Wednesday, 5 March 2014

CHÚNG TA NGHĨ GÌ VỀ NHÀ BẤT ĐỒNG CHÍNH KIẾN CÙ HUY HÀ VŨ - Lê Duy San

Ngụy quyền Cộng Sản Viêt Nam  là một chính quyền  nhân đạo nhất thế giới, cho tù nhân ra ngọai quốc để chữa một cái bệnh rất thông thường là bệnh cao áp huyết ?

  
Sau hơn 30 năm Việt Cộng chiếm được miền Nam, không phải chỉ có người miền Nam mới ghét bọn Việt Cộng, mà ngay cả những người miền Bắc, miền Trung cũng ghét. Bởi vì họ đã nhận thấy những gì bọn Việt Cộng đã tuyên truyền, đã hứa hẹn với họ trong thời kỳ chiến tranh đều là gỉa dối, là láo khoét. Người nông dân nơi đồng quê cũng như người lao động chốn thị thành, vẫn ở trong tình trang nghèo đói, khổ sở và bị áp bức như xưa, chẳng có gì khá hơn trước. Nhiều người còn khổ hơn trước và bị áp bức hơn cả thời Pháp thuộc. Họ vẫn phải làm quần quật suốt ngày mới có được miếng ăn. Con cái họ, nhiều khi phải bỏ dở việc học để đi làm lao nô cho ngoại quốc, làm vợ cho mấy anh gìa Đài Loan, Hàn Quốc để mong cho gia đình được khá hơn. Nhưng rút cục cũng chẳng hơn gì, chỉ làm béo cho bọn môi giới, dich vụ và cán bộ Cộng Sản có chức, có quyền.

Xin đừng so sánh CS với thú vật và côn trùng

Bài  sách Thần Thoại dứơi đây do một sư huynh của tôi viết, anh gởi cho tôi đọc cho vui , cho bớt căng thẳng vì anh biết tình trạng ở Ukraine làm cho không khí trong nhà tôi không thua gì không khí trong hằng triệu gia đình người Việt Nam. Vì thấy người mà nghĩ đến ta. 

Mấy ngày nay thấy chú bảy Obama sợ Putin còn hơn sợ vợ làm cả nhà tôi bực mình, căng thẳng quá. Mỗi lần nghe Obama và Kerry phát biểu trên TV  từ hăm doạ Putin đến dây qua thay đổi vài chi tiết cho Obamacare để câu giờ là trong nhà tôi vang lên tiếng Đức.

Ai mà tin Obama và Kerry sẽ ghé mắt nghó qua cho dân oan, cho những nhà tranh đấu cho nhân quyền của VN mình thì sớm muộn cũng bán lúa giống ăn, sau đó sẽ độn khoai mì, khoai lang với cám hay củ chuối mà ăn nếu VN trông cậy vào LHQ và thằng Mỹ vô cảm này. 

Chánh phủ Mỹ cho chúng ta thấy họ cứ đưa vấn nạn của một quốc gia nhỏ bé cho Liên Hiệp Quốc can thiệp. LHQ chuyên xử chìm xuồng, cuối cùng nước nhược tiểu đựơc cường quốc Mỹ cho vài ghe cá ăn cầm chừng nhưng chánh phủ Mỹ không bao giờ cho một nước nào một cây cần câu để người dân tự câu cá .

LỐI XƯA XE NGỰA HỒN THU THẢO… Hoàng Thanh Trúc

Không cố ý phơi bầy vô trách nhiệm- nhưng sự thật vẫn phải chấp nhận!
*
Hoàng Thanh Trúc

“Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ… nếu người ta muốn. Đó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua một chế độ man rợ. Đó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Đó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải…” - Dương Thu Hương.

Già Hóa Lú?

Tác giả: B.S. Vũ Quí Đài, M.D., Ph.D.
Cựu Giáo Sư Khoa Trưởng Y Khoa Đại Học Sài Gòn. 

 


Con cái chăm sóc cha mẹ khi già yếu là bổn phận mà cũng là truyền thống tốt đẹp của dân ta. Tuy vậy ta cũng thường nghe nhiều câu than thở, như: " Bà già tôi hồi này lẫn nặng rồi, đâu có dám để cụ ở nhà một mình nữa được !", hay là: "Ông cụ già rồi đâm đốc chứng !". 

