Wednesday 1 July 2015

NHỮNG SỰ THẬT CẦN PHẢI BIẾT – Quyển 3

 Phần 2: Tuyệt đối đừng nghe những gì cộng sản nói !

Như đã từng nói trong Phần 1 – Quyển 3 thì CSVN dùng nhiều chính sách để chia rẽ và bôi nhọ cộng đồng người Việt Quốc Gia. Trong bài này, người viết xin đề cập đến câu chuyện của cựu tổng thống VNCH – Nguyễn Văn Thiệu. Câu nói để đời của ông “ Đừng nghe những gì cộng sản nói, hãy nhìn những gì cộng sản làm” đã vận vào đời ông qua câu chuyện 16 tấn vàng nổi bật. Đó là một phần trong sách lược ngậm máu phun người, chia rẽ đoàn kết của cộng đồng người Việt Quốc Gia của CSVN. Câu chuyện đó được bắt đầu như thế nào…?
alt
Cựu TT VNCH- Nguyễn Văn Thiệu và câu nói nổi tiếng
“Đừng nghe những gì cộng sản nói !”
  1. Câu chuyện về 16 tấn vàng của VNCH :
Như chúng ta đã biết, số vàng 16 tấn của VNCH mà cựu tổng thống Nguyễn Văn Thiệu để lại tại Việt Nam, nhưng CSVN đã lấy và đem bán số vàng đó. Vậy mà bao nhiêu năm qua, người ta tuyên truyền rằng ông cựu tổng thống VNCH đem 16 tấn vàng ra nước ngoài. Sự việc nói lên một lần nữa rằng những tuyên truyền dối trá rồi cũng sẽ có ngày được chứng minh là dối trá. Nó là một trong những chiến lược được CSVN thực hiện theo đúng tinh thần “Vừa ăn cướp vừa la làng” của những kẻ chuyên nghề ăn cướp.

Ngày nay câu chuyện về 16 tấn vàng được tung ra cách đây 40 năm nay đã hoàn toàn sáng tỏ, chúng ta có thể tóm lược bằng những chứng cớ cụ thể về việc ông Thiệu không liên quan đến 16 tấn vàng như sau.

Lúc Miền Nam rơi vào tay Cộng sản thì tính theo tỷ giá thời điểm đó theo ước tính được biết 16 tấn vàng trị giá khoảng 120 triệu USD. Rất nhiều báo chí, phía VNCH cũng như phía cộng sản, thời đó đều cho rằng ông Thiệu đã đem 16 tấn vàng ra nước ngoài và sống cuộc sống xa hoa. Đến năm 2006, ngay cả đài BBC cũng đưa tin như thế, và họ dẫn từ một nguồn tin từ Bộ Ngoại giao Anh. Biết bao nhiêu lời nguyền rủa ông Thiệu trong suốt mấy chục năm. Người ta cáo buộc rằng ông ăn cắp tiền của quốc dân để sống cuộc đời sung sướng ở hải ngoại. Ngạc nhiên thay, ông cũng chẳng có đính chính gì trên báo về những cáo buộc đó. Ông là một trong những lãnh đạo VNCH rất kín tiếng khi ra nước ngoài.

Và thật cũng kỳ lạ thì cựu TT Nguyễn Văn Thiệu cũng giống như cựu trung tướng Đặng Văn Quang lại không có được cuộc sống dư giả, thậm chí cựu tướng Quang còn sống trong nghèo khổ trong khi họ bị mang tiếng là “tham ô, buôn bạch phiến…”. Câu chuyện thật về 16 tấn Vàng mà CSVN dựng chuyện lên để báo chí phương Tây và cả một số người phía người Quốc gia đã ngây thơ tin vào điều bịa đặt đó. Nó là một trong những điều mà CSVN mong muốn để đánh sập một chế độ dân chủ bậc nhất trong lịch sử Việt Nam cho đến ngày nay.

alt
Cựu trung tướng Đặng Văn Quang đã từng bị tố cáo tham nhũng
nhưng ông lại sống cuộc đời nghèo khổ ở nước ngoài !

