Wednesday 15 November 2017

Một lời nhắn. Truyện thật ngắn của Thanh Vân

Cali chiều nay thật đẹp. Nhìn lá vàng từ những cây bưởi ,cây hồng, giàn thiên lý bay trong nắng lung linh, tôi chợt nhớ lại một chuyện cũ  đã hơn bốn mươi năm qua......

Chiếu hôm ấy cũng là một chiều thu có nắng vàng... từ trường đại học  ở thành Cộng Hòa cũ tôi băng qua Đại lộ Thống nhất và về nhà ở đường Cường Để. Nắng vàng lung linh, lá  bay ngập trời, tôi vừa đi vừa thả hồn theo gió, theo những ý tưởng mông lung , theo nắng chiếu dịu dàng trải dài  trên  con đường  Cường Để  đến bến Bạch Đằng thì chợt nghe tiếng người nói bên tai: "Thưa cô tôi vừa ở mặt trận trở về, trong nắng thấy cô đẹp quá, tôi xin được nói chuyện với cô vài câu được không? Tôi giật mình nhìn lên và thấy một quân nhân  đi xe vespa, trên cổ áo có một bông mai đen và túi áo có kẻ chữ Tân màu đen . Vì ở nội trú từ nhỏ tôi không quen nói chuyện với người lạ trên đường. Nhưng khi tôi nghe mấy chữ "Tôi vừa ở mặt trận trở về", tim tôi như nhói buốt , tôi nhìn người quân nhân trẻ ,không n chối từ. Tôi nói với ông ta tôi ở  trên con đường này và tôi sắp về đến nhà rồi. Ông ấy xin đưa tôi đến  cổng nhà rồi chào từ biệt, không hỏi tên tôi, cũng không hỏi tôi học gì.Đó là lần gặp đầu tiên và cũng là cuối cùng của tôi với người quân nhân "mới từ mặt trận trở về" nói chuyện với nhau.

Đã hơn bốn mươi năm qua, tôi trôi nổi khắp nơi. Chiều nay, một chiều thứ tư như  chiều thứ tư năm xưa  của mùa Thu trên đất người, nhìn nắng vàng lấp lánh khắp nơi, nhìn lá vàng bay trong gió, tôi chợt nhớ đến chuyện xưa. Người quân nhân ngày đó không hỏi tên tôi, tôi biết anh tên Tân vì nó được viết trên túi áo treillis của anh. Không biết anh lưu lạc nơi nào hay đã lại trở ra "mặt trận" để về một nơi chốn yên bình hơn của một nước Việt Nam những ngày cuối cuộc chiến.

Anh Tân, nếu anh còn sống và đọc được những giòng chữ này, xin anh cho tôi biết, còn nếu anh đã rong chơi chốn khác thì anh, nếu có nhớ lại cuộc gặp g ngắn ngủi ngày xưa, hãy trở về trong một giấc mơ của tôi nghe anh. Giờ thì anh đã biết tên tôi, người anh xin nói chuyện vài câu mà không cần hỏi tôi tên gì.

Nhưng thật tình tôi  chỉ muốn biết tin tức của anh mà thôi....hơn bốn mươi năm rồi anh Tân ạ.  Đứa con gái nhỏ anh gặp trên đường Cường Để giờ cũng đã già theo năm tháng. Sao  những ch "Từ mặt trận trở về" vẫn làm tim tôi đau xót.

Mong tin Anh.

Thanh Vân

Phương Hồng Quế trước 1975 -The Collection 1

Thư Đông Kinh mới 15-11-2017

Image result for do thong minh japan

Xin gửi đến quý vị Thư Đông Kinh mới.
Nhận được và có ý kiến gì xin cho biết.
Nếu là file pdf, xin bấm “tải xuống”, bấm “mở” và bấm “kính lúp” để phóng lớn ra.

Kính chúc luôn mạnh tiến.

Sau APEC, Cộng sản đem Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh ra phiên tòa phúc thẩm





















CTV Danlambao - Tập đoàn cai trị sẽ đưa blogger Mẹ Nấm ra xử phúc thẩm vào ngày 30/11/2017. Mẹ Nấm bị bắt giam vào ngày 10 tháng 10 năm 2016 vì đã có những hoạt động dân sự, biểu tình chống Tàu cộng xâm lược, phản đối Formosa, làm phóng sự và viết blog trình bày những tắc trách và gian dối của nhà cầm quyền trong việc giải quyết vấn nạn cá chết tại miền Trung...

