Friday, 11 December 2015

ĐẠI HẠ GIÁ TRỪ "TẤM LÒNG"

Thời buổi này còn cái gì không hạ giá nhỉ? Sách vở, quần áo, đồ điện tử v...v... hạ giá! Tôi cầm mảnh bằng đại học cạ cục mãi chưa tìm ra việc làm, cũng nhào ra vỉa hè bán sách đại hạ giá. Từ Victor Hugo, Leon Tolstoy, Tagore, Dostoievski... đến Khái Hưng, Ngô Tất Tố, Vũ Trọng Phụng... cả thảy đều bị “hạ” nằm la liệt. Lắm lúc ngồi chồm hổm nhìn xuống các tên tuổi từng “vang bóng một thời”, tôi thầm hỏi:

- Nên cười hay nên khóc, thưa chư liệt vị?


Cách đây ít lâu, một ông lão hình dáng tiều tụy mang đến bán hai pho sách dày. Một cuốn là “Hán Việt Từ Ðiển” của Ðào Duy Anh do Khai Trí tái bản. Cuốn kia là “Petit Larousse Illustré” in tại Paris năm 1973. Sách còn tinh tươm lắm, hẳn chủ nhân đã xài rất kỹ. Thấy giá rẻ, tôi mua. Loại ấn bản này đây, gặp loại khách biên biết, bán cũng được lời.


OF CARS AND MEN - phiếm luận của NLGO

Xin quý bạn phe ta cho phép tiện nhân mượn đỡ và sửa lại cái đầu đề trong tác phẩm bất hủ Of mice and men (1937) của cụ John Steinbeck làm tựa cho bài viết mọn này –mà tiện nhân tạm dịch là “chuyện xe, chuyện người”. Xin kể như sau:

I. CHUYỆN NGƯỜI  

       Đây là kinh nghiệm sống, và thật, của tiện nhân, nhưng không nhất thiết được coi là lời khuyên, công khai hay kín đáo, cho quý bạn làm theo. Bởi mỗi người có vấn đề, tâm tính, và lối phản ứng riêng.
      Như đa số công dân Hoa Kỳ, tiện nhân cũng có bác sĩ tư, tức bác sĩ gia đình, từ lúc mới đến Mỹ, năm 1985, vô nghề ngỗng, do bà Welfare chỉ định, rồi đi học, đi dạy, đi làm, cho đến bây giờ lãnh lương hưu SSA và bảo hiểm sức khỏe của ông Medicare. Và như đa số công dân Hoa Kỳ, tiện nhân rất ngại, tuy biết rất cần, đi gặp bác sĩ khi không mắc bệnh, gọi là khám tổng quát thường niên, annual physical exam (gọi là annual, nhưng kỳ thực các ông bác sĩ bắt làm hẹn cứ sáu tháng một lần, có lẽ cho đỡ nhớ?). Ngại, không phải vì khoản tiền co-pay, mà vì mất thì giờ lắm, lại còn, mỗi lần khám xong, ôm về nhà cái bệnh lo vô ích, vô duyên, nếu rủi gặp phải một bác sĩ kiêm nghề hù dọa bệnh nhân, bi thảm hóa (dramatize) mọi chuyện trên đời, dù nhỏ như que tăm.
      Trong ba mươi năm ở Hoa Kỳ, tiện nhân là thân chủ của hai chục ông bác sĩ. Toàn là Mỹ, trừ một ông VN. Không phải vì kỳ thị đồng hương, trái lại, mà vì, chẳng hạn, ông bác sĩ VN nào cũng quá quen mặt, khiến thấy ngại ngùng khi phải kê khai những bệnh thuộc loại thâm cung bí sử, hoặc taboo (cấm kỵ), dễ trở thành truyện tabloid (ngồi lê đôi mách) --mà bất cứ anh đàn ông nào cũng phải kinh qua, ít nhiều, như “tai nạn”khóc ngoài quan ải, khi còn khoẻ như trâu, hay “sự cố” trên bảo dưới không nghe, lúc “tuổi già hạt lệ như sương” (Nguyễn Khuyến). Còn bệnh áp huyết cao có thể khoe thoải mái, kể cả với nữ bác sĩ, vì tiện nhân cho đó là một bệnh thời thượng, quý phái, tương tự bệnh lao phổi trong văn chương thế kỷ XIX lãng mạn Pháp hoặc thời tiền chiến Việt Nam (không tin, cứ hỏi người tình Elvire của Lamartine, hay Musset hay Chopin, hoặc đọc Tố Tâm của Hoàng Ngọc Phách, và Bướm Trăng của Nhất Linh).