Thứ nhất, Theo ông Huỳnh Bửu Sơn (hiện còn ở Việt Nam), người từng trực tiếp giữ chìa khoá hầm vàng thời đó, nói rõ rằng số vàng đó để lại nguyên vẹn cho chính quyền mới (tức là CSVN) tiếp quản hay nói đúng ra ăn cướp được . Sau đó một video clip mà trong đó ông Nguyễn Văn Thiệu đã khẳng định rằng ông không đem theo 16 tấn vàng ra nước ngoài. Nay thì chúng ta đã rõ là số vàng đó được chuyển ra ngoài Bắc, và nhà cầm quyền CSVN đem đi bán và sử dụng. Điều đó đã khẳng định ông Thiệu hoàn toàn trong sạch trong vụ 16 tấn vàng năm xưa.


alt
Ông Huỳnh Bửu Sơn

Về chi tiết kiểm kê số vàng của VNCH để lại đã được chính báo Tuổi trẻ của CSVN đưa tin cụ thể như sau:

alt

Đây là Video cựu TT Nguyễn Văn Thiệu Khẳng định ông không đem 16 tấn vàng đi:
https://www.youtube.com/watch?v=NI14HaBvThU

Thứ hai, Theo như tin tức người dân và các nguồn tin từ nhiều cán bộ cao cấp CSVN thì số vàng đó được nhà cầm quyền CSVN chia nhau và trả nợ Nga, Tầu trong việc mua vũ khí đánh Miền Nam. Và đó là điều đã được khẳng định đúng 100%.

Số vàng 16 tấn đó được một số nguồn tin từ trang mạng Quan Làm Báo (Một trang mạng xuất phát từ nhiều quan chức cao cấp của CSVN) đưa tin vào thời điểm 1975 Ông Nguyễn Văn Hảo nguyên Thống đốc ngân hàng và Phó thủ tướng Việt Nam Cộng Hoà, Ông là người quyết định giữ lại 16 tấn vàng và bàn giao cho bộ đội CSVN, sau đó Lê Duẩn đã ra lệnh di chuyển số vàng đó sang Nga và ông bảo rằng trả nợ cho Nga, nhưng trên thực tế Lê Duẫn đã đưa vào một trương mục ngân hàng và để tên cho Con là Lê Kiên Thành, sau này Lê Kiên Thành đã bán số vàng này kinh doanh tại Nga sau đó đem về Việt Nam mở ngân hàng Techcombank


alt

Tin từ Quan Làm Báo thì Techcombank có xuất phát từ 16 tấn vàng mà CSVN cướp được của VNCH.

Thứ ba, Theo tin của Nguyễn Hữu từ Paris được đăng trên tờ Việt Nam Hải Ngoại, số 132 ngày 31-1-1983, thì do ông Nguyễn Văn Hảo nhờ bảo vệ được “16 Tấn Vàng, tài sản của quốc dân Miền Nam” , để dâng cho tập đoàn Lê Duẩn, Lê Ðức Thọ, Phạm Văn Ðồng… dùng máy bay chở về dấu tại Côn Sơn-Hải Dương.

Năm 1986, Lữ Minh Châu làm Bộ trưởng Tổng giám đốc Ngân hàng CSVN. Trước đó, ngày 30/4/1975, với tư cách là Trưởng ban Quân quản các ngân hàng Sài Gòn – Gia Ðịnh, đương sự là người tổ chức tiếp quản toàn bộ tiền, vàng của VNCH. Trước đó nữa, Châu cũng là một trong những người chỉ huy, đường dây buôn tiền lậu, để nuôi CSVN, qua bí danh Ba Châu. Ông Ba Châu nói: “Hoàn toàn không có. 16 tấn vàng vẫn còn nguyên vẹn trong kho của ngân hàng”.

Như vậy rõ ràng đã có bằng chứng cụ thể ông Thiệu không hề đem 16 tấn vàng đi Mỹ và CSVN đã chia chác nhau để làm giàu mà thôi!.

