Thursday, 8 October 2015

Hay ở chỗ càng học càng nguy hiểm!

Sau bốn mươi năm, cái điều mà không riêng gì một vài thế hệ nhận ra là nền giáo dục Việt Nam sau 1975 rất đặc biệt, nó đặc biệt đến độ học sinh càng học thì đầu óc càng mụ mẫm, càng dốt hay nói khác đi là học bao nhiêu dốt bấy nhiêu, không học không dốt. Mài cho rách đũng quần để ra bằng này bằng nọ thì cũng chỉ xếp xó ngồi chơi xơi nước vì anh có tiến sĩ thì quan cũng có tiến sĩ, mà không chừng tiến sĩ loại giỏi, loại đỏ. Nhưng đó chưa phải là chuyện đáng bàn, chuyện ở đây là khi được học đạo đức Hồ Chí Minh càng nhiều, học trò càng máu lạnh, khi được học kiến thức về giới tính bao nhiêu thì tỉ lệ phá thai càng cao bấy nhiêu!
Một ông bạn đưa ra nhận xét: “Đất nước này còn bị đày đọa rất nặng, khó mà thoát được bởi nghiệp chướng quá cao. Thời ông bà mình thì bị người Chăm nguyền rủa, đến thời cha anh mình thì bị những vong linh Việt Nam Cộng Hòa nguyền rủa, đến thời mình và con em mình thì bị những vong hồn thai nhi nguyền rủa… Một đất nước chứa toàn những lời nguyền tội lỗi như vậy cộng với hệ thống độc tài nữa thì làm sao mà phát triển được!”.

CÒN CÁI LAI QUẦN... ĐẢNG CŨNG PHẢI CƯỚP

Chế độ csVN hiện nay đã cùng đường bí lối, nên không từ bất cứ thủ đoạn nào để giành giật miếng cơm manh áo của nhân dân, hòng nuôi bộ máy quan chức tham nhũng ở các địa phương. Sự lộng hành của các quan chức địa phương với sự tiếp tay của các lãnh đạo ở trung ương, nó cho thấy csVN chấp nhận một thực tế rằng: quan chức địa phương có thể mặc sức đè đầu, cưỡi cổ nhân dân nhưng phải tuyệt đối một lòng bảo vệ chế độ bằng mọi giá. Tiết mục Người Dân Tự Quyết tối nay sẽ được Hướng Dương trình bày qua bài “ Còn cái lai quần....đảng cũng phải cướp” . Kính mời quý thính giả theo dõi
Cách đây hơn năm tháng, ngày 20/4 người dân phường Cam Phúc Bắc, thành phố Cam Ranh đã từng đem hàng đống cá, tôm chết đổ ra quốc lộ 1A, để yêu cầu chính quyền phải giải quyết những kiến nghị của họ phản đối việc nạo vét ở vịnh Cam Ranh khiến cho tôm, cá chết hàng loạt. Lần này ngày 30/9, hàng trăm người dân phường Cam Phúc Bắc, TP. Cam Ranh, cũng đã đổ ra quốc lộ 1A để biểu tình chống lại việc nạo vét luồng lạch của hải quân vùng 4. Lý do dẫn đến vụ biểu tình này cũng tương tự như lần trước. Theo như lời anh Hậu, một người dân địa phương, cho biết: "Chỗ đó dân người ta nuôi tôm, nó gần với vùng 4 hải quân, thì nó lấy cát, nó dùng cái từ là 'khai luồng lạch', lấy cát quá bắt đầu bùn lên làm cho tôm cá chết, bắt đầu dân biểu tình". Ngày 29/9, nhiều người đã đưa ghe ra gần nơi chính quyền đang thi công để phản đối.

Thần dược?

TV nhà tôi không bao giờ tắt. Người ta xem TV để mở rộng kiến thức, còn nhà tôi coi TV để sưởi ấm cái phòng khách và làm từ thiện cho công ty điện SCE. Dẫu muốn hay không tôi cũng phải nuốt cho trôi mấy cái quảng cáo rẻ tiền lè nhè suốt ngày, thét rồi thuộc là​u làu lúc nào không biết. Nếu học ESL mà nhớ được như vậy, chắc tôi không dốt như ngày nay.

Nghe hoài sinh bực, tôi định viết bài vạch trần cái trò bịp bợ​m củ​a mấy ông” Bác sĩ“ gõ​ leng keng, chuyên nghề đấm bóp thành  Bác Sĩ bào chế thần được để thành triệu phú. Nhưng tôi nghĩ​ lại, chắc không có đài TV hoặc một tờ báo nào nhận đăng bài của tôi đâu, vì nếu công chúng thức tỉnh, không mua thuốc dỏm nữ​a, các hã​ng thuốc sập tiệm, thì họ lấy đâu ra quảng cáo mà sống?

