Wednesday, 16 July 2014

WOW...ĐẾ QUỐC MỸ KINH THẾ NHỈ...

Mai Tú Ân


Không kinh sao được khi cái tên trùm tư bản ấy hắt hơi một cái, qua bản Nghị Quyết biển Đông thì ông anh nhớn vĩ đại của chúng ta, CHNH TH teo cha nó dế lại và vội vàng rút ngay em 981 không kèn không trống về...Lý do là tránh...bão.

Sao lạ thế nhỉ? Đại ca 4 tốt của chúng ta vốn là vô địch thế giới từ xưa tới nay, lại đang Trỗi Dậy Không Hòa Bình, sắp tiến tới Số Một Thế Giới, đưa binh hùng tướng mạnh ra làm mình mẩy để độc chiếm biển Đông, làm thế giới kinh sợ...

Anh nhớn ấy lại chơi chiêu Triệt Quyền Đạo Giàn khoan 981 khiến cho các bác VN nhà ta sợ mất dế...CP thì éo dám kiện, QH thì éo dám ra Nghị Quyết, còn đội quân tiên phong thì lặn không sủi tăm, đội quân anh Chiến thì không thấy Chiến, dù bằng mồm...May có anh Giao thì hăng tiết vịt hơn, có "lườm" cho kẻ thù một phát đến rách mặt...Thêm nữa là đẩy các em CS Biển ra chiến để rồi Chiến để Chạy, và xúi các em ngư dân ra bám biển quê hương để cảm tử, để Born to Die....Thế là hết thành tích 2 tháng rưỡi chống Tàu cộng của các bác nhà ta...Và kết quả là Tàu Cộng éo sợ, vưỡn bố láo như cũ...

Ấy thế mà khi QH Hoa Kỳ ra nghị quyết thay QH VN, yêu cầu trả nguyên trạng trước ngày 1/5/2014, tức là yêu cầu Tàu Cộng rút em 981, thì sau vài ngày cà cuống, cu dế lộn xộn CHND TH tuyên bố rút giàn khoan để....tránh bão. Cơn bão có tên bão USA...
Hehe...công nhận đế quốc Mỹ kinh thật. Vì cái Quốc Hội HK ra nghị quyết biển Đông đó mới chỉ là những anh Thượng Viện, mà anh Thượng Viện trong QH HK thì éo có quyền bằng anh Hạ Viện. Nghi Quyết của anh Thượng phần lớn không ràng buộc, không áp đặt và cho vui thôi.(ấy vậy mà có bi nhiêu đó QH của ta cũng éo làm được). Trong vụ NQ biển Đông này thì cái QH của Đế Quốc ấy cũng chỉ là để khè Trung Cộng. Ấy vậy mà ông anh nhớn Trung Cộng mà các bác VN nhà ta định nấp cánh gà thì teo mất cả bộ đồ lòng, vội rút ngay em giàn khoan 981 khỏi biển VN nhanh như bị cướp. Thế mới thấy câu nói ni của rân rang hồ là có lý :"Khè được thiên hạ là bố thiên hạ rồi"

Hehe....Đế quốc Mỹ muôn năm !

Phạm Chí Dũng: Vì sao Bắc Kinh rút giàn khoan vào thời điểm này?

Tàu Trung Quốc hộ tống giàn khoan HD 981- REUTERS /Nguyen Ha Minh
Tàu Trung Quốc hộ tống giàn khoan HD 981- REUTERS /Nguyen Ha Minh

Thụy My
Sau hai tháng hiện diện đầy sóng gió, hôm nay 16/07/2014 Trung Quốc đã cho rút giàn khoan Hải Dương Thạch Du 981 ra khỏi vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam tại Biển Đông, đưa về khu vực đảo Hải Nam. Nhiều người thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng có nhiều ý kiến lo âu về khả năng chế độ bành trướng Bắc Kinh, với tham vọng không hề giấu diếm, sẽ quay trở lại với những chiêu trò mới.


