Wednesday, 18 June 2014

Chủ Nghĩa Cộng Sản và cái công hàm Phạm Văn Đồng ký tên!

Nguyễn Hùng, Trần Hoài Nam (Danlambao) - Cốt lõi của chủ nghĩa cộng sản là hướng tới một thế giới cộng sản không có quốc gia, vô tổ quốc, không có lằn ranh biên giới quốc gia.

Thời kỳ cực thịnh của chủ nghĩa cộng sản là vào những thập niên hậu bán thế kỷ 20. Những nước theo chủ nghĩa cộng sản đã kết hợp nhau từng bước xóa bỏ đường biên giới của nước mình, trước mắt là hình thức liên bang như nước Mỹ, tiếp theo sau là một thế giới của những người cộng sản (vô sản) không còn phân biệt quốc gia hay dân tộc, một thế giới “quốc tế vô sản”.

Tại Âu Châu, đầu tiên là Nga và các nước nhỏ thuộc khu vực Trung Á hợp nhất lập thành một Liên bang Sô Viết như Uzbekistan, Kazakhstan, Kirghizia, Turkmenia, Tajikistan. Tiếp theo là một số nước trong vùng Đông Âu sát Nga như Ukraine, Belarus, Latvia, Litva, Estonia, Azerbaijan, Armenia gia nhập vào Liên bang Xô Viết. Các nước Đông Âu khác như Ba Lan (Poland), Đức (Đông Đức),Tiệp Khắc (Czechoclovakia), Hungari (Hung Gia Lợi), Bulgaria (Bảo Gia Lợi), Romania (Lổ Ma Ni), Nam Tư (Yugoslavia) tuy chưa nằm trong Liên bang Xô Viết nhưng cơ chế chính trị của những nước này đều nằm trong quỹ đạo chủ nghĩa cộng sản quốc tế do Nga lãnh đạo qua hình thức khối Warszawa. Sở dĩ những nước Đông Âu chưa chính thức xóa bỏ đường biên giới quốc gia để trở thành là thành viên của khối cộng sản Sô Viết là vì lý do khối cộng sản Xô Viết dùng những nước này làm trái độn giữa khối cộng sản Xô Viết và khối các nước tư bản Tây Âu, trong thời kỳ còn chiến tranh lạnh giữa hai chủ nghĩa cộng sản và tư bản.


Liên bang cộng sản Sô Viết và những nước cộng sản Đông Âu trong thời kỳ cực thịnh

Tại Á châu, khu vực Đông Á và Nam Thái Bình Dương, tuy chưa chính thức công khai có một tổ chức liên bang theo mô hình Liên bang Xô Viết nhưng đã có mối liên hệ hửu cơ đặc biệt giữa các đảng cộng sản trong vùng này mà đứng đầu là đảng cộng sản Tàu. Mao Trạch Đông sau đó đã tách khỏi sự lãnh đạo của Nga tạo ra một liên bang không chính danh (de facto) theo Chủ nghĩa cộng sản Quốc tế (Quốc tế vô sản) dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản Tàu. Khối này gồm Tàu, các nước vùng nội Mông, Mông Cổ (?), Tân Cương (Uyghur/Duy Ngô Nhĩ), Bắc Triều Tiên, Lào, Campuchia, và đặc biệt Việt Nam một nước đồng chí anh em ruột thịt môi hở răng lạnh với Tàu. (Ngoài ra có đảng cộng sản Nam Dương cũng là đảng cộng sản lớn mạnh sau đảng cộng sản Tàu và đảng cộng sản Việt Nam, trước khi bị tiêu diệt hoàn toàn sau cuộc cách mạng vô sản do đảng này lãnh đạo nhưng bị quân đội Nam Dương đánh bại vào năm 1965).


