Lại hành hung, cướp đất, đoạt nhà, hận dân oan dâng ngút trời cao, chưa thỏa dạ những phường cướp cạn.
Địch truyền kiếp thừa cơ lấn chiếm, ngàn cây số biên cương phía Bắc, Nam Quan Bản Giốc bỗng nước non Tàu,
Bọn cường lân mượn gió xâm lăng, vạn dặm dài hải phận biển Đông, Hoàng Sa Trường Sa thoắt cờ hiệu Hán.
Ôm “chữ vàng” giả trá, ác với dân, hèn với giặc, một bọn ngu khoe trí tuệ “đỉnh cao”
Mơ “bốn tốt” gian manh, dại ở chợ, dối ở nhà, toàn đảng Cộng hiện tư duy cát sạn.
Bán đất, bán rừng thỏa ý, không màng trông bờ cõi lâm nguy,
Hại dân, hại nước chẳng cần, chỉ mong chật túi tham vô hạn.
Biển Vũng Áng nước hôi cá chết, cảnh tan hoang trùm sáu tỉnh thê lương,
Khói Bình Thuận già ngạt trẻ còi, nỗi nguy khốn ngập ba miền thảm đạm.
Bọn tay sai giặc lại:
Điểm chiến lược Vân Đồn, Vân Phong, Phú Quốc, đất tổ tiên xưa quây lại, gọi “đặc khu” để gấp dâng Tàu,
Mẹo gian manh bịt tai, bịt mắt, khóa mồm, luật An Ninh Mạng tung ra, triệt phản đối hầu mau giúp Chệt.
Lòng phẫn uất dâng lên ngùn ngụt: Sài Gòn, Hà Nội, Đà Nẵng, Nghệ An,
Mối lo âu trổi dậy bừng bừng: Đác Lắc, Mỹ Tho, Bình Dương, Phan Thiết.
Già trẻ xuống đường bất khuất, cao giọng hô vận nước, quyền dân,
Gái trai lên tiếng hiên ngang, vang lời gọi lương tâm, khí tiết.
Không ngờ những tên phản quốc lại:
Hung hăng mướn côn đồ cản lối, chặn bắt những thanh niên ưu tú, đòn thù hằn giập gãy thịt xương,
Nham hiểm thuê du đãng chặn đường, hành hung nhiều thiếu nữ băng thanh, đánh thô bạo gần kề sống chết.
Ấy chính là:
Chó săn của giặc, đúng lũ tàn dân.
Tay sai cho Tàu, rõ phường phản quốc.
Đúng như lời người trước từng cảnh báo:
“Trúc rừng không ghi hết tội, nước bể không rửa sạch mùi,
Lẽ nào trời đất tha cho, ai bảo thần nhân nhịn được.” *
Chúng con hôm nay, thầy cô giáo các trường dạy tiếng Việt ở hải ngoại:
Từ Na Uy, Nhật Bản, Canada, mang danh nghĩa các châu Âu, Á, Mỹ, gom ước vọng tự ba miền đại lục, nửa vòng trái đất bay về,
Với California, Arizona, Oregon, chung tâm tư các bạn Texas, Louisiana, Washington, thêm nhiệt thành của một số tiểu bang, ngàn dặm mây trời lướt tới.
Giữa bao la thế giới, tổ quốc càng khắc khoải trong tim,
Trước tiến bộ hoàn cầu, Việt Nam mãi băn khoăn bên gối.
Lưu lạc nhiều năm hải ngoại, hằng mong sao con cháu chẳng quên nguồn,
Lênh đênh nghìn dặm tha hương, vẫn ước thấy hậu sinh còn nhớ cội.
Dạy tiếng Việt để giữ gìn gốc Việt, mơ đến ngày đất nước trùng hưng,
Ôn sử Nam để trân trọng hồn Nam, tin ở buổi non sông khánh hội.
Nhìn dân tộc giữa giờ bức tử, dù thất phu cũng khó lẽ ngồi yên,
Mong giang sơn sớm cuộc hồi sinh, qua nguy biến sẽ thoát vùng ngục tối.
Nguyện quốc tổ uy linh phù trợ, dân Hồng Lạc sẽ đường quang ý sáng, đưa quê hương vững bước đến thành công,
Xin tiền nhân cảm ứng hộ trì, nước Việt Nam rồi biển lặng sông trong, giữa hưng thịnh sánh vai cùng thế giới.
Cung duy—Thượng hưởng.
BAN ĐẠI DIỆN CÁC TRUNG TÂM VIỆT NGỮ NAM CALIFORNIA
* “Bình Ngô đại cáo” của Nguyễn Trãi