Thứ tư, Cuốn Lịch sử Ngân hàng Ngoại thương của CSVN ghi lại: “Kho vàng lúc ấy như sau: ngoài số vàng không đáng kể của miền Bắc (đơn vị tạ), Ngân hàng Nhà nước đã tiếp nhận vàng của chính quyền Sài Gòn và vàng của các nguồn khác. Cơ cấu của kho vàng rất không “đồng bộ”: vàng thỏi của Anh mỗi thỏi nặng 12,7kg, vàng thỏi của Mỹ mỗi thỏi nặng 10kg. Các thỏi đều có mã riêng, nhãn hiệu, xuất xứ. Ngoài vàng thỏi còn có các loại vàng lá Kim Thành, các loại vàng vụn (kể cả nhẫn, vòng, kiềng)“.

alt
Ảnh chụp từ cuốn sách Lịch sử ngoại thương của CSVN

Chưa hết,  Theo báo chí CSVN cho biết thì một người tham gia nhiệm vụ này ở đoạn trong nước, nguyên phó tổng giám đốc Vietcombank Nguyễn Duy Lộ cũng không quên: “Ông Dễ phụ trách đoạn ở Liên Xô. Còn tôi là thành viên hội đồng kiểm kê quốc gia lo những việc trong nước như kiểm kê số lượng vàng, đóng hòm theo tiêu chuẩn và niêm phong. Vàng từ kho ngân hàng được bảo mật chở ra sân bay Nội Bài. Công tác bảo vệ rất kín. Tôi kiểm tra niêm phong, hoàn tất thủ tục xong mới chuyển ra máy bay của Hãng hàng không Liên Xô. Ngay cả nhân viên sân bay cũng ít người được biết loại hàng đặc biệt này”…Nhiều năm sau, ông Dễ vẫn nhớ rất chi tiết: “Tất cả khoảng hơn 40 tấn, trong đó có 16 tấn vàng thỏi tiếp quản của ngân hàng VN cộng hòa, còn lại là các loại vàng khác nhau từ những nguồn khác. Ngay sau chuyến đầu tiên chuyển đi 4.455kg trong 101 hòm vào ngày 1-12-1979, Chính phủ VN đã gửi công hàm đến Liên Xô đề nghị vay 100 triệu USD để dự phòng thanh toán nợ đến hạn trong khi chưa có nguồn thu xuất khẩu”.

alt
Ông Nguyễn Duy Lộ, người tham gia thương vụ đặc biệt 40 tấn vàng năm 1979
(Ảnh: Q.V.)

Chính ông Dễ được Bộ Ngoại giao ủy nhiệm ký hợp đồng vay ngoại tệ này. Phía Liên Xô đồng ý cho vay, nhưng phải theo thông lệ thương mại quốc tế vì họ cũng không có ngoại tệ dư thừa, phải huy động từ thị trường tự do.Theo đó, VN chỉ có thể được vay với điều kiện thế chấp bằng chính số lượng vàng chuyển sang Liên Xô. Hiệp định vay 100 triệu USD thế chấp bằng vàng đã hoàn tất vào khoảng tháng 3-1980.

Như vậy một lần nữa CSVN mới là kẻ lấy 16 tấn vàng của VNCH chở sang Liên Xô để vay mượn và trả nợ vũ khí. Nhưng đó chỉ là bề ngoài, phần lớn số vàng đó được CSVN chuyển sang cho con trai Lê Duẩn để mở ngân hàng Techcombank.

Thứ năm, tác giả Hà Cẩn mà tôi nhiều lần giới thiệu cuốn sách “Mao chủ tịch của tôi” trong loạt bài “Những sự thật không thể chối bỏ” và “Những sự thật cần phải biết”. Tác giả thuộc Viện văn học Trung Quốc, cho in cuốn sách năm 1997 và tái bản năm 2000, tại trang 322 có đoạn: “ Một số lượng vàng lớn của chính quyền Miền Nam đã được chính quyền của ông Lê Duẩn chuyển sang Liên Xô thời điểm những năm 1980. Nhưng Trung Hoa từ nhiều tin tức tình báo cho biết chỉ có 40% số vàng được dùng vào việc trả nợ mua vũ khí và mua lương thực từ Liên Xô và Tiệp Khắc. Số còn lại nằm trong tay của gia đình ông Lê Duẩn…”.