Con ông, cháu cha

Đại Nghĩa (Danlambao) - Tệ nạn con ông cháu cha thật ra thời nào cũng có, nơi nào cũng có; chỉ khác nhau là mức độ của tệ hại của nó ở từng thời và từng nơi mà thôi. Ở Việt Nam, tệ nạn COCC đã đến hồi nghiêm trọng, nó đã trở thành truyền thống ăn sâu vô mạch máu của những kẻ cầm quyền. Mặc dù nhà cầm quyền cộng sản vẫn rêu rao là chính quyền cách mạng, nhưng thực chất là một nhà cầm quyền độc tài, phong kiến, cha truyền con nối còn hơn những chế độ phong kiến ở Việt Nam trước đây. Những hoàng tử, công tử, tiểu thơ “đỏ” được dùng ngân sách nhà nước (tiền của dân) đào luyện để giữ vững “Truyền thống gia đình trong đảng” đồng thời để giữ vững ngôi vị ngồi trên đầu trên cổ thiên hạ.

CHIẾN TRANH TẠI BIỂN ĐÔNG SẮP BÙNG NỔ?

Trong những ngày vừa qua, tình hình thế giới biến động mạnh, nhất là tại Biển Đông và Biển Hoa Đông. Bắc Kinh đã lên tiếng là khó tránh khỏi cuộc chạm súng tại hai vùng biển này vì Hoa Kỳ công khai yểm trợ về quân sự cho các nước ven Thái Bình Dương để họ có thể tự vệ và chống lại được sự bành trướng ngang ngược của Trung Cộng, và đưa các hạm đội mạnh nhất của Hoa kỳ vào hai vùng Biển Đông và Hoa Đông.

1.-Hiệp ước TPP: Ngày 5 tháng 10, 2015,  thế giới chấn động khi Hiệp Định TPP được ký kết với Nhật Bản và 11 nước trong vùng Thái Bình Dương, nhưng không có Hoa Lục. TT Abe của Nhật tuyên bố đây là thắng lợi vĩ đại cho Nhật và các nước trong vùng, trong đó có CSVN, và là một thất bại to lớn nhất cho Trung Cộng (TC). TC có nguy cơ sẽ trắng tay tại Châu Á Thái Bình Dương vì tất cả các cơ xưởng kỹ nghệ của TC tại 11 nước này sẽ không còn được Châu Âu và Mỹ hợp tác và đầu tư nữa. Châu Âu và Mỹ sẽ ký các thoả hiệp đầu tư với các nước trong TPP, như thế các cơ xưởng này của TC sẽ bị đóng cửa hoặc sẽ chuyển giao lại cho các nước trong vùng. Theo RFI, lần đầu tiên một nguyên thủ một nước đã phát ngôn một cách rất thấp kém khi tức giận về hiệp ước TPP vừa được ký kết là Tập Cận Bình của TC đã mạt sát Hoa Kỳ vào sáng ngày 6 tháng 10  rằng Mỹ là một tên côn đồ, thương gia lưu manh, v.v... TC đã trục xuất một số người Mỹ khỏi Bắc Kinh nói họ là CIA.

Thân phận dư thừa của một người trí thức thiên tả, thành phần thứ ba (II và Kết)

Thân phận dư thừa của một người trí thức thiên tả, thành phần thứ ba (II) ~ Nguyễn Văn Lục

Ong-Ly-Chanh-TrungTừ đó nó cũng đặt câu hỏi phải chăng ông là người có tính xu thời, thứ chủ nghĩa cơ hội, gió chiều nào ngả theo chiều đó. Tôi thật sự không dám dấn sâu hơn những suy nghĩ của mình về vấn đề này.
Lý Chánh Trung – người trí thức thiên tả – hoạt động Cánh tả
(Tiếp theo phần I)
“Những Ngày Buồn Nôn” của tác giả Lý Chánh Trung
Lý Chánh Trung (2011). Nguồn: tatrungtravinh.blogspot.ca
Lý Chánh Trung (2011). Nguồn: tatrungtravinh.blogspot.ca

Trung Cộng đang trên đà sụp đổ!