TRUNG CỘNG SỢ MỸ, PHẢI RÚT GIÀN KHOAN HD-981 "CHUỒN" KHỎI BIỂN ĐÔNG CỦA VN!

image 

Sau khi Thượng Viện Hoa Kỳ ra Nghị Quyết số 412 ngày 10-7-2014 cảnh cáo TQ và đòi TQ phải rút Giàn Khoan ra khỏi Biển Đông nơi tranh chấp với VN; ngày 11-7-2014, ông Michael Fuchs, Phó Trợ Lý Ngoại Trưởng Hoa Kỳ phụ trách Chiến Lược và Quan Hệ Địa Phương khu vực Đông Á và Thái Bình Dương, bày tỏ quan ngại sâu sắc về tình hình ở Biển Đông và chỉ trích kiểu hành xử khiêu khích của Trung Quốc tại đây (http://www.voatiengviet.com/content/my-de-nghi-ngung-hoat-dong-xay-dung-o-bien-dong/1957105.html )
 Ngày 15-7-2014 Phát ngôn viên của Trung Quốc lên tiếng cảnh báo Hoa Kỳ không được can thiệp vào các vấn đề tranh chấp giữa TQ và các nước láng giềng về vấn đề Biển Đông
Nhưng ngay sau đó, TT Barack Obama đã điện đàm với Chủ Tịch Trung Quốc Tập Cận Bình để nói thẳng thừng rằng mặc dù Hoa Kỳ muốn có những hợp tac tốt đẹp với TQ, nhưng nếu TQ không rút Giàn Khoan ra khỏi Biển Đông và chấm dứt các hành động hung hăng xâm lược, thì TQ sẽ gánh chịu mọi thiệt hại về các trừng phạt kinh tế, tài chánh và ngoại giao của Hoa Kỳ và thế giới (http://www.voatiengviet.com/content/obama-dien-dam-voi-chu-tich-trung-quoc-nhan-manh-su-hop-tac/1958033.html ).

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Đất Nước Nhìn Từ Phan Rang

Bãi biển Ninh Chữ. Nguồn ảnh: nhommua.com

Tôi sinh trưởng ở cao nguyên, nơi hoàn toàn chả có biển rộng hay sông dài gì ráo. Đến tuổi mười lăm, mười sáu, khi những xe gắn máy của Nhật tràn ngập miền Nam, tôi mới có dịp nhìn thấy bãi biển Ninh Chữ – lần đầu – ở Phan Rang.

Từ Đà Lạt xuống Phan Rang, tên gọi nguyên thủy của tỉnh Ninh Thuận bây giờ, phải đổ đèo Dran và Krong PhaCả hai đều rất dài, rất “ngoạn mục,” và cũng rất hợp với cái tính khí (“dế mèn phiêu lưu ký”) của những đứa trẻ vừa mới lớn.

Lũ choai choai chúng tôi chỉ phóng Honda chừng vài ba tiếng là đến trung tâm thành phố. Sau khi chia nhau vài ổ bánh mì và mấy ly nước mía, cả đám chạy vù ngay ra biển. Lặn hụp, tắm táp qua loa rồi lại quầy quả quay về – cho kịp bữa cơm chiều.

Bài vè xua giàn khoan - Vương Sinh

Giàn khoan cộng chệt
Mầy ở bên Tàu
Sao mầy dám đến
Biển Đông, nước tao

Trường Sa, Hoàng Sa
Là của Việt Nam
Bao đời vẫn thế
Hãy nhớ nằm lòng!

Hỡi lũ con trời
Mau mau rút lui
Kẻo mà hối hận
Dân Nam nổi giận...!!

Sẽ đánh tụi bay
Quyết chẳng nương tay
Như Lịch Sử hùng
Đại Việt xưa nay...

Như năm Bốn Mươi (1)
Hai Bà ra tay
Tô Định mất vía
Đông Hán hồn bay!

Như Hai-Bốn-Tám (2)
Bà Triệu nổi cồng
Đạp luồng sóng dữ
Chém kình (3) Biển Đông

Như Chín-Ba-Tám (4)
Ngô Quyền cậm chông
Bạch Đằng nổi sóng
Hoằng Tháo mạng vong.

Như thời Tiền Lê
Đại Hành phất cờ
Chém Hầu Nhân Bảo
Tống chạy vắt gió!

Như thời nhà Lý
Vượt Ải (5) đoạt thành
Tướng Lý Thường Kiệt
Mãi mãi vang danh!