Đàn anh Trung Cộng đã chỉ rõ ra điều đó, CSVN còn chối tội được nữa không?. Bản chất của CSVN đểu cáng là ở chỗ luôn ăn cướp và la làng…

Thứ sáu, Tờ Tuổi Trẻ đã từng khẳng định: “Không có chuyện 16 tấn vàng đã được đóng thùng sẵn (chờ chở đi) và lại càng không có chuyện “số vàng ấy nằm ở sân bay khi quân của tướng Dũng [Văn Tiến Dũng] tràn vào Tân Sơn Nhất”. 16 tấn vàng vẫn nằm nguyên vẹn dưới tầng hầm [kho dự trữ vàng quốc gia] ở số 17 Bến Chương Dương, Sài Gòn”..

Chiều 30-4-1975, sau khi tổng thống Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, trụ sở Ngân Hàng Quốc Gia VNCH vẫn còn được bảo vệ nghiêm ngặt bởi các nhân viên ngân hàng và các cảnh sát viên, dưới sự chỉ huy của một thiếu tá. Họ đã không rời vị trí vì nhiệm vụ của họ là bảo vệ an toàn kho tiền và vàng dự trữ, không để nó bị xâm nhập, cướp phá giống như nhiều tòa nhà và trụ sở lân cận. Họ cố thủ trụ sở Ngân hàng cho đến khi bộ đội CS xuất hiện.

Người tường thuật chi tiết về vụ 16 tấn vàng là Hoàng Minh Duyệt, chỉ huy phó đơn vị Cộng sản tiếp quản Ngân hàng Quốc gia. Ông Duyệt nói: “Tôi chỉ biết được tầng hầm chứa vàng ở đây khi tham gia nhóm kiểm kê. Nhóm kiểm kê lúc đó có tôi, anh Lân và anh em trong đơn vị; về phía Ban kinh tài có anh Huỳnh Kỳ Thanh, cô Tiếp… Về phía Ngân Hàng Quốc Gia có hai anh viên chức cũ ở đây là anh Huỳnh Bửu Sơn và anh Lê Minh Kiêm”.

Ông Duyệt mô tả: “Tầng hầm chứa vàng sáng choang, khá rộng, rộng đến mức có thể… đá bóng được. Tiền và vàng được cất giữ trong những tủ sắt đặt trong các hầm. Mỗi cửa hầm đều có ổ khóa riêng, sau lớp cửa đó là cửa hầm tự động với khóa bằng mã số. Lần đầu tiên tôi thấy vàng nhiều như thế, thấy được những thỏi vàng như thế. Tôi lại thấy nhiều loại đồng tiền vàng rất đẹp, rất lạ và nghe nói rất quí, cả những cúc áo bằng vàng thật độc đáo”.

Ông Duyệt tâm sự: “Chúng tôi nhìn rất thích nhưng chẳng ai “xơ múi” dù chỉ một đồng tiền vàng. Mà thật ra không ai trong chúng tôi có ý nghĩ gì bậy bạ, bởi mọi người đều rất vô tư và trong sáng. Cả những anh em viên chức cũ của ngân hàng cũng vậy, như anh Huỳnh Bửu Sơn chẳng hạn”.

Rõ ràng có thể kết luận CSVN đã vu khống cho TT Nguyễn Văn Thiệu và đã cướp không 16 tấn vàng để mua bán vũ khí đánh chiếm Miền Nam cũng như làm giàu cá nhân của tập đoàn Lê Duẩn. Đây là một trong những sự thật không thể chối bỏ mà toàn dân tộc Việt Nam cần phải biết.
  1. Đừng nghe những gì cộng sản nói
Trong cuốn sách ‘Đại thắng mùa xuân’ được xuất bản 1 năm sau năm 1975, tức là chỉ một năm công cuộc “ ăn cướp” của CSVN thành công thì chính tổng tham mưu trưởng quân đội CSVN là đại đướng Văn Tiến Dũng đã vu cáo trắng trợn cho cựu TT VNCH  – Nguyễn Văn Thiệu: “Cho đến ngày 26 tháng 4, khi Thiệu và gia đình hắn đem 16 tấn vàng bạc, đô la, của cải vội vã chạy sang Đài Loan…”.

Rõ ràng, chóp bu CSVN  biết rõ sự thật về 16 tấn vàng của VNCH và chính chúng ăn cướp chúng, nhưng vẫn cố tình bịa đặt để vu oan cho tổng thống Nguyễn Văn Thiệu. Đó chính là bản chất vừa ăn cươp vừa la làng của CSVN.

