Friday, 14 August 2015

Cuộc Đời của con trai Út vua Bảo Đại - Huy Phương


Bao an 1
“Hoàng tử” Bảo Ân. (Hình: Huy Phương)

Nhiều người Việt Nam sống ở quận Cam nhiều năm nay nhưng ít người biết có một người con trai của Cựu Hoàng Bảo Ðại đang sinh sống tại nơi này.

Ðó là ông Nguyễn Phước Bảo Ân, con trai của bà Lê Phi Ánh, người vợ không hôn thú của cựu hoàng trong thời gian ở Ðà Lạt. Bà Phi Ánh có hai người con với cựu hoàng là bà Nguyễn Phúc Phương Minh sinh năm 1950 đã qua đời tại Mỹ cách đây vài năm và ông Bảo Ân, sinh năm 1951, đang sống tại thủ phủ tỵ nạn, Westminster.

Chúng tôi không gọi ông Bảo Ân bằng hoàng tử như trong văn bản triều đình mà gọi bằng “Mệ” theo lối xưng hô trong hoàng tộc: Con gái, con trai của vua được gọi bằng Mệ, hàng cháu là “Mụ” chứ không phải ai là Tôn Thất, Bửu, Vĩnh… đều được gọi bằng Mệ như nhiều người đã lầm tưởng (1).

Những bí mật sau hơn 40 năm - Lữ Giang / MotGocTroi.com

“Lúc đầu họ nói với tôi về ông Diệm. Ông ta tham nhũng và ông ta phải bị giết. Vì thế, chúng ta đã giết ông ta. Tất cả chúng ta đã họp lại với nhau và sử dụng một bọn ác ôn côn đồ đáng nguyền rủa để hạ sát ông ta. Bây giờ chúng ta không có sự ổn định chính trị [ở miền Nam Việt Nam] từ lúc đó.”

Trên đây là lời tuyên bố của cựu Tổng Thống Lyndon B. Johnson được ghi lại trong một cuốn băng dài 30 tiếng đồng hồ do thư viện Johson Library ở Austin, Texas, công bố ngày 28 tháng 2, 2003. Những đoạn băng này cho thấy khi chiến tranh Việt Nam đang ở vào thời kỳ gay go nhất, Tổng Thống Lyndon B. Johnson đã gặp khó khăn vì sự chống đối của Quốc Hội. Ông bị dằn vặt về sự thất bại trong việc lãnh đạo chiến tranh Việt Nam. Ông nói: “Tôi không thể rút ra, tôi không thể chính là kiến trúc sư của sự đầu hàng” (“I can’t get out, I just can’t be the architect of surrender”).


Chúng Ta Đang Bị Đẩy Đến Chân Tường - Trần Mộng Lâm

Chưa bao giờ lằn ranh Quốc-Công bị tấn công dữ dội như một năm gần đây.

Sau 1975, trên 3 triệu người Việt Nam đã phải bỏ nước ra đi lánh nạn Cộng Sản. Chúng ta dù ở nơi nào trên trái đất, cũng vẫn còn nhớ đến nguồn gốc của mình, và lý do tại sao chúng ta phải ly hương. Người Việt hản ngoại, dù nhiều khi không hoàn toàn đồng ý với nhau, nhưng vẫn còn những biểu tượng khiến họ đứng cùng một chiến tuyến, chống lại ngụy quyền Cộng Sản. Bọn Cộng Sản đang dùng võ lực giam cầm người dân Việt Nam trong một xã hội hoàn toàn không tôn trọng nhân quyền, một xã hội mà mọi tự do đều bị tước bỏ. Giữa chúng ta, những người công dân cũ của VNCH và bọn Cộng Sản có một lằn ranh mà tôi gọi là lằn ranh Quốc-Công. Người ở bên phía chúng ta có các điểm chung sau đây mà người ở phía bên kia không công nhận.

Các điểm sau đây có thể nói là sanh tử cho chúng ta. Tôi xin nêu lên các điểm sau này:

            - Lá Cờ Vàng 3 sọc đỏ.

            - Ngày Quốc Hận 30 Tháng Tư mà chúng ta gọi là Tháng Tư Đen.