Tuổi bắt đầu lú lẫn hay thay tính đổi nết thì tùy người. Có khi chưa tới sáu mươi, có khi ngoài bảy mươi mới phát hiện. Cũng có người sống tới ngoài chín mươi mà không thay đổi là bao. Những chứng lú (dementia) như vậy, ngày trước thì cho là tiến trình tự nhiên của tuổi già, coi như là "hết thuốc chữa". Nhưng càng ngày càng thấy là có nhiều căn do bệnh tật sinh lú lẫn, và trong nhiều trường hợp, có thể, nếu không chữa được bệnh thì ít ra cũng làm cho bệnh chậm lại.

Người già lú lẫn như thế nào? 

Để đâu quên đó: Để chùm chìa khóa nhà đâu đó rồi quên lú đi, thì cũng là thường. Nhưng người bị bệnh lú, có khi cất chìa khóa vào ngăn kéo đựng vớ, hay là bỏ kính đeo mắt vào tủ lạnh rồi đi tìm trong hộp đựng giầy, mà vẫn cho là tự nhiên như không! Đã vậy lại còn nổi quạu nếu con cháu nó có nhắc nhở, giống như bị chạm tự ái "Thì tao vẫn biết, việc gì phải nói ?". 

Khủng hoảng tại Ukraine - Vũ Hoàng & Nguyễn-Xuân Nghĩa

000_Par7797118-305.jpg
Biểu tình tại thủ đô Kiev, Ukraina hôm 19/02/2014.
AFP

Ngoài các nguyên nhân thuộc về địa dư chiến lược của một quốc gia nằm giữa hai khu vực Đông-Tây của Âu Châu, yếu tố kinh tế có góp phần dẫn tới cuộc khủng hoảng tại Ukraine và còn giải thích nhiều khó khăn sắp tới của người dân sau ba tháng đầy biến động vừa qua. Diễn đàn Kinh tế tìm hiểu về hồ sơ kinh tế đó với chuyên gia kinh tế Nguyễn-Xuân Nghĩa qua cuộc trao đổi do Vũ Hoàng thực hiện sau đây.

Một hồ sơ phức tạp

Vũ Hoàng: Xin kính chào ông Nguyễn-Xuân Nghĩa. Sau đúng ba tháng biến động khiến gần 90 người bị thiệt mạng trong các cuộc biểu tình đổ máu, Ukraine đã vừa qua khúc quanh khi Tổng thống Viktor Yanukovych bị truất phế và truy nã trong khi Quốc hội xứ này cố xây dựng hệ thống lãnh đạo mới cho tương lai. Hôm Thứ Hai 24, các giới chức vừa được trao nhiệm vụ lâm thời cho giai đoạn chuyển tiếp lập tức nói đến nhu cầu 35 tỷ Mỹ kim để tránh cho xứ sở một vụ khủng hoảng kinh tế nữa. Thưa ông, 35 tỷ đô la là tương đương với 20% Tổng sản lượng của Ukraine, tức là một con số không nhỏ. Vì sao lại có chuyện đó, và yếu tố kinh tế có là một phần của lý do khủng hoảng tại Ukraine hay chăng?

Trò Hèn Hạ của CSVN: Bốn công an dùng nhục hình, xát ớt bột vào hạ bộ một thanh niên

Bà Trên cho rằng con trai mình bị công an đánh đập dã man

Mai Long (PLO) - “Tôi đau quá chỉ biết kêu rên, gục đầu xuống bàn nhưng mấy anh đổ thừa rằng tôi say xỉn và tiếp tục đánh. Có anh công an vừa đánh vừa tuyên bố: “Tao đánh cho mày mang bệnh về sau mới hả dạ”. Họ còn lấy ớt xát vào vùng bộ hạ của tôi nữa, nhục lắm anh ơi, đau mà không kêu được”, người tố cáo nói.

Sau khi xảy ra mâu thuẫn với tài xế xe tải do va quệt giao thông vào chiều ngày 7/2, đám bạn của Huỳnh Thế Anh (SN 1990, ngụ ấp 7, xã Lương Hoà, huyện Bến Lức, tỉnh Long An) tập trung tại quán cà phê uống nước. Tại đây, Anh bị công an huyện Đức Hoà bắt giữ đưa về trụ sở.

Sau gần hai ngày bị giam giữ, Anh được gia đình đón về trong tình trạng thương tích, bí tiểu tiện và không thể bước đi vững. Theo đơn tố cáo của Huỳnh Thế Anh, công an huyện Đức Hòa đã dùng nhục hình tra tấn mình.