Như thời nhà Trần
Hưng Đạo Đại Vương
Đuổi Mông ba bận
Uy thế lẫy lừng!

Như thời giặc Minh
Toan chiếm nước Nam
Lê Lợi, Nguyễn Trãi
Chém đầu Liễu Thăng!

Như thời Quang Trung
Chiếm lại Thăng Long
Sĩ Nghị bỏ trốn
Mãn Thanh kinh hoàng!

Nay bầy giặc đỏ
Cấu kết ngoại bang
Cá kính, cá sấu
Đừng có nghênh ngang!

Ta bảo cho biết
Dân Nam hiền hòa
Nhưng không khuất phục
Chẳng dung gian tà!

Hãy mau cút ngay
Giàn khoan chết tiệt!
Ra khỏi Biển 
Đông
Kẻo... rồi hối tiếc!

Khẩn báo! Khẩn báo
Vương Sinh
* Ghi chú : (1) năm 40, (2) năm 248, (3) năm 938, (4)
Cá voi, (5) Ải Nam Quan.

Tuần hành cho Biển Đông


Ngày 06/07/2014, một cuộc tuần hành lớn với chương trình hát cho biển đông , đã quy tụ được hàng ngàn đồng bào từ các nơi tràn về Freedom Plaza-Washington DC để tham dự và bầy tỏ căm phẫn chống Tàu cộng xâm lấn và chống đảng CSVN bán nước hèn với giặc ác với dân, rừng cờ vàng và các ca sỹ nổi danh trình bầy những bản nhạc đấu tranh đầy khí thế.
Chương trình quy tụ nhiều ca sỹ của TT Asia và đài SBTN.
Với phóng viên Chân Như của đài RFA - Đài Á Châu Tự Do dẫn giải chương trình. Mời Quý vị và Thân hữu xem video về cuộc tuần hành đầy thành công này.
Thiên Kim

MANG HUYẾT THỐNG 'KẺ BẠO CƯỜNG', TÀU CỘNG TIẾP TỤC TRUYỀN THỐNG XÂM LƯỢC - Trần Quốc Kháng

1- Quý vị có thể đọc bài viết bằng PDF Format ở phía dưới. Hoặc bấm vào LINK phía dưới để xem cho dễ dàng:

Mang Huyết Thống 'Kẻ Bạo Cường', Tàu Cộng Tiếp Tục Truyền Thống Xâm Lược

2- Nếu quý vị hài lòng về bài viết, xin vui lòng chuyển tiếp đến các diễn đàn 'egroups', hoặc các địa chỉ 'emails' cá nhân. Chúng tôi xin gởi lời tri ân.

3- Nếu quý vị muốn phổ biến bài viết trên 'websites', 'blogs', Đặc San, Tuần Báo, Nhật Báo, hoặc phương tiện truyền thông khác, xin vui lòng liên lạc với NXB Lam Sơn qua địa chỉ 'NXBLamSon@gmail.com', NXB sẽ hoan hỷ phúc đáp.

Tác giả giữ bản quyền. Xin xem thêm chi tiết qua ghi chú  (*) ở cuối bài.