            - Những ngày trọng đại, trong đó có thể kể Ngày Quân Lực, Ngày Quốc Khánh, Ngày Lấy Lại Cổ Thành….vv…

            - Một thể chế Chính Trị với ba quyền phân lập, Quyền tự do lập đảng Đối Lập…

Phía bên kia thì trái lại :

            - Cờ Đỏ Sao Vàng.

            - Ngày 30 tháng Tư là ngày "Giải Phóng".

            - Ngày thành lập Đảng CS, ngày sanh nhựt Hồ Chí Minh, Ngày chiến Thắng Điện Biên…vv…là những ngày lễ lớn.

            - Một Thể Chế Chính Trị tập trung quyền hành vào một Đảng duy nhất, không chấp nhận đối lập.

Đảng Cộng Sản dĩ nhiên hùng cứ trong nước, nhưng tại Hải Ngoại, từ 1975 đến nay, có thể nói là những người tỵ nạn giữ vững được chiến tuyến của mình, ít nhất là tại các quốc gia Tư Do như Pháp, Canada, Mỹ, Úc…

Tuy nhiên, từ một năm nay, cái lằn ranh Quốc-Cộng mà chúng ta tưởng rằng kiên cố đó liên tục bị tấn công , phá hủy một cách từ từ, rất khoa học, mà nếu không tỉnh táo, người trong cuộc không nhận ra. Tôi xin dẫn chứng bằng các sự kiện thời để khỏi bị chụp mũ là nói không đúng sự thực :

- Cờ Đỏ Sao Vàng xuất hiện công khai tại Canada (Tuy chỉ mới bắt đầu tại một thành phố
nhỏ)

- Ngày 30 tháng Tư mang một tên khác.

- Các ngày trọng đại của VNCH biến thành một ngày cũng hội hè nhưng mất hết ý nghĩa nguyên ủy của nó..

-  Và mới đây có vụ ông Đại Sứ Mỹ không chịu chụp hình với cờ vàng.

Tôi sẽ không bình luận gì về  ông này.

Chỉ chú ý vào cá nhân ông ta, là sai.

Việc quan trọng, không phải cá nhân ông ta.

Ông có quyền «sợ mất job». Ai cũng cần có một cái Job. Điều tôi muốn nói lên ở đây, là nhiều khi chúng ta lầm lẫn giữa «điểm» và «diện». Cái quan trọng ở đây không phải là cá nhân, mà là lá cờ. Có thể đây chỉ là một tấn công ban đầu vào lá cờ vàng, cũng như việc một bàn tay đẩy lá cờ vàng ra ngoài, từ khước chụp hình với nó. Không thể ngày một ngày hai xóa lá cờ vàng, thì làm cho nó ngày một mờ đi. Sau vụ này, có thể có một vài giải thích vớ vẩn từ giới hữu trách, có thể có một đổi thay về chức vụ (thay đổi nhiệm sở chẳng hạn), nhưng sự linh thiêng của lá cờ vàng  dù sao cũng bị tổn thương rồi . Lý do nào khiến tôi suy nghĩ như vậy, chỉ vì tôi nghĩ rằng các người trong cuộc đều rất «thông minh», họ  thừa biết sẽ có những phản ứng như vậy từ cộng đồng, họ tạo ra cơ hội để có những phản ứng như vậy, và chúng ta bị đẩy vào thế «chẳng đặng đừng» không thể làm gì khác hơn!! cuối cùng thì bị động hoàn toàn.

Tóm lại, tôi có lý do để nghi là tất cả những gì xẩy ra trong 12 tháng gần đây, chẳng có gì là tình cờ, là khờ dại, là ngu dốt hết. Tất cả đều là bài bản, và người bị lừa, lại là chúng ta. Nếu không phải thế, tại sao lại có những sự kiện như thế??? Nghĩ kỹ mà xem, hỡi các bạn của tôi.

Họ làm như thế để làm gì??? nếu không phải  là xóa đi cái lằn ranh, xoá đi lá cờ và  cái tập thể đang làm chướng ngại cho rất nhiều thế lực đen tối và những toan tính lọc lừa.


Điều đau buồn, là trong chúng ta, có nhiều người đang vô tình trở thành diễn viên phụ cho các kịch bản đó.

Trần Mộng Lâm