“Tao đánh cho mày mang bệnh về sau mới hả dạ”?

Không Thể Tha Thứ Được - Nguyễn Văn Học

       

Từ ngày miền Nam rơi vào bàn tay sắt máu của bọn bạo quyền cộng sản đến nay đã hơn 34 năm - Với hoàn cảnh cá nhân tôi, thời gian này có thể đại khái chia làm ba giai đoạn:

       - Khi tù đày trong trại tù nhỏ mà chúng gọi là trại "cải tạo".

       - Khi được chúng thả ra, sống khổ ải, đói rách, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, dưới sự giám sát gắt gao của công an cộng sản tại Phường, Xã trong... nhà tù lớn.

       - Và sau cùng được hưởng tự do, no ấm trên đất nước tạm dung Hoa Kỳ.


ĐỒNG BÀO TÔI ĐANG ĐÓI! - (Thiên Kim)


ĐỒNG BÀO TÔI ĐANG ĐÓI!

Có ai biết đói khi gần tới bữa
Dạ cồn cào, run rẩy cả tay chân
Có biết chăng người dân Việt mến thân
Đang đói lả vì không kiếm ra tiền của
Báo Tuổi Trẻ tả đồng bào nghèo khổ
Không bữa cơm, nắm gạo chẳng đủ ăn
Nấu cháo cẩm hơi cho cả nhà quây quần
Húp cho bao tử có chút gì dính ruột
Thảm thương chưa Quê ta là vựa lúa
Lũ Cộng hung tàn đem lúa gạo đi đâu?
Bao tử người dân chúng kiểm soát thật sâu
Đầu óc đồng bào chúng kiểm tra thật sát
Ngày xưa dân Nam sống trong vựa lúa
Cá đầy sông, cây trái trĩu nặng cành
Tiếng hát lời hò con đò trôi nhanh
Đàn vọng cổ ngân bà con tụ tập
Đình đám rôm rang trống chiêng rầm rập
Hội đình làng lân múa trẻ  hò reo
Người vui tươi dù lũ Cộng hùm beo
Phá phách xóm làng, hại dân lương thiện
Đùng một cái chúng bầy trò "Giải phóng"
GIẢI người dân đi đến chốn cực hình
PHÓNG một lần Quân Cán Chính mọt gông!  
Toàn quốc Việt không một ai còn lẽ sống!
Cộng nô kia hãy ngừng tay tàn khốc
Giết hại dân, làm khổ nhục nước nhà
Sao chúng mi lại tàn ác, thối tha 
Đem đầy đọa cả toàn một dân tộc
Bay là người? Hay là loài qủy ác!
Cướp của, giết người, bán nước, hại dân
Đồng bào ta đang trỗi dậy vùng lên
Đánh đuổi quân dã man dập vùi dân tộc!
Ai biết đói. Có cảm thông cơ cực?
Của đồng bào thân mến đói triền miên!!!

Thiên Kim

Tội nói Thật - Tưởng Năng Tiến

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến (Danlambao) – “Tư duy người cộng sản Việt Nam vẫn lạc hậu trong bối cảnh nhiều chế độ độc tài đã và đang diệt vong” Nguyễn Ngọc Già, RFA

Có hôm, tôi nghe Vũ Thư Hiên chép miệng: Với người Việt ta, ở tù không phải sự lạ. Thiên hạ gặp nhau thấy ngờ ngợ thì không hỏi quê quán, họ hàng mà hỏi: mình gặp nhau ở trại nào nhỉ?” 

Ổng nói, rõ ràng, hơi quá. Thế mà vẫn có một nhà văn (khác) chia sẻ hết sức tận tình:

“Gặp ai, ở đâu hắn cũng tưởng như gặp lại bạn tù cũ. Nhìn những người trên đường, hắn giật mình: “Quái nhỉ, ở trại nào nhỉ. Quen quá. Không biết đã gặp ở đâu rồi. Được về bao giờ nhỉ”.

Sống hài hòa hay nhu nhược với TQ? - Thanh Quang, phóng viên RFA

000_Hkg4134693-305.jpg
Bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc Lương Quang Liệt (phải) và Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh trong nghi thức chào đón tại Hội nghị Bộ trưởng Quốc phòng ASEAN và các đối tác từ Mỹ, Trung Quốc, Nga, Nhật Bản tại Hà Nội ngày 12 tháng 10 năm 2010.
AFP PHOTO

Trong thời gian gần đây, giữa lúc Bắc Kinh ngày càng lấn áp VN về hầu như mọi mặt, nhất là liên quan vấn đề lãnh hải, lãnh thổ, thì phản ứng của phía cầm quyền trong nước bị công luận cáo giác là “ hèn với giặc, ác với dân”. Nhưng vấn đề là cư xử yếu hèn với phương Bắc liệu họ có “tha” cho mình không?