Nguyễn Tường Tâm - Nhân World Cup 2014: Một chút Rio De Janeiro, Brazil

World Cup 2014 đang diễn ra tại Brazil, mấy chục triệu người trên thế giới đang hướng mắt về "thánh địa bóng đá". Đất nước Brazil có ba điều hầu hết mọi người đều biết, dù chưa bao giờ đặt chân tới, đó là khu rừng rậm Amazon, thành phố Rio de Janeiro và thác Iguazu.
Rừng rậm Amazon là một vùng đất nhiều mời gọi đối với những người du lịch thích mạo hiểm. Ngay cả những backpacker là những tay du lịch chuyên nghiệp (seasoned traveller) đều mơ sẽ phải có một chuyến len lỏi vào khu rừng rậm nam Mỹ này. Thác Iguazu là ngọn thác nằm trong rừng sâu ráp ranh biên giới ba quốc gia Argentina, Brazil và Paraguay; và là ngọn thác rộng nhất thế giới. Thành phố Rio de Janeiro nổi tiếng với bức tượng chúa Giê Su trên đỉnh núi dang rộng hai cánh tay giữa trời bao la, và cũng rất nổi tiếng những thiếu nữ mặc bikini nhỏ như những sợi dây mỏng manh đi dạo trên bãi biển Copabacana.
tambien.jpg
Tôi tới Brazil, cũng như bao tây ba-lô (backpackers) khác, vì tiếng gọi của rừng thẳm mênh mông phủ kín hai bên bờ sông Amazon, con sông dài thứ nhì thế giới với chiều dài 6437 Km. Nhưng ngoài ra, khi đã quyết định tới Brazil, thì phải tới Rio de Janeiro. Mà một khi đã tới Rio de Janeiro, thì tôi phải tới sân bóng đá Maracana, bởi vì tôi đã từng là một thiếu niên "tiêu biểu" của miền Nam Việt Nam cuối thập niên 1950 và đầu thập niên 1960, thế hệ thanh thiếu niên và đàn ông mê bóng đá, ngưỡng mộ cầu vương Pele của Brazil. Maracana ở Rio de Janeiro vốn dĩ đã là sân bóng nổi tiếng vì lớn nhất thế giới vào thời đó, với sức chứa 76 ngàn người, nhưng sân Maracana còn nổi tiếng vì trên sân bóng đó đã diễn ra một kỳ tích của vua bóng đá Pele mà tôi nghĩ hầu hết những người mê Pele của thập kỷ đó đều biết, đó là một cú làm bàn "lịch sử".

Thế Uyên, Thái Độ và những kỷ niệm rời - Nguyễn Tường Giang

TheUyen&NguyenTuongGiang
Thế Uyên – Nguyễn Tường Giang 
( ảnh DC – Maryland 1997 )
 
Tôi đang coi chương trình thể thao trên truyền hình thì Phương Lan, con gái đầu của Duy Lam. gọi tới : chú Giang ơi, chú Dũng mất rồi. Nghe giọng rất xúc động của cháu, tôi an ủi : chú Dũng cũng đau đã lâu rồi, nằm như cây cỏ. chú mất đi cũng là điều tốt cho chú và gia đình, nhất là cô Thúy. Tôi hỏi về giờ Thế Uyên mất. “ Chú Dũng mất lúc 05 giờ chiều giờ bên Seattle, Di vừa báo tin cho cháu”. Tôi nói với Oanh : ông Dũng mất rồi, cũng là một đời người. Vợ tôi không nói gì, chỉ nắm lấy tay tôi, bóp khẽ.

Thạch Lam, hình bóng khôn nguôi - Nguyễn Tường Giang


clip_image002
Chân dung Thạch Lam (Đinh Cường 2004)
sơn dầu trên carton 40 x 40 in

