Wednesday, 17 June 2015

CSVN Tính Già Hóa Non - Vi Anh


Trong những nước Á châu Thái Bình dương bị TC xâm lấn, VNCS là nước bị nặng nhứt. Vấn đề CSVN không một hành động bảo vệ Biển Đông nào coi cho được là một đề tài làm cho dân chúng VN trong ngoài nước rất bất mãn Đảng Nhà Nước CSVN đang cầm quyền. Người thì lên án CSVN thông đồng với TC, mãi quốc cầu an, cầu vinh. Kẻ thì nói CSVN hèn với giặc ác với dân, sợ TC đến nỗi tàu TC cướp phá ngư phủ VN mà CSVN không dám nói đích danh tàu TQ, sợ phạm huý nên gọi la “tàu lạ”. Còn đối với dân thì ác tận cùng cây số. Bị TC “định hướng dư luận” cấm dân chúng biều tinh bày tỏ lòng yêu nước. Bị TC “định hướng ngoại giao”, ngay lúc TC chiếm cứ biển đảo, xây cất thành khu quân sự, Mỹ đưa tàu máy bay đến tuần tra Biển Đông hành lang của con đường hàng hải quốc tế, thì Chủ Tịch Nước Trương tấn Sang của CSVN khuyên các nước tự chế, tức mặc thị để cho TC chiếm cứ Biển Đông và hai đảo Hoàng sa và Trường sa của VN. Còn chuyện ruồi bu hơn nữa, là tại hội nghị Đối thoại Shangri-La, với 30 phái đoàn quốc phòng tham dự, một hội nghị về an nih quan trọng nhứt nhì của thế giới, suốt 3 ngày từ ngày 29 tới 31/5, tại Singapore, Tướng Nguyễn chí Vịnh, Trưởng Phái Đoàn của CSCN, nín khe không lên diễn đàn. Báo chí quốc tế thắc mắc, tin VOA tiếng nói chánh thức của chánh quyền Mỹ cho biết, Tướng Vịnh trả lời tại diễn đàn an ninh khu vực lần này “Việt Nam [CS] lắng nghe là chính, không phát biểu”.

Bên cạnh thái độ của CSVN trước sau như một đối xử với TC như thần tử đối với long nhan. Người ta thấy Đảng Nhà Nước CSVN cũng có cố gắng “phát triển họp tác toàn diện” với Mỹ, với Nhựt, phát triển tương quan quân sự với Ấn độ. Và đặc biệt mua vũ khí, máy bay, tàu lặn, tàu chiến, tăng cường hải quân với tiền hàng tỷ Mỹ kim.

Để một bên cảm tính xuất phát từ tình tự quốc gia dân tộc VN, một nạn nhân trầm trọng nhứt của TC, bên ngoài bị ngoại xâm, bên trong bị độc tài CS thống trị. Thử dùng lưởi dao trí tuệ lạnh lùng mổ xẻ, phân tích duy lý, xem coi CSVN có chiến thuật, chiến lược gì, dài hạn hay ngắn hạn đối phó với đà xâm lấn biển đảo của quốc gia dân tộc VN hay không.

Xin nhấn mạnh có chiến thuật, chiến lược, có phương tiện bảo vệ, phải hành động, chớ không hành động thì cũng như không hay còn tệ hơn không nữa; sách có câu mưu bất hoạch di hại. Thí dụ như xuất tiền hàng mấy chục tỷ Mỹ kim ra mua tàu chiến, tàu lặn, máy bay, hoả tiễn mà không hành động bảo vệ biển đảo, bảo vệ ngư dân, làm nhiệm vụ căn bản và tất yếu của chánh quyền là bảo quốc an dân, thì là hại nước hại dân, làm nghèo đất nước, kiệt quệ kinh tế tài chánh quốc gia mà thôi. Cho đến bây giờ người ta chưa thấy tàu hải quân, tàu cảnh sát biển nào của CSVN ra cứu ngư phủ VN khi bị tàu TC bắn giết, cướp giựt suốt mấy mùa đánh cá đông ken mà TC lại cấm ngay trên ngư trường của VN. Và trong cả chục năm rồi TC chiếm 90% Biển Đông, chiếm gần hết hai quần đảo Hoàng sa và Trường Sa mà chưa thấy hải quân, không quân, lực lượng bán quân sự như cảnh sát biển CSVN bắn một tiếng súng, tấn công trả đũa một tàu TC, trừ những lời tuyên bố sáo mòn chủ quyền của VN bay theo gió biển.