ÚC CHÂU ĐỒNG HÀNH CHO NHÂN QUYỀN VIỆT NAM

Tin Úc châu: Sáng ngày 10-12-2015, theo lời kêu gọi của WE ARE ONE trên 80 bà con gặp nhau tại trung tâm thành phố Melbourne đồng hành đến Quốc Hội tiểu bang Victoria.
Khởi đầu các anh chị WE ARE ONE có đôi lời với bà con, kế đến nghi viên Trương Lợi kêu gọi bà con tham gia buổi biểu quyết nghị quyết cờ vàng vào ngày 14-12-2015 sắp tới. Trước khi lên đường Khánh Vân đại diện cho giới trẻ chia sẻ nỗi ưu tư về nhân quyền tại Việt Nam.



Đoàn đồng hành đi thẳng vào khu trung tâm thương mãi, trong tay mỗi người là lá cờ Úc Việt được dương cao tạo sự chú ý của khác bộ hành qua lại. Nhiều người thấy lạ đã hỏi để rõ sự tình.

BỎ ĐẢNG ĐI THÔI! - HÃY CHẾT ĐI ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM! - Thơ Thiên Kim

BỎ ĐẢNG ĐI THÔI!

Bỏ đảng đi thôi còn đợi gì ?
Bẩy mươi năm đã rõ từng ly
Đảng Cộng làm khổ dân tộc Việt
Tạo cảnh điêu tàn và hiểm nguy

Hồ xin đi học trường bảo hộ
Tây không cho,  bám chặt Tầu, Nga
Kết thân Cộng sản rất đậm đà
Nhuộm thế giới tự do trong lửa đỏ

Để quê hương máu tuôn, lệ nhỏ
Thân chất chồng người chết đau thương
Đủ cách giết người, đấu tố, bất lương
Hại cả người dâng tiền giúp chúng

Xua thanh niên vào nam tay súng
Phá xóm làng, khủng bố đồng bào
Đặt đạn mìn, pháo kích tan hao
Hại miền Nam tự do, sung túc

Chúng tự thú đánh cho Nga, Tẫu
Giết người cùng máu mủ đồng bào
Nhẫn tâm đem biển đảo dâng trao
Công hàm ký Hoàng -Trường của Hán!

Ôi! Đau thương quê hương ly loạn
Hồ bạo tàn, gian trá rập toa 
Đậy che bằng màn sắt điêu ngoa
Nhưng ngày nay đâu còn bịp được!

Nói thật nhé, đảng viên biết hết
Tội đảng rành ra đó ai ngu
Nhưng miệng câm để hốt tiền vô
Đầy túi tham, miệng hô đảng "tốt"

Gian, tham lắm, bất trung, bất chánh
Ôm đảng hoài, dân khổ mặc bay
Hồi tâm đi! Lúc chết có ngày
Tiền đầy túi, ra đi xác nhộng!

Sám hối đi! Bỏ cờ, bỏ cộng
Đừng tin rằng "Còn đảng còn mình"
Dân điêu linh, đói khổ: Bất bình!
Nổi lửa chiến đốt tàn đảng Cộng

Bỏ đảng để quay về Dân tộc
Để quê hương thịnh vượng an hòa
Đời Tự do- Dân chủ thăng hoa
Bỏ đảng đi thôi! Cái đảng "TỒI"!