Tôi biết nói gì về một người cha, khi ông mất, tôi mới chưa đầy ba ngày tuổi. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy ông, được nắm tay ông, hay như những người con may mắn khác, được gọi ông bằng cha và được nghe ông gọi tên tôi, nhưng tôi luôn luôn hình dung và bị ám ảnh bởi cái chết của ông, cái chết của một nhà văn nghèo, bệnh hoạn và còn quá trẻ. Nếu tôi có được cái tài của một họa sĩ, như Picasso chẳng hạn, vào thời kỳ blue, tôi sẽ vẽ lại cái khung cảnh ấy. Đó là một người đàn ông gầy và cao nằm trên một cái giường tre nhỏ, trên người đắp một cái chăn mỏng, ngực lép xẹp nhưng khuôn mặt có dáng dấp Tây phương, gò má hóp, mũi cao và nhất là hai con mắt sâu thẳm, đầy bóng tối, khuất sâu dưới hàng lông mày rậm, mái tóc rất đen, mềm và dầy, vài sợi tóc lõa xõa trên vầng trán cao. Tất cả đều mờ ảo trong nền mầu xanh đậm nhạt, như sáng lên trong bóng tối. Bên cạnh giường là hình ảnh mờ nhạt của hai người đàn bà tóc quấn khăn nhung, áo dài the đen, một người lớn tuổi, cằm hơi vuông, mắt sâu và lông mày rậm, một người trẻ hơn nhưng khuôn mặt phảng phất khuôn mặt người mẹ, hai người ngồi phía cuối chân giường, hơi nghiêng về phía trước. Một người đàn bà nhỏ nhắn, tóc buông đen dài trên áo cánh trắng, khuôn mặt nhỏ và thon, đôi mắt buồn rầu như muốn khóc, nắm tay người đàn ông, những ngón tay dài, thon nhỏ và xanh xao. Phía trên giường nằm mở ra một cửa sổ, có đôi chút ánh nắng chiếu vào, mầu trắng nhợt, xa hơn là bóng những cành liễu nhỏ, rũ xuống, buông lơi mờ nhạt. Tựa đề của bức tranh: “Cái chết cùa một nhà văn trẻ”. Tôi không thể không nghĩ tới số phận của những nhà văn Việt nam thời đó, và có thể cho tới bây giờ. Những người làm văn chương và nghệ thuật, những nhà báo, đã hy sinh đời mình cho lý tưởng và cái đẹp, hình như vẫn chỉ là những người có một đời sống vật chất rất khiêm nhường trong xã hội, phải chăng chỉ vì cái lạc thú được theo đuổi những giấc mơ của chính mình. Còn những người thân cận, những vợ, con của những nghệ sĩ tài danh đó, hoặc là bươn chải cho giấc mơ của chồng, cha hoặc âm thầm hy sinh và chịu đựng những cơ cực của đời thường. Tôi nghĩ, đó chính là hình ảnh và thực tế của đời sống Thạch Lam, cha tôi. Đó là lời phát biểu bộc phát khi tôi, như một người con phải nói đôi điều về Thạch Lam trong buổi hội thảo Tự Lực Văn Đoàn và báo Phong Hóa/ Ngày Nay: “Tôi không biết là tôi thương ông hay không thương ông”. Thạch Lam, như một người cha đã thường xuyên vắng mặt, nhưng tên tuổi và những tác phẩm để lại, cái gia tài tinh thần ít ỏi và ngắn ngủi của ông, lại ảnh hưởng đến cuộc đời tôi biết bao, trên bẩy mươi năm ròng rã, để tôi đã là tôi ngày hôm nay, chắc chắn không có thể xẩy ra khác được, như con đường đã được chọn lựa, từ khi tôi ba ngày tuổi và từ khi ông từ bỏ cuộc đời này, vĩnh viễn.

Ra mắt Tuyển Tập Nguyễn Đức Liêm - Lê Ngọc Huyền tường thuật

image001

image002

photo: Na Trần

…Yêu em nhất phải là anh
Nói theo cách khác thì thành là mê…
(NĐL)

Tiếng giới thiệu của MC Phương Liên-Thành Quang Lân vang lên giữa thính phòng gồm khoảng 180 người yên lặng lắng nghe tại nhà hàng Phương Thảo, trưa chủ nhật 22-06-2014… đã đưa mọi người hướng về nhà thơ Nguyễn Đức Liêm. Ông khoanh tay ngồi đó giữa những chồng sách xếp ngay ngắn trên bàn : Tuyển Tập Một 2009, Hai 2012, Ba 2014.

Việt Nam, Philippines và Nhật coi Trung Quốc là mối đe dọa lớn nhất - Trọng Nghĩa


DR

Các hành động của Bắc Kinh dùng sức mạnh áp đặt yêu sách chủ quyền trên biển ngày càng khiến cho các láng giềng của Trung Quốc lo ngại. Theo kết quả thăm dò dư luận của một trung tâm điều tra có uy tín được công bố hôm qua, 14/07/2014, Việt Nam, Nhật Bản và Philippines là ba quốc gia nơi dân tình coi Trung Quốc là mối đe dọa lớn nhất, và xem Mỹ là đồng minh đáng tin cậy nhất.


Cô Y Tá Trẻ Và Ông Bác Sĩ Già

Trong một ca phẫu thuật, cô ý tá trẻ tuổi lần đầu tiên được tham gia ca mổ đã nói với bác sĩ phẫu thuật khi ông đang chuẩn bị khâu vết mổ lại: "Bác sĩ, chúng ta còn một miếng gạc chưa lấy ra khỏi bệnh nhân".