Phân tích những động tác ngoại giao và việc mua vũ khí với hàng tỷ Mỹ kim tiền thuế của dân chúng VN đóng, của Đảng Nhà Nước CSVN người ta thấy VN tính già hoá non, có tới bảy chiến lược, dùng nhiều chiến thuật tránh né, ứng phó thành ra thất sách, biển đảo càng ngày càng mất vào tay TC, càng ngày càng bị liên minh của Mỹ cho ra rìa, không trực tiếp giúp đỡ như giúp Phi luật tân, một nước bị TC chiếm cứ ít biển đảo hơn nhưng đâm đơn ra toà án quốc tế khiếu kiện TC.

Chiến lược cực đoan, cứng rắn của CSVN là tăng cường sự hiện diện lực lượng quân sự lẫn bán quân sự bảo vệ Biển Đông khi TC đưa giàn khoan vào vùng đặc quyền kinh tế VN. Đó là lần duy nhứt từ khi bị TC tấn công ở Trường sa năm 1988, lúc bây giờ Bộ Trưởng QP của VNCS Lê đức Anh không cho nổ súng. Khi TC chưa đánh, chưa bành trướng thì VNCS lập thêm từ 10 lên 21 đồn bót thường trực, trên đảo, dựng bia đá, cột móc trên Truờng sa. Năm 2007, di dân ra định cư ở đảo này biến thành cộng đồng VN trên đảo là cộng đồng đông dân nhứt trên đảo. Năm 2012, VNCS lập ra Hội Nghề Cá như một cơ quan kiểm soát ngư dân sau khi hải quân và cảnh sát biển được lịnh tăng cường tuần tra. Và sau khi TC đưa giàn khoan vào vùng đặc quyền kinh tế, thì CSVN đoàn ngũ hóa, võ trang ngư dân. CSVN xuất tiền tỷ Đô la mua vũ khí, 6 tàu lặn Kilo, và một số vũ khí của Nga chánh yếu là dành cho hải quân. Nhựt giúp ba tàu tuần cận duyên. Mỹ cũng giúp 18 triệu mua tàu. Ấn cho vay 100 triệu Đô cũng để mua tàu tăng cường cho hải quân VN.

Nhưng Đảng Nhà Nước hoàn toàn không có hành động bảo vệ Biển Đông nào, trừ vụ TC tung giàn khoan Hải Dương vào vùng đặc quyền kinh tế, VN. Cảnh sát biển VNCS chỉ theo đuôi phá đội hình tàu TC, chớ hoàn toàn tránh xung đột, chờ mật đàm với TC, và phản đối của quốc tế như là Mỹ.

Điều này cho thấy CSVN biết quân lực VNCS không thể ngăn chận TC. Nên CSVN dùng sách lược khác là gài độ cho các nước thứ ba can dự vào. Bằng cách liên minh hay liên doanh với khai thác với ExxonMobil của Mỹ, ONGC của Ấn độ, và Gazprom của Nga. Nhưng không thành công vì TC hăm dọa các công ty không tin CSVN có thể bảo vệ an ninh nên giải ước và rút lui.

CSVN tuyên bố mình làm bạn với tất cả và không liên minh với nước nào để chống lại một nước thứ ba để xác định với TC vị thế trung lập của CSVN. Sách lược này cho thấy CSVN tránh không liên minh với siêu cường nào, nhưng quốc tế hoá, đa phương hoá vấn đề Biển Đông. Cái kiểu này là cái kiểu người Mỹ nói bạn với mọi người là không có bạn với một người nào. Không ai dại gì đi làm mọi không công cho CSVN.