   Những nước cộng sản khu vực Châu Á      Những nước cộng sản trên toàn thế giới trước đây

Ngay trong những thập niên 20, 30 của thế kỷ 20, Hồ Chí Minh là một đảng viên nồng cốt của Quốc tế Cộng Sản do Nga lãnh đạo theo chủ nghĩa quốc tế vô sản “đệ tam”. Hồ Chí Minh là một đồng chí trung thành với chủ nghĩa Quốc Tế Vô Sản đệ tam do Lenin lãnh đạo, đó là thế giới cộng sản không còn lằng ranh quốc gia dân tộc, các nước cộng sản trên thế giới hợp nhất làm một. Hồ Chí Minh đã dốc toàn tâm toàn lực phục vụ cho Cộng sản quốc tế III, và thừa lệnh của Cộng sản Quốc Tế chịu trách nhiệm gầy dựng đảng cộng sản và lãnh đạo các cuộc cách mạng vô sản (cướp chánh quyền vào tay đảng cộng sản) tại các nước trong khu vực Đông Á, trước mắt là các nước trong vùng Đông Nam Á: Việt, Cam Bốt, Lào; sau đó lan xuống các nước Nam Á, theo hình thức Domino. 

Hồ Chí Minh đã tẩy não những đệ tử đảng viên nòng cốt thuộc thế hệ đảng viên cộng sản đầu tiên theo đường lối của Cộng Sản Quốc Tế đệ tam mà ông được đảng cộng sản Nga đào tạo. Trong số này có Lê Duẩn, Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp, Phạm Văn Đồng... Những học trò của Hồ Chí Minh đã trung thành với chủ nghĩa quốc tế vô sản. Họ không còn quan tâm đến truyền thống chống giặc xâm lược Tàu phương Bắc của dân Việt mà chỉ biết phục vụ cho chủ nghĩa cộng sản phi tổ quốc phi nhân bản. Tuy nhiên ngoài mặt thì họ luôn nêu ra chiêu bài yêu nước, đánh đuổi thực dân đế quốc giải phóng dân tộc để lừa dối toàn dân Việt Nam nhằm thực hiện chủ nghĩa cộng sản với ảo tưởng một thế giới thiên đường cộng sản đại đồng, không còn đường biên giới phân biệt quốc gia. Cuộc chiến tại miền Nam Việt Nam từ 1954 đến 1975 là bước đầu mà đảng cộng sản Việt Nam thực hiện cho ý đồ nhuộm đỏ toàn thế giới của cộng sản quốc tế do Nga, Tàu lãnh đạo. Chính một học trò của Hồ Chí Minh là tổng bí thư Lê Duẩn của đảng cộng sản Việt Nam đã công khai tuyên bố mục đích của cuộc chiến tranh tại miền Nam Việt Nam là: “Ta-cộng sản Việt Nam- đánh tại miền Nam là đánh cho Nga cho Tàu- cộng sản quốc tế”.

Như vậy trên thực tế là suốt thời gian từ thập niên 1930 Hồ Chí Minh nhận chỉ thị của Cộng sản quốc tế trở về Động Dương và Việt Nam xây dựng các đảng cộng sản và phát động chiến tranh đến nay, đảng cộng sản tại Việt Nam là một bộ phận tuyệt đối trung thành trước sau như một với chủ nghĩa cộng sản quốc tế đệ tam. Đối với các đảng viên đảng cộng sản xuyên suốt qua ba thế hệ, Việt Nam chỉ là bộ phận của quốc tế cộng sản do các đồng chí đàn anh Tàu, Nga lãnh đạo. Quan điểm Tổ quốc Việt Nam đã không còn trong tư tưởng của những người cộng sản Việt Nam và được thay bằng chủ nghĩa tam vô trong đó “vô tổ quốc” là một. Phần đất có tên trên bản đồ hiện nay gọi là Việt Nam đối với người cộng sản chỉ là tiền đồn bảo vệ thế giới cộng sản, là mũi tên xung kích nhuộm đỏ toàn khu vực Á Châu. Đảng cộng sản Việt Nam đã không ngần ngại hy sinh hằng triệu người dân Việt mà họ tuyên truyền là nghĩa vụ quốc tế để phục vụ cho lý tưởng cộng sản vô biên giới mà họ đã được Hồ Chí Minh tuyên truyền nhồi sọ.

Chính Hồ Chí Minh đã luôn luôn dạy cho những học trò của ông về mối tình thân thiết giữa đảng cộng sản Việt Nam và nước Tàu rằng: 

“Bên đây biên giới là nhà, bên kia Trung Quốc mới là quê hương”

Sau khi Tàu cộng đánh chiếm Quần đảo Hoàng Sa của miền Nam Việt Nam vào năm 1974, chính những đảng viên cao cấp của đảng cộng sản Việt Nam đã rất hãnh diện và huênh hoang nói “Các đồng chí anh em ruột thịt Trung Quốc đã giúp ta đánh chiếm Hoàng Sa. Các đồng chí Trung Quốc đang giữ giùm cho ta, sau này người đồng chí cộng sản anh em Trung Quốc sẽ trao lại cho đảng ta”.