Ông bác sĩ, khá lớn tuổi,  nói một cách quyết đoán: "Tôi đã lấy hết toàn bộ số gạc ra rồi. Chúng ta bắt đầu khâu vết mổ lại!".

Cô gái vẫn cương quyết: "Không được! Chúng ta đã dùng hết mười hai miếng gạc, trong khi mới lấy ra mười một miếng".

Bác sĩ nghiêm khắc nói với cô: "Tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm! Khâu vết mổ lại!"
Cô lập tức kêu lớn lên: "Bác sĩ không được làm như vậy! Ông phải có trách nhiệm với bệnh nhân chứ!"

Bác sĩ lúc này mới mỉm cười, ông mở bàn tay mình ra với miếng gạc thứ mười hai đang nằm ở đó, rồi nói: "Cô đã chính thức trở thành phụ tá phẫu thuật của tôi rồi đó".

Ông đã thử thách sự chân chính của cô y tá trẻ, và cô đã có được điều ấy.

Triết lý:

Trong cuộc sống, cũng còn biết bao người đang sống "mũ ni che tai" cho yên phận, mà không đủ dũng cảm như cô y tá trẻ tuổi kia, để có thể kiên trì với bản thân, để có thể làm việc trong danh dự, để có thể dám mạo hiểm trước các thách thức của cuộc sống và đủ bất khuất để theo đuổi các mục tiêu của mình.


Nguồn Internet

Thù trong giặc ngoài từ đâu ra? - Song Chi

Trong suốt bao nhiêu năm dài độc quyền lãnh đạo đất nước, đảng cộng sản VN đã có quá nhiều sai lầm xuất phát từ mô hình thể chế chính trị độc tài cho tới vô số chính sách cụ thể. Cho đến bây giờ, những ai có hiểu biết đều nhận ra sự tồn tại của đảng cộng sản thực sự đã gây nên những hậu quả nặng nề như thế nào cho đất nước, cho dân tộc VN.

Còn đối với chính đảng và nhà nước cộng sản, những sai lầm đó đã tạo nên hố sâu ngăn cách ngày càng lớn giữa nhà cầm quyền và nhân dân, đã đẩy hàng vạn hàng triệu người VN tự giác đứng về phía đối lập, trong đó có không ít người từng tin yêu đảng, từng đứng dưới lá cờ của đảng.
Từ những năm tháng đầu tiên khi mới cướp được chính quyền, thay vì thành lập một chính phủ cởi mở, dân chủ với sự tham gia đóng góp của rất nhiều nhân vật thuộc nhiều tổ chức, đảng phái khác nhau như sự hứa hẹn ngon ngọt lúc đầu, đảng cộng sản đã tìm mọi cách triệt tiêu mọi tổ chức, đảng phái đối lập như VN Quốc dân đảng, Đại Việt Quốc dân đảng, Việt Quốc, Việt Cách…; truy lùng, thanh trừng, ám sát trong bí mật những khuôn mặt nổi bật cũng như bắt bỏ tù hàng trăm đảng viên của các đảng phái khác.

Ngô Nhân Dụng - Trung Cộng đối đầu với Nhật Bản


Ông Shinzo Abe đi thăm Canberra. Hai vị thủ tướng Nhật và Australia (Úc Châu) nói hai nước không liên minh để chống Trung Quốc. Trước đó, ông Tập Cận Bình sang Seoul gặp bà Park Geun-hye, tổng thống Nam Hàn. Cả hai đều nói lên nỗi lo ngại khi chính phủ Nhật giải thích bản “hiến pháp hòa bình” theo cách mới để tăng cường quân lực và sẵn sàng tham chiến, không phải chỉ để tự vệ mà cả khi cần hỗ trợ các đồng minh.