Vì vậy cho đến bây giờ chưa có nước nào thực sự giúp CSVN gìn giữ biển đảo, chớ đừng nói lấy lại biển đảo từ tay TC. Và nhiều lần Tổng Bí Thư Đảng CSVN sang triều kiến năn nỉ ỉ ôi TC, nhưng mỗi lần đi về là mỗi lần mất thêm biển đảo.

Kể cả Mỹ khi chuyển trục quân sự vế Á châu Thái bình dương để bao vây TC về quân sự và kinh tế, hầu hết các nước Á châu Thái bình dương tin Mỹ sẽ là lá chắn ngăn chận đà bành trướng của TC. Mỹ muốn lôi kéo VN để làm bể khối CS của ba chế độ CS còn sót lại ở A châu (TC, VNCS, CS Bắc Hàn). Có thế nói dành nhiều dễ dàng giúp VNCS về kinh tế, phát triển họp tác toàn diện và yểm trợ VN không ít trong vấn dề Biển Đông. Nhưng chứng nào tật nấy, cái bịnh CS chống Mỹ và thần phục TC của Đảng Nhà Nước không thay đổi. Hồi 30/4/2015, sau khi Tổng Bí Thư Nguyễn phú Trọng của Đảng CSVN cùng 1/3 bộ chánh trị và chánh phủ đi triểu kiến Tập cận Binh về, nhận lịnh định hướng ngoại giao không được xích lại gần Mỹ, thì Thủ Tướng Dũng người thường có những lời lẽ cứng rắn với hành động xâm lấn đảo VN, đâm ra trở cờ lên tiếng chửi Mỹ là dế quốc, là dã man và tri ơn Liên xô và TQ CS đã giúp CSVN đáng cho Mỹ cút, nguỵ nhào.

Cho đến bây giờ chưa thấy chánh quyền Mỹ chánh thức phản ứng hành dộng có tinh “cảm tính” này, nhưng trong chánh trị, ngoại giao những cái không nói ra công khai nhiều khi lợi hại trăm lần hơn lời tuyên bố. Chưa chắc gì lời TNS McCain, Chủ Tịch Uỷ ban Quân vụ Thượng Viện Mỹ kêu gọi bán vũ khí cho CSVN, và Bộ Trưởng Quốc Phòng Mỹ Carter ghé Hà nội trên đường về sau hội nghị Shanbri La, tuyên bố giúp cho CSVN 18 triệu Đô để tăng gia Hải quân, là không có hậu ý. Hậu ý nghi ngờ, chia rẽ Hà Nội với Bắc Kinh. Như Mỹ mời Tổng Bí Thư Nguyễn phú Trọng của Đảng CSVN công du Mỹ, TC “ngửi” được nên mời Trọng sang triều kiến trước để định hướng ngoại giao không cho CSVN xích lại gần Mỹ.

Như hành động của Mỹ chống lại TC quân sự hoá, biến chuổi đảo bồi lắp ở Biển Đông thành khu quân sự và không phận thành khu nhận dạng phòng không, Mỹ cho máy bay, tàu tuần Mỹ xuất hiện, quả quyết là để bảo vệ tự do hàng hải, hàng không, chớ Mỹ không có một tiếng nhỏ to nào nói tới chủ quyền của VNCS trên vùng này.

Sách lược chót nhứt của CSVN không phải để đối ngoại về Biển Đông mà để đối nội, làm cho dân VN bớt bất mãn. CSVN biết nên một mặt có những lời tuyên bố sáo mòn về chủ quyền VN, nhưng không có một hành động cụ thể, bảo vệ nào coi cho đươc. CS có “ý đồ” hoá giải nỗi bất mãn đó của người dân, thỉnh thoảng giở nấp nồi sốt de bất mãn của dân, bằng Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng tuyên bố cứng rắn với TC. Thế mà TC cũng không chịu, ra lịnh cho Tổng bí Thư Đảng CSVN buộc TT Dũng phải trở trái làm mặt chửi mắng Mỹ hồi 30/4/2015.

Vi Anh