Nguyễn Trọng Dân (Danlambao) - Trung Cộng đang trên đà sụp đổ! Tạp chí Frontline của Hồng Kông cho rằng sự sụp đổ của Trung Cộng sẽ gồm ba giai đoạn:

1. Giai đoạn một: Sụp đổ về kinh tế.
2. Giai đoạn hai: Sụp đổ về chính trị & nội bộ cầm quyền tan rã
3. Giai đoạn ba: Sụp đổ về con người xã hội và sinh thái

Cho dù có thận trọng đến mấy trước nhân định của báo chí Hông Kông thì mọi người cũng không thể phủ nhận, Trung Cộng đang thật sự đương đầu với khủng hoảng sụp đổ về kinh tế, rạn nứt về nội bộ lãnh đạo và sụp đổ về an sinh xã hội.

Việt Nam ơi (nhớ về Nhạc sỹ Việt Khang)

Năm XL (Danlambao) - "Việt Nam là một đất nước đầy tiềm năng". CsVN luôn dùng câu này khi kêu gào đầu tư nước ngoài. Nó tiềm nên nhà đầu tư phải lặn lội tới Từ Dũ để khám và phá nhưng có trở lại hay không là chuyện tương lai. Nguyên tắc của lừa bịp có đẳng cấp là nói phải pha chút sự thật để tuyên truyền và dụ kẻ nghe vào tròng. CsVN chỉ mới nói một phần sự thật vì đất nước và con người VN với tính siêng năng cần cù sẽ làm được rất nhiều việc, nhưng đó là trước 1975. Bây giờ dưới bàn tay thô bạo nhám nhúa và tham lam tàn ác của đảng cs chỉ còn le lói như đom đóm trong mùa đông lạnh giá là khá lắm rồi.

Nhà thơ & nhà thổ

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến (Danlambao) - Bây giờ tôi chỉ còn chường cái mặt tôi ra trong thơ. Nguyễn Khoa Điềm

Thỉnh thoảng, tôi cũng có (lén) làm một bài thơ ngăn ngắn. Những câu thơ được ghi chép nắn nót trên những trang giấy trắng tinh, rồi trân trọng gửi đến những toà soạn báo (ở khắp mọi nơi) với địa chỉ tác giả, ghi rõ ràng ở mép trái của phong bì.

Tất cả sáng tác của tôi, than ôi, đều “một đi không trở lại.” Chưa bao giờ tôi nhận được hồi âm, dù muộn.

Không Thể Tha Thứ Được - Nguyễn Văn Học

       Từ ngày miền Nam rơi vào bàn tay sắt máu của bọn bạo quyền cộng sản đến nay đã hơn 34 năm - Với hoàn cảnh cá nhân tôi, thời gian này có thể đại khái chia làm ba giai đoạn:

       - Khi tù đày trong trại tù nhỏ mà chúng gọi là trại "cải tạo".

       - Khi được chúng thả ra, sống khổ ải, đói rách, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, dưới sự giám sát gắt gao của công an cộng sản tại Phường, Xã trong... nhà tù lớn.

       - Và sau cùng được hưởng tự do, no ấm trên đất nước tạm dung Hoa Kỳ.

      Một điều nghịch lý là tôi cảm thấy những năm tháng khổ nạn của đất nước và của dân chúng miền Nam, dù khổ thật khổ, nhưng lại có vẻ trôi qua nhanh - Nhanh hơn những giai đoạn trước đó trong cuộc đời tôi, như thời gian tôi còn nhỏ ở miền Bắc, đến thời gian di cư, từ 1954 đến 1975, đi học, gia nhập quân đội, phục vụ cho đến ngày mất nước - Những ngày tháng trước năm 1975 đúng là dài lê thê. Bạn bè, nghe tôi bày tỏ, phần đông đồng ý với tôi, họ cũng có cảm giác tương tự như vậy, dù một số người không phải dân "ri cư ".

 

... Kẻ ném đá dấu tay - Bùi Anh Trinh

H1
* Ngày 29-9 năm nay đã là ngày giỗ thứ 14 của Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu. Cho tới trước khi chết Ông vẫn cúi đầu nhận chịu trách nhiệm đã làm cho mất nước, một lỗi lầm quá to lớn mà cá nhân một người không thể nào gánh vác. Nếu có một người nào đó đứng ra nhận chịu thì quả là vô lý, thế nhưng Ông Nguyễn Văn Thiệu đã làm. 
Ⅰ – PHẢI CHĂNG MỸ BỎ RƠI? 
Kể từ ngày lập quốc, nước Mỹ thực sự sụp đổ vào năm 1975 với 3 triệu cựu chiến binh tại chiến trường Việt Nam, 58 ngàn người đã chết, và 3.000 quân nhân còn mất tích. Xã hội Mỹ phân hóa trầm trọng với tranh cãi đổ lỗi cho nhau. 