Hoa Kỳ kết liễu sự mập mờ của Trung quốc về đường chín đoạn

Tất cả những tuyên bố chủ quyền từ “đường chín đoạn” của Trung quốc mà không dựa trên các quyền chủ quyền trên đất liền đều trái với luật pháp quốc tế. Cộng đồng thế giới yều cầu Trung quốc phải giải thích, nếu không thì phải điều chỉnh những tuyên bố chủ quyền dựa trên đường chín đoạn, để tuân thủ theo các nguyên tắc của luật pháp quốc tế.”
Lần đầu tiên Hoa Kỳ đã bày tỏ một cách rõ ràng rằng đường chín đoạn do Trung quốc và Đài loan vẽ ra trên Biển Đông là trái với luật pháp quốc tế. Trong buổi tường trình trước Uỷ Ban Đối Ngoại của Quốc hội Hoa Kỳ, trợ lý ngoại trưởng phụ trách Đông Á và Thái Bình Dương Danny Russel đã nói: “Theo luật pháp quốc tế, các đòi hỏi chủ quyền ở biển Biển Đông  phải dựa trên các yếu tố từ đất liền.
Tất cả những tuyên bố chủ quyền từ “đường chín đoạn” của Trung quốc mà không dựa trên các quyền chủ quyền trên đất liền đều trái với luật pháp quốc tế. Cộng đồng thế giới yều cầu Trung quốc phải giải thích, nếu không thì phải điều chỉnh những tuyên bố chủ quyền dựa trên đường chín đoạn, để tuân thủ theo các nguyên tắc của luật pháp quốc tế.”

Phật Giáo Thái Lan - Giới Nghiêm Đặng Tấn Hậu


Thái Lan có din tích 513, 115 km2 vi dân s 67 triu so vi VN 331,210 km2 vi dân s 92 triu. Thái Lan giàu có hơn VN ít nht là 6 ln da trên GDP/ mi đu ngưi. Mc dù VN có ít nht 2,000 năm lch s (nếu tính t đi hai bà Trưng) so vi Thái Lan ch thành hình t thế k 13-14 có không ti 800 năm lch s. Mc dù ngưi dân VN là con cháu ca vua Hùng so vi Thái Lan là dân tc nô l, làm lính đánh thuê cho đế quc Kh me, nhưng ngày nay, VN thua xa Thái Lan vtt c mi mt k t ngày chế đ cng sn đt ách thng tr trên đt nưc Vit Nam.

Ultimate ultralight travel packing list

Quite a few times I’ve heard backpackers complain about weight limits or maximum bag allowances on airlines. They haul 40-pound monstrosities that limit how comfortable they are, how fast they can run to catch the train, and how often they have to take a taxi because their bag is too heavy. They end up going a little slower, seeing a little less, and paying a little more. When they look at mine, they ask me where my “real” bag is.
My ultralight backpack can beat up your ultra-obese backpack.
Me and my trusty 20 liter backpack, enjoying ourselves a little Moldova.
I have traveled around the world on extended trips up to 9 months long with nothing but a 20 liter daypack, through summers, winters, jungles, cities, and everywhere else. It weighs less than fifteen pounds and fits in the overhead compartment on the plane.
I never have to worry about lost bags, check-in times, or waiting by the conveyor belt. I am the first person in line for customs, and stroll right in. I spend nothing on laundry or taxis. I am the first to finish packing every morning. I never spend more than five seconds trying to find something at the bottom of the bag. I wander around for hours with my pack, just because I can.
It’s a fun game I like to play with myself find to be an amusing intellectual challenge, but despite year after year of life on the road, I have met less than half a dozen people who do the same thing, and we are endlessly perplexed. Sadly, I have never been able to convince anyone to follow this plan. But I’ll give it one last try. It’s for your own good.

Chỉ Là Vấn Đề Thời Gian – Ngô Đình Nhu


Bài đọc suy gẫm: Người Tàu thôn tính Việt Nam “Chỉ Là Vấn Đề Thời Gian”. Câu nói của ông cố vấn Ngô Đình Nhu là một viễn kiến chính trị sâu sắc. Blog 16 mời quý bạn đọc theo dõi bài viết “Quan điểm của ông Ngô Đình Nhu và hiểm họa xâm lăng của Trung cộng” qua bài viết của Tiến Sĩ Phạm Văn Lưu, người có quá trình 30 năm giảng dạy và nghiên cứu về các vấn đề chính trị Việt Nam tại một số các viện đại học, các viện nghiên cứu, các bảo tàng viện và thư viện tại Việt Nam, Úc, Hoa Kỳ và Âu châu… Hình ảnh chỉ là minh họa.