Hồ Chí Minh đã tuyên truyền nhồi sọ những người học trò đảng viên đảng cộng sản Việt Nam về tư tưởng vô sản quốc tế, về một thế giới đại đồng không còn đường biên giới, xem Việt Nam chỉ là “căn nhà” và Tàu mới chính là quê hương của họ. Do đó khi Hồ Chí Minh và lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam viết một văn thư với chữ ký của Phạm Văn Đồng vào năm 1958 thì đó là một việc làm tất yếu của những người trong óc không còn có nước Việt Nam mà chỉ biết quê hương của họ là Tàu, chỉ biết có chế độ cộng sản quốc tế vô tổ quốc, và chỉ biết còn đảng cộng sản độc quyền chuyên chính là còn mình.

Đảng cộng sản Tàu và đảng cộng sản Việt Nam thực chất luôn luôn là một, nên việc chúng ta tranh cãi về tính cách chính danh hay pháp lý về mặt nhà nước đại diện một quốc gia của lá thư tuyên bố của đảng cộng sản Việt Nam thông qua Phạm Văn Đồng về tuyên bố của Tàu đối với vùng lãnh hải và biển đảo tại Biển Đông vào năm 1958, thời kỳ cộng sản quốc tế đệ tam đang ở đỉnh cao, để phản bác và mong bọn xâm lược Tàu cộng suy nghĩ lại và hoàn trả quần đảo Hoàng Sa cho Việt Nam là một việc làm dã tràng xe cát trong khi bọn cộng sản Tàu đã chiếm đóng trước sự im hơi lặng tiếng của đảng cộng sản Việt Nam. Bọn Tàu cộng không dừng ở Hoàng Sa, chúng đã thu tóm Gạc Ma và một số bải đá tại Trường Sa vào năm 1988. Nay bọn Tàu cộng đang tiếp tục xâm chiếm đất nước Việt Nam qua hành động ngang nhiên mang giàn khoan dầu khổng lồ HD981vào xâm chiếm vùng lãnh hải của Việt Nam trong khi đó thì đảng cộng sản Việt Nam lại nói chuyện hoà bình hợp tác với đảng cộng sản Tàu trong tình cảm anh em một nhà, tình đồng chí vô sản thế giới đại đồng. Trước vấn đề nghiêm trọng về tình trạng biển đảo bị Tàu xâm lược nhận chìm tàu tuần tra và tàu thuyền của ngư dân Việt Nam đang xảy ra ngoài biển Đông càng lúc càng hung bạo, Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng của đảng cộng sản Việt Nam, đại tướng Phùng Quang Thanh, trước hội nghi Changri-La Singapore lại vô tư nói rằng đó chỉ là chuyện bất đồng nội bộ trong gia đình (cộng sản anh em)!

Chỉ khi nào một thể chế mới không còn là chế độ độc tài cộng sản thay thế đảng cộng sản hiện nay tại Việt Nam thì chúng ta mới có cơ may đánh đuổi bọn xâm lược Tàu ra khỏi bờ cỏi, ra khỏi Hoàng Sa và Trường Sa.

Công việc cấp bách của toàn dân Việt Nam không phải tìm cách hóa giải hay bao che cho hành động của Hồ Chí Minh, qua Phạm Văn Đồng, của đảng cộng sản Việt Nam, mà là sớm tìm ra phương cách để nhanh chóng thay đổi thể chế độc tài cộng sản vô tổ quốc bằng một thể chế tự do dân chủ của dân, do dân, vì dân, một chính quyền đặt sự toàn vẹn lãnh thổ lên hàng đầu. Khi đó thì cái gọi là công hàm của đảng cộng sản Việt Nam viết cho đảng cộng sản đàn anh Tàu cộng sẽ chỉ là một tờ giấy lộn giữa hai đảng một bên trao và một bên cướp, không có chút giá trị nào. Khi đó cả nước sẽ đoàn kết đồng lòng chống lại giặc Tàu cộng, giành lại bờ cõi đã bị đảng Việt cộng trao cho giặc Tàu cộng.

Ngày 18/06/2014