Như chúng ta đã biết, Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã vĩnh viễn ra đi nhưng ý chí chống cộng quyết liệt của Ông, đã nổi bật trong những năm đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo Quốc Gia (Từ tháng 6/1965 – 4/1975) và đã chứng minh qua câu nói hùng hồn, bất hủ: “Ðừng nghe những gì cọng sản nói, hãy nhìn những gì cọng sản làm “. Nhưng còn một câu nói khác của ông cũng không kém phần nổi tiếng:  “Còn đất nước thì còn tất cả” . Thực tế đã chứng mình từ ngày VNCH bị sụp đổ vào trưa 30-4-1975, người miền Nam Việt Nam đã mất hết theo vận mệnh của đất nước từ tài sản, mạng sống kể cả cái quyền “biểu tình chống chính quyền” ..mà Hiến Pháp VNCH có qui định.Tổng thống Ngô Ðình Diệm có công giữ vững VNCH trong chín năm và Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu là người đã tiếp tục lèo lái con thuyền Quốc Gia, chiến đấu trong điều kiện vô cùng khó khăn, dầu sôi lửa bỏng trước áp lực bành trướng của cộng sản quốc tế, trong lúc đồng minh Hoa Kỳ lúc đó, không bao giờ có thực tâm yểm trợ hữu hiệu cho QLVNCH. Nhưng với quyết tâm củaTT.Thiệu, chính phủ và toàn dân, cũng như sự chiến đấu anh dũng của quân lực Miền Nam. Nhờ vậy VNCH mới tồn tại được cho tới ngày 30-4-1975. Đó chính là nét son của cựu TT Nguyễn Văn Thiệu và VNCH dù bản thân cả TT Thiệu và VNCH không phải là hoàn hảo. Nhưng chí ít nó là sự niềm tự hào của Việt Nam một thời. Câu chuyện về 16 tấn vàng và TT Thiệu một lần nữa khẳng định CSVN chỉ biết nói dối và ngậm máu phun người trong khi đó chúng mới chính là những kẻ cướp cả đêm lẫn ngày.

Bản chất ngậm máu phu người và ăn cướp của CSVN đã có từ khi nó được khởi phát từ Hồ Chí Minh. Và nó đã được thực hiện qua nhiều bước, nhiều giai đoạn. Như chúng ta đã biết rõ, vào năm 1986 đảng cộng sản Việt Nam đã buộc phải mở cửa để làm kinh tế với các nước tư bản nhằm cứu nguy sự sụp đổ của chế độ chính trị độc đảng sau khi Liên Xô và phe Xã hội chủ nghĩa tan rã. Tuy nhiên, cộng đồng người Việt Nam đang tị nạn tại các nước tư bản sau năm 1975 cũng có những ảnh hưởng quan trọng đối với quan điểm của chính phủ các nước sở tại trong mối bang giao với chính quyền cộng sản Việt Nam. Chính vì thế đảng cộng sản Việt Nam bắt buộc phải có chính sách để xoa dịu, mua chuộc, lấy lòng cộng đồng người Việt Nam hải ngoại. Đó chính là lý do tiềm ẩn phía sau những cái gọi là Nghị quyết 36/BCT, những khẩu hiệu, hoạt động có những từ ngữ rất tử tế như “khép lại quá khứ, hướng tới tương lai”, “đồng bào hải ngoại là khúc ruột ngàn dặm”, “Việt kiều yêu nước”. Căn cứ vào các ngôn từ và các văn bản đó, chúng ta nếu không cẩn thận thì dễ bị lầm tưởng CSVN đã thay đổi. Nhưng thực tế lại cho thấy một thực trạng khác hẳn.