Mỹ đã quyết đi vào 12 dặm quanh đảo nhân tạo Trung Quốc ở Trường Sa? - Trọng Nghĩa

mediaKhu vực gần bãi đá Xu Bi - Subi Reef.AFP PHOTO / POOL / RITCHIE B. TONGO
Trong hai tuần lễ sắp tới, Hải quân Mỹ sẽ cho tàu quân sự tiến vào vùng 12 hải lý chung quanh một số đảo nhân tạo mà Trung Quốc mới bồi đắp ở khu vực quần đảo Trường Sa trên Biển Đông. Trên đây là tiết lộ của một quan chức Mỹ cao cấp, được nhật báo Anh Financial Times tiết lộ ngày 08/10/2015.
Động thái này nhằm khẳng định lập trường của Washington, không công nhận yêu sách chủ quyền của Trung Quốc trong khu vực. Vấn đề cho tàu hải quân áp sát các hòn đảo nhân tạo đã được giới chức quân sự Mỹ gợi lên từ nhiều tháng nay. Nhiều nguồn tin trùng hợp đã xác nhận rằng Bộ Quốc phòng Mỹ đã thúc giục Tòa Bạch Ốc bật đèn xanh cho chiến dịch được gọi là « tuần tra vì quyền tự do lưu thông trên biển » này, nhưng chưa được.

Tôi là người Canada, Mỹ, Úc, Pháp.... gốc Việt Nam Cộng Hoà...

Tôi là người Canada, Mỹ, Úc, Pháp.... gốc Việt Nam Cộng Hoà... "Người Việt Nam" từ nước CHXHCNVN bây giờ đi khắp nơi, từ Á châu đến Âu châu đã làm đen chữ Việt Nam do những trò lường gạt, trộm cắp nơi xứ người, kể cả những phi công và tiếp viên phi hành  của Aìr VC... vừa bị bắt ở Nam Hàn và Nhật vì tội chôm đồ và buôn lậu...
Dường như nhà nước VC không biết nhục, và tình trạng ô nhục này cứ tiếp diễn. 
Tôi không biết người Đức, Thụy Điển, Nhật, Nam Hàn... nghĩ gì trong đầu khi có người tóc đen xưng mình "tôi là người Việt Nam" trước những bản cấm ăn cắp bằng tiếng Việt trong các chợ! 
Tôi cám ơn Nhật và Nam Hàn đã viết câu này trên hình cờ đỏ sao vàng!
Thôi thì cũng xin mạn phép gửi tặng bà con bài lục bát dưới đây vừa chuyển về VN qua FB sáng nay để góp phần lý giải vì sao hai chữ Việt Nam lại "tang thương" đến nỗi này!

Lục bát cho lời xú ngôn của Lê Duẩn.

Đánh là đánh cho Liên Xô
Đánh cho Trung quốc, bác Hồ chủ trương
Đánh dù đất trải thịt xương
Đánh dù máu nhuộm khắp đường Việt Nam
Đánh dù dân tộc uất căm
Đánh dù lịch sử nghìn năm suy tàn!
Đảng ta cờ đỏ sao vàng
Đường ta cách mạng dọc ngang vẫn còn
Còn trời, còn nước, còn non
Nước ta còn đảng... nước còn zero!

Lê Khắc Anh Hào
Quốc hận không phai...

Note:
"Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung quốc!"
(Lê Duẩn)

THƯ GỬI BẠN TA của Bùi Bảo Trúc 2-10-2015

THƯ GỬI BẠN TA của Bùi Bảo Trúc

Các bài viết hàng tuần của Nhà Báo Bùi Bảo Trúc trong mục Thư Gửi Bạn Ta

NHỚ MỘT NGƯỜI TINH QUÁI



Hồi còn đi học, tôi có mấy cái hộp giầy bằng các tông để trên nóc tủ sách, mỗi lần nhận được thư từ gia đình, bạn bè… đọc xong tôi đều bỏ vào đó. Những bức thư cứ đều đặn tới và tất cả được giữ lại trong những cái hộp giầy ấy. Một hôm tôi viết vài chữ trên chiếc hộp đựng thư để phân biệt chúng với những hộp đựng các thứ giấy tờ khác. Tự nhiên không hiểu tại sao tôi lại viết xuống hai chữ “thư nhà” trên những cái hộp giầy đựng những lá thư của gia đình và bạn bè từ Việt Nam gửi sang. Đáng lẽ tôi đã có thể viết “thư gia đình” hay “thư Việt Nam”. Nhưng không biết tại sao tôi lại viết thành “thư nhà”. Nghe “thư nhà” tôi thấy nó thân tình hơn, gần gũi hơn là những chữ kia. Những bức thư nhận được từ nhà, từ những người bạn ở cái thành phố thân quen đó.