Buổi nói chuyện của chương trình Từ Cánh Đồng Mây


với
DÂN OAN
http://www.viettan.org/IMG/jpg/Le_Thi_Kim_Thu_a_-2.jpg
LÊ THỊ KIM THU
&
DÂN OAN
130923-Tran
                                                          Ngoc Anh 1
TRẦN NGỌC ANH

P A X A M E R I C A N A - Trần Trung Chính


Luận  về một đề tài chính trị (người  ta thường dùng 2 chữ “chính luận” cho ngắn gọn) bằng tiếng Việt mà lại để tựa bài bằng tiếng La tinh thì có vẻ bất ổn, nhưng tựa đề bằng tiếng  La tinh có nghĩa rộng hơn tựa đề bằng tiếng Việt, do vậy độc giả có thể hiểu PAX  AMERICANA có nghĩa là “ HÒA BÌNH KIỂU MỸ “, hay “ HÒA BÌNH CỦA NƯỚC MỸ “ , hoặc là “ HÒA BÌNH CHO NƯỚC MỸ”  thì cũng không sai với thực tế là mấy !

U.S Military power 2014 & Russian Military power 2014

United States Armed Forces 2014 - US: The World's Police? - U.S Military power 2014 



Russian Armed Forces 2014 in Action - Forças Armadas Russas 2014 - Russian Military Power 2014  

TQ di dời giàn khoan sau khi đảng CSVN chấp nhận đầu hàng

Về cơ bản, giới lãnh đạo chóp bu cộng sản đã chấp nhận đầu hàng

Hoàng Trần (Danlambao) - Phát biểu trong phiên họp chính phủ ngày 16/7, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã lên tiếng “yêu cầu Trung Quốc không tái diễn hành vi hạ đặt trái phép giàn khoan” trong vùng biển Việt Nam.

Cùng ngày, người phát ngôn bộ ngoại giao Việt Nam Lê Hải Bình cũng nêu tuyên bố “Việt Nam yêu cầu Trung Quốc không đưa giàn khoan Hải Dương-981 quay trở lại hoặc đưa bất cứ giàn khoan nào khác vào hoạt động ở khu vực lô dầu khí 143 của Việt Nam hoặc bất kỳ khu vực nào khác thuộc vùng biển của Việt Nam”.


Nhìn hình ảnh ngày xưa sinh viên miền Nam VNCH chống Tàu"TC" như thế nào?

1974 – Hải quân Trung Quốc xâm lược đánh chiếm Hoàng Sa trong tay QL/VNCH – CS Bắc Việt im lặng. Trong khi nhân dân Sài Gòn miền Nam và đồng bào hải ngoại biểu tình lên án và phản đối hành vi xâm lược của Trung Quốc khắp nơi.
 
Những cuộc biểu tình của đồng bào miền Nam – Việt Nam Cộng Hòa toàn quốc và khắp nơi trên thế giới của Sinh viên năm 1974 tố cáo và phản đối Trung Cộng xâm lược quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. 

Kỷ Niệm Đau Thương - Phạm Thị Minh Hưng

        Hương tản bộ trên con đường đất nhỏ đi vào nghĩa trang. Trời chiều cuối đông, không nắng, vẫn  còn lành lạnh, cái lạnh đông còn sót lại,  một làn gió nhẹ nhàng bay bay tà áo dài trắng, trời buồn, lòng Hương cũng tê tái theo...

        Hôm nay đã là tuần lễ cuối của tháng Chạp, còn ít hôm nữa đến Tết rồi, lại sang một năm mới, lòng Hương buồn ảm đạm.

        Con đường đất nhỏ đi vào khu mộ sao mà vắng vẻ quá, một mình Hương đi hun hút vào mãi xa, mộ Mẹ Hương ở đó. Trên tay cầm bó nhang thơm gói trong tờ báo cũ, vừa đi Hương vừa nhớ, nhớ Mẹ khôn cùng, người Mẹ yêu dấu, một đời vì chồng vì con, nhớ những ngày xưa yêu dấu... muốn rơi nước mắt.

        - Mẹ ơi, con đến thăm Mẹ đây!

        Hương thắp nhang, mắt nhìn sâu thẳm vào căn mộ, miên man nhớ...