Thứ nhất, tất cả những Việt kiều trở về Việt Nam nhằm giúp đất nước phát triển bằng cách đầu tư kinh tế, tư vấn, trợ giúp cho chính quyền, cho các tổ chức xã hội đều không được tin cậy, đều bị đặt trong vòng theo dõi, kiểm soát sao cho không được làm ảnh hưởng tới vị thế cầm quyền độc tôn, độc tài của đảng cộng sản Việt Nam. Ở đây chúng ta cần nhắc lại hai nạn nhân điển hình của chính sách “hòa giải, hòa hợp” của đảng cộng sản Việt Nam: đó là nhóm Diễn Đàn – nhóm Việt kiều tại Pháp đã tích cực ủng hộ chính quyền cộng sản miền Bắc trong thời gian chiến tranh – đã bị đảng cộng sản Việt Nam liệt vào dạng “phản động” khi nhóm Diễn Đàn muốn cổ xướng cho dân chủ, tự do thật sự ở Việt Nam.  Nạn nhân điển hình thứ hai là nhóm tu sĩ Phật giáo Làng Mai của Thiền sư Thích Nhật Hạnh cũng bị CSVN  bức hại, xua đuổi sau khi Thiền sư muốn cổ xướng cho tự do tôn giáo và hàn gắn vết thương nội chiến giữa hai miền Nam-Bắc mặc cho ông Thích Nhất Hạnh đã từng ủng hộ CSVN rất nhiều. Ngoài ra còn có rất nhiều các vụ Việt kiều bị chính quyền lừa đảo về kinh tế như chúng ta đã thấy trong các vụ Trần Trường, Trịnh Vĩnh Bình … Do đó, thực tế đã cho thấy rõ chính sách “hòa hợp, hòa giải” của đảng cộng sản Việt Nam chỉ là một thủ đoạn để mua chuộc những Việt kiều nhẹ dạ, biến họ thành những công cụ kinh tế và chính trị cho chế độ độc tài.

Thứ hai, cho tới hôm nay đã 40 năm sau ngày 30 tháng Tư 1975, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam vẫn duy trì cách đối xử phân biệt, hận thù đối với chính thể Việt Nam Cộng Hòa. Họ luôn dùng các ngôn từ miệt thị như  “ngụy quân”, “ngụy quyền”, “tay sai”, “bán nước” khi đề cập tới Việt Nam Cộng Hòa. Họ vẫn tiếp tục lối hành xử vô nhân đạo đối với cả anh linh các binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa tại nghĩa trang quân đội Biên Hòa. Những hành động tiểu nhân và chính sách phi nhân thấp hèn như thế đã tự vạch trần tính chất dối trá của đảng cộng sản Việt Nam trong vấn đề “hòa hợp, hòa giải”. Mới đây nhất chính Nguyễn Tấn Dũng trong dịp lễ tung hô “chiến thắng” ăn cướp Miền Nam vẫn công khai ca tụng Tàu, Nga và chửi bới thậm tệ chế độ VNCH. Do đó CSVN không thể “hòa giải” mà phải diệt trừ nó.

altẢnh: Minh họa

Thứ ba, giới lãnh đạo chop bu của đảng cộng sản Việt Nam không chỉ bất nhân, thù hằn đối với người Việt Nam thuộc chính thể Việt Nam Cộng Hòa, chúng còn xử sự tệ bạc đối với tất cả những người Việt Nam muốn có một chính thể tự do, dân chủ, kể cả những người là đồng chí tiền bối của chúng như Tướng Trần Độ, Giáo sư Hoàng Minh Chính, cụ Nguyễn Hộ, Đại tá quân đội Phạm Quế Dương, nhà thơ Hữu Loan, nhạc sỹ Tô Hải vv…. Như vậy rõ ràng CSVN chỉ có cái mồm nói láo mà không có thực tâm với bất cứ ai muốn Việt Nam phát triển và dân chủ, tự do. CSVN chỉ biết nói láo mà thôi !.

