Bài “Suy Nghĩ Trong Những Ngày Nằm Bịnh…” của Ông Lê Hiếu Đằng là một lời kêu gọi đảng viên cộng sản và nhân dân, nhất là giới trẻ, cùng ông đứng lên thành lập đảng Dân Chủ Xã Hội để làm đối trọng với Đảng Cộng Sản vì đảng này đã tha hoá và để kiến tạo một xã hội công bằng, bác ái, tự do, và dân chủ hơn là xã hội đã băng hoại hiện nay. Bài này đã gây nên nhiều phản ứng: hỗ trợ như Song Chi trong bài “Trở ngại của người Việt nằm ngay trong chính mình”, chê bai và bài bác như Tạp ghi của Huy Phương, hay hỗ trợ một cách gián tiếp như Ngô Nhân Dụng khi đưa ra ý kiến về sự cần thiết của những đảng chính trị trong tiến trình xây dựng dân chủ, hoặc dè dặt với tính cảnh báo vì những âm mưu của ĐSCVN đã từng xảy ra trong lịch sử trong bài “Rồi Sẽ Đi Tới Đâu?” của Lữ Giang. “Suy Nghĩ Trong Những Ngày Nằm Bịnh…” chắc hẵn cũng đã tạo nên nhiều phản ứng khác nhau tại quốc nội. Có lẽ đã có người rất hồ hởi về một tương lai gần, đầy hứa hẹn cho đất nước và có thể đang sẵn sàng dấn thân cho đại cuộc. Nhưng thế nào cũng có người nghi ngờ, e ngại bị sập vào cạm bẫy của CSVN, tương tự như Vụ Nhân Văn Giai Phẩm: CSVN tỏ ra cởi mở để rồi những người có lí tưởng xuất hiện với hi vọng đóng góp thì bị “vớt” trọn.