HÃY CHẾT ĐI ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM!
Ai cũng rơi hàng lệ thấy đồng bào cô thế
Dáng khổ gầy đen đủi, sống ê chề!
Cầm biểu ngữ chống Tàu ô xâm lược
Đả đảo phường bán nước, đảng Cộng nô
Hồ lãnh đạo rước voi Hán dầy mồ
Trên Quê hương mình Tổ tiên  bao đời vun lộc
Mà giờ đây Nguyễn Sinh Cung một tội đồ dân tộc
Hậu duệ Lê chiêu Thống lấy họ Tầu
Hồ biến thành quỷ đỏ đem đất biển dâng chầu
Cho Hán tặc bọn quân thù truyền kiếp!
Ôi đất Tổ, quê hương mất dần... mất tiếp
Ải Nam quan giờ xa tắp đau thương!
Đất - Biển- Đảo tiền nhân đổ bao máu xương 
Xây dựng, giữ gìn,  đầy mồ hôi và nước mắt
Thế mà trong thoáng chốc!
Đảng Cộng bất lương bất trung ngu ngốc
Đã tình nguyện  dâng hiến biển đảo, đất liền
Phủ phục trước ngai Hán vương
Giặc Hồ thề tuyệt đối trung kiên 
Đem máu xương dân tộc ra lót đường trải lối 
Cho Liên xô, giúp Tàu cộng nhuộm đỏ ối giải sơn hà
Nhuộm cho da vàng hoá đỏ Hồ vẫn chưa tha!
Nghe lệnh Hán truyền quyết đem  nồi da sáo thịt 
Niềm đau là đảng Cộng nô quyết nghe theo lệnh
Đánh người anh em dù chỉ còn sót lại ... một người
Ôi dã man, hèn hạ, vô dụng bọn đười ươi
Tổ quốc đau thương sinh lũ con tai ương tật nguyền nơi trí tuệ!
Bất tài, bất lực  làm bước tiến nước nhà đình trệ
Chỉ hữu tài liếm gót Cộng sản ngoại lai
Đảng Cộng bóc lột trần truồng người dân chỉ còn trắng đôi tay 
Quan chức thì bạc tiền chất cao che lấp cả lương tri và đạo lý
Mặc cho dân kêu gào trong vô vọng, phẫn nộ, ai bi
Đồng bào tôi còn có gì để sợ?
Nhà không còn cảnh màn trời tạm bợ
Cơm chẳng đủ ngô khoai hai bữa để cầm hơi
Nhân công bị đảng bóc lột tơi bời
Ngư nhân đảng để Tàu phù tha hồ đánh đập!
Còn gì? Còn gì cho dân tôi ? Hỡi loài man rợ
Chết đi thôi! Cái đảng Hồ ly đã qúa trơ lì
Chết đi, chết mau đi lời nguyền rủa đã thấu tới đấng uy nghi
Đảng Việt Cộng phải chết vì Việt Nam đã chịu bao tang tóc 
Ngày đảng chết: Dân Việt Nam không còn than khóc
Nụ cười xưa sẽ tìm thấy lại trên môi
Ngày Quê hương sẽ bừng lên ánh tuyệt vời
Ngày tượng Hồ sẽ bị sấp mặt vụn tan từng mảnh vỡ
Ngày vẻ vang Tổ quốc cờ Vàng bay rực rỡ
Ôi , ước mơ ngày đó sẽ đến không xa
Ngày N. sẽ huy hoàng bất tận bao la 
Tình tự Dân tộc, tình huynh đệ hoan ca
Đoàn con yêu Tổ quốc thiết tha đầy cung kính
Ngày hy vọng, ngày Quê hương nở hoa hồi sinh!
Chúng ta sẽ có...

Thiên Kim

Nguyễn Nhơn - AI SẼ LÀ NGƯỜI ĐÀO MỒ CHÔN CHẾ ĐỘ TOÀN TRỊ VIỆT CỘNG?

Chưa bao giờ ngày mà chế độ cộng sản xụp đổ lại càng hiển hiện gần hơn và người sẽ chôn chế độ đã được chính chế độ cho biết.

Tại Diễn đàn đối tác phát triển Việt Nam (VDPF) diễn ra sáng ngày 5/12, đồng chủ tọa diễn đàn - Giám đốc quốc gia của Ngân hàng Thế giới (World Bank) tại Việt Nam, bà Victoria Kwakwa đã băn khoăn đặt câu hỏi với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng: “Việt Nam sẽ lấy nguồn ở đâu ra để tài trợ cho chương trình phát triển đầy tham vọng trong 5 năm tới” (vì hết tiền).

Ông Thủ tướng khẳng định chính là "nhân dân, là 92 triệu dân trong nước và 4 triệu hải ngoại"!!!

Nhưng đáng lẽ bà Kwakwa phải hỏi thêm rằng ai là thủ phạm cho sự vỡ nợ hết tiền nầy và nếu 92/4 triệu dân đều "cười khẩy - lắc đầu" với ông Thủ tướng thì ngày tận của cộng sản đã đến.

Cái chết của csVN chính là sự hồi sinh cho dân tộc Việt... nó phải đến thôi!

(Lê Văn ( Danlambao ) - AI SẼ CHỘN CỘNG SẢN)


Làm cách nào để cải thiện nhân quyền ở Việt Nam?

Trong những ngày vừa qua, nhiều tổ chức cũng như cá nhân, ở quốc nội cũng như hải ngoại, tham dự tích cực vào các hoạt động cổ võ nhân quyền tại Việt Nam. Kính mời quí thính giả theo dõi quan điểm của LLCQ về tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam, và phương cách để cải thiện tình trạng này, qua lời trình bày của Hải Nguyên.

Thưa quí thính giả,

Ngày 10 tháng 12 năm 2015 kỷ niệm 67 năm bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền ra đời, đánh dấu một giai đoạn mới trong lịch sử văn minh nhân loại, một nhân thức mới về vị trí con người trên địa cầu, một vị trí then chốt và cao trọng nhất giữa các sinh vật sống trên mặt đất này. Nhưng quan trọng hơn cả là Bản Tuyên Ngôn đã xác định tính bình đẳng của con người, không phân biệt màu da, chủng tộc, phái tính, tuổi tác, biên giới, tôn giáo, cũng như thể chế chính trị.