Thứ tư, Nếu chúng ta nhìn vào những ví dụ đã thấy trong “Quyển 1 – Những sự thật cần phải biết ” thì rõ ràng CSVN đã nói láo từ việc cố tình tuyên truyền về “Mỹ – Ngụy ác độc , Miền Nam đói ăn..” hay cho đến bây giờ là “16 vàng, 4 tốt hoặc tự do gấp vạn làn tư bản”… đã chứng minh lời ông Thiệu nói không bao giờ sai về CSVN. Không thể nghe lời CSVN nói được !

altCái này mà gọi là Mỹ – Ngụy độc ác sao ?
  1. Kết Luận:
Câu chuyện về 16 tấn vàng và TT Nguyễn Văn Thiệu chỉ là một trong những ví dụ cho thấy ông Thiệu nói riêng và CSVN nói chung vu khống nhiều điều. Trước khi có cái gọi là nghị quyết 36 thì CSVN dùng chính sách “ngậm máu phun người”. Sau đó thì chúng cụ thể hóa bằng NQ 36 để chia rẽ, gây nghi ngờ, phá tan đoàn kết của người Việt Quốc gia. Ngay cả khi chúng ăn cướp vàng mà chúng không nói ra và cứ đổ vấy tội cho cựu TT Nguyễn Văn Thiệu. Chỉ đến khi nhiều người quốc gia lên tiếng và sự lên tiếng của những Lữ Minh Châu, Huỳnh Bửu Sơn…thì CSVN mới không đổ vấy cho TT Thiệu được nữa. Nhưng hơn 40 năm qua, CSVN đã khiến cho VNCH và cả TT Thiệu chịu nhiều cay đắng bởi sự khốn nạn của CSVN.

Về cá nhân TT Thiệu, ông cũng là một người bất hạnh khi ngay cả báo chí trước 1975, nói rằng ông Thiệu tham nhũng mà đằng sau nhiều báo chí thời đó cơ sự giật dây, tung tin của CS nằm vùng. Nhưng nếu nhìn lại thì chẳng thấy ông tham nhũng được gì. Ngay cả cái nhà của gia đình ông Thiệu ở tỉnh Ninh Thuận nếu mà ai đã từng đến đó xem ra rất bình thường chứ chẳng có gì nổi trội so với các quan chức CSVN ngày nay thì ông Thiệu rất liêm chính. Một người tham nhũng nhiều chắc chắn phải như cung điện của Nông Đức Mạnh hay Lê Khả Phiêu chứ không như ông gia đình ông Thiệu.

alt
Ông Thiệu không có cung điện và Ngai vàng như CSVN thế này .

Cũng nói thêm về cựu tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu, ông từng bị cộng đồng người Việt nguyền rủa dữ lắm vì trong một bài phỏng vấn trên báo Đức về thảm nạn người vượt biển ông nói “Tôi không có dính dáng gì đến họ”. Nỗi oan của ông Thiệu đã được giải khi ông Nguyễn Tiến Hưng xuất bản cuốn sách “Tâm tư Tổng thống Thiệu” thì chúng ta mới biết câu nói chính xác của ông Thiệu là “I have nothing to do FOR them” có nghĩa là (tôi không làm được gì cho họ), chứ không phải “I have nothing to do WITH them” có nghĩa là (tôi không có dính dáng gì đến họ) như một kí giả người Đức viết. Sau này, đích thân người kí giả Đức xin lỗi là anh nghe tiếng Anh không tốt, nên để cho ông Thiệu bị hàm oan 20 năm trời. Đó là một điều mà chúng ta thấy rằng ông Thiệu cũng bị tiếng oan sai nhiều năm. Nhưng cuối cùng sự thật vẫn là sự thật, mặc dù vậy trước vong hồn người đã khuất, chúng ta phải nói lên những sự thật này để vong linh cựu TT Nguyễn Văn Thiệu có thể ngậm cười. Lịch sử luôn là sự thật dù CSVN có cố tình bóp méo nó đến mức nào.

Người viết bài này đang gõ những dòng cuối cùng vào ngày 19/06/2015 – đó cũng là ngày kỷ niệm ngày lễ Quân Lực VNCH mà cựu TT Nguyễn Văn Thiệu cũng có trong hàng ngàng ngũ đó. Bài viết này cũng như một nén nhang thắp muộn đến những người lính VNCH đã hi sinh vì lý tưởng tự do, chống CS của dân tộc và cả cá nhân cựu TT Nguyễn Văn Thiệu vì những hàm oan ông đã trải qua suốt quãng đời của ông.

Nhân đây cũng xin được thêm hai chữ “tuyệt đối” vào câu nói TT Thiệu: TUYỆT ĐỐI ĐỪNG NGHE NHỮNG GÌ CỘNG SẢN NÓI !.