Để tưởng nhớ Cố Hải Quân Trung Tá Hồ Quang Minh cùng
hai em Nguyễn Phiêu Linh, Hồ Quang Trung và kính tặng tất cả Cựu S.V.S.Q./T.B./T.Đ.
khóa 6/68 và khóa 4/68
ĐIỆP-MỸ-LINH
Dù
ngày xưa bạn cùng lớp đã “xầm xì” rằng “hắn” hoạt động cho Việt Cộng, tôi cũng
không tin; vì – với trí óc non nớt của một nữ sinh trung học cùng với bản tính
ngay thẳng, lương thiện – tôi nghĩ, nếu “hắn” thích Việt Cộng thì “hắn” ở lại
ngoài Bắc chứ “hắn” theo gia đình di cư vào Nam để làm gì!
Mấy
mươi năm sau tôi mới biết, sau khi đỗ Tú Tài II, “hắn” được sang Pháp du học và
hiện nay “hắn” đang giữ một chức vụ quan trọng trong guồng máy đầy ác tính của
Cộng Sản Việt-Nam.
Nhìn
hình của “hắn” và đọc bảng tin báo trong nước viết về “hắn”, tôi ngồi bất động.
Những thành tích nội tuyến và phản chiến của “hắn”, ngày xưa, và bằng cấp của “hắn”, hiện tại, không hiểu
có chinh phục được ai hay không; nhưng đối với riêng tôi, tôi hoàn toàn không
muốn bị nhận là người bạn xưa của “hắn” dưới mái trường Võ Tánh.
Đối
với tôi, từ ngày mới lớn cho đến bây giờ, khi nghĩ về nam giới, hình ảnh tôi
ngưỡng phục nhất là chàng trai trong quân phục; và hình ảnh tôi yêu thích nhất
là chàng trai với cây đàn.
Nhìn
hình của “hắn” một lúc, tự dưng nước mắt của tôi nhạt nhòa mà tôi không hiểu
nguyên nhân. Một lúc sau, qua màn nước mắt, tôi không thấy hình của “hắn” nữa
nhưng tôi lại tưởng như tôi thấy được những người bạn ngày xưa cùng học trường
Võ Tánh như: Đặng Hữu Thân, “dân B1”; Ngô Đắc Phú, Lưu Khương Đức “dân B4”; Võ Ấm,
“dân B3”; Nguyễn Đình Tân, “dân B2” v. v… Trong những hình ảnh vừa hào
hùng, vừa thân thương vừa bi thảm của những thanh niên miền Nam đã gục ngã
trong cuộc chiến do Cộng Sản Việt-Nam chủ xướng, tôi nhận ra Chú của các con
tôi: Thiếu Úy Biệt Động Quân Hồ Quang Trung, xuất thân khóa 4/68 sĩ quan trừ bị
Thủ-Đức.