Mong chút tình ‘hữu nghị’?

Trong mối quan hệ Việt-Trung lâu nay, diễn biến bất lợi dồn dập về phía VN có lẽ khiến không ít người liên tưởng tới, cách nay ít lâu, khi lên tiếng trước cử tọa qua diễn văn đáp từ trong buổi lễ nhận chức GS Danh dự trường Đại học Y khoa Hà Nội, giáo sư Thạch Nguyễn, chuyên gia nỗi tiếng về tim mạch của Hoa Kỳ, từng công tác lâu năm tại Á Châu, nhất là ở TQ, có lưu ý rằng “Không phải cứ qụy lụy, hạ mình luồn cúi thì người Trung Quốc sẽ ban thêm cho chút tình ‘hữu nghị’ và cơ hội ‘hợp tác’ đâu”.

COI CHỪNG QUÂN TRỞ CỜ



Vinh dự tên “Người lính”
Rất sẵn sàng xưng danh
Đơn vị và cấp bậc
Khi có người hỏi mình .

Lính từ dưới lên trên
Hay từ trên xuống dưới
Cùng chung đời lính trận
Đời ai dám chê cười ?
Hầu như chẳng ai hỏi
Nếu là người lính thật
Dù giấy tờ mất hết
Lính vẫn là lính thôi.


Khi có người tra hỏi
Anh ở đơn vị nào ?
Mà không trả lời nổi
Đúng là lính tào lao.

Không dám trả lời rõ
Chỉ mập mờ , tráo trở
Đúng là có máu gian
Coi chừng quân trở cờ .
NLG73 Lê Phú Nhuận
Houston 05 MAR. 2014

Thư số 29a gởi Người Lính Quân Đội Nhân Dân Việt Nam - ​Phạm Bá Hoa

Tưởng Niệm 37 Năm 30 tháng 4 Đen – Cựu Đại Tá Phạm Bá Hoa
Tôi chào đời năm 1930, vào quân đội Việt Nam Cộng Hòa năm 1954, chống lại cuộc chiến tranh do nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa gây ra. Trong bang giao quốc tế, quốc gia này đánh chiếm quốc gia kia, không có tên gọi nào khác ngoài hai chữ “xâm lăng”. Sau ngày 30/4/1975, lãnh đạo cộng sản Việt Nam với lòng thù hận đã đày đọa chúng tôi trong hơn 200 trại tập trung mà họ gọi là trại cải tạo, hằng trăm Bạn tôi đến 17 năm, riêng tôi là 12 năm 3 tháng. Tuy tên Quốc Gia và Quân Lực mà tôi phục vụ không còn nữa, nhưng linh hồn trong quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ vẫn nguyên vẹn trong tôi. Tôi không hận thù lãnh đạo Các Anh, nhưng tôi không bao giờ quên quá khứ đau thương tàn bạo mà họ gây ra cho Tổ Quốc, Dân Tộc!  Vì vậy mà tôi chưa bao giờ, và sẽ không bao giờ về Việt Nam cho đến khi quê hương tôi có một chế độ dân chủ tự do thật sự. 

MỘT THUỞ NÀO - TÌNH ĐẦU - Thiên Kim


MỘT THUỞ NÀO - TÌNH ĐẦU

Định nghĩa làm sao "Mối tình đầu"?
Là người trộm ngắm từ rất lâu
Cổng trường tìm đến trao nhè nhẹ
Phong kín tâm thư chẳng nói nhiều.

Là vẫn tìm nhau cất lời chào
Mắt nhìn len lén lòng xôn xao
Là buổi hẹn hò luôn luôn trễ
Gặp gỡ mà sao  thẹn thế nào!


"Tình đầu" chỉ có những nụ hôn
Phơn phớt trên mi, trên má hồng
Hẹn nhau phải đi cùng lũ bạn
Ngại Song thân thấy, rất bồn chồn !

"Tình đầu" như gió thoảng ngày xanh
Nhẹ như cánh én lượn thiên thanh
Như hoa tươi đón bình minh đến
Như đường tơ mỏng rất mong manh...  
        
Thiên Kim