Vì những hoạt động vì nước vì dân này, chị đã bị nhà cầm quyền quy chụp "tội tuyên truyền chống phá nhà nước" và tuyên án bỏ tù chị 10 năm trong phiên tòa sơ thẩm vào ngày 29/06/2017.

HÃY CHỤP (ẢNH) GIÙM TÔI ... - Trần Văn Lương

Đừng khoe tôi,
hỡi người bạn tài hoa,
Những tấm ảnh mang ra từ địa ngục,
Nơi bạn mới về rong chơi hạnh phúc,
Dù bao người vẫn tủi nhục xót xa.
Đừng khoe tôi hình ảnh một quê nhà,
Mà bạn nghĩ đang trên đà “đổi mới”,
Những thành thị xưa hiền như bông bưởi,
Nay bỗng dưng rã rượi nét giang hồ..
Đừng khoe tôi 
những cảnh tượng xô bồ,
Những trụy lạc giờ vô phương cứu chữa.
Đất nước đã từ lâu không khói lửa,
Sao rạc rài hơn cả thuở chiến chinh.
Đừng khoe tôi 
những yến tiệc linh đình,
Những phố xá ngập phồn vinh giả tạo,
Nơi thiểu số tung tiền như xác pháo,
Khi dân nghèo không muỗng cháo cầm hơi.
Đừng khoe tôi cảnh tụ họp ăn chơi,
Của những kẻ đã một thời chui nhủi,
Bỏ tất cả, trong đêm dài thui thủi,
Ngược xuôi tìm đường xăm xúi vượt biên.
Đừng khoe tôi những con phố “bưng biền”,
Những quảng cáo, những mặt tiền nham nhở,
Những khách sạn ánh đèn màu rực rỡ,
Trơ trẽn bày, dụ dỗ khách phương xa.
Đừng khoe tôi chốn thờ phượng nguy nga,
Những dinh thự xa hoa nằm choán ngõ,
Những màu sắc lam, vàng, đen, tím, đỏ,
Đang uốn mình theo gió đón hương bay.
Đừng khoe tôi ảnh Hà Nội hôm nay,
Thành phố đã chết từ ngày tháng đó,
Khi bị ép khoác lên màu cờ đỏ,
Khi triệu người phải trốn bỏ vô Nam.
Đừng khoe tôi những cảnh tượng giàu sang,
Đã được bạn tóm càn vô ống kính,
Những hình ảnh mà kẻ thù toan tính,
Muốn tung ra để cố phỉnh gạt người.
Bạn thân ơi,sao không chụp giùm tôi,
Nỗi thống khổ của triệu người dân Việt,
Nửa thế kỷ trong ngục tù rên xiết,
Oán hờn kia dẫu chết chẳng hề tan.
Chụp giùm tôi đàn thiếu nữ Việt nam,
Thân trần trụi xếp hàng chờ được lựa,
Hay bầy trẻ mặt chưa phai mùi sữa,
Bị bán làm nô lệ ở phương xa.
Chụp giùm tôi đôi mắt mẹ, mắt cha,
Mà suối lệ chỉ còn là máu đỏ,
Khóc con cháu ra đi từ năm đó,
Biển dập vùi, đà tách ngõ u minh.
Chụp giùm tôi số phận những thương binh,
Đã vì nước quên mình trên chiến trận,
Mà giờ đây ôm hận,
Tấm thân tàn lận đận giữa phong ba.
Chụp giùm tôi hình ảnh những cụ già,
Bọn đầu nậu gom ra đường hành khất,
Để đêm đến, nộp hết tiền góp nhặt,
Đổi chén cơm dầm nước mắt nuôi thân.
Chụp giùm tôi xác chết những ngư dân,
Bị Tàu giết bao lần trên biển rộng,
Hay những chiếc quan tài chưa kịp đóng,
Chở cha, anh lao động Mã Lai về.
Chụp giùm tôi thảm cảnh những dân quê,
Chịu đánh đập chán chê dù vô tội,
Hay cảnh những 
anh hùng không uốn gối,
Gánh đọa đày trong ngục tối bao la.
Chụp giùm tôi mốc biên giới Việt Hoa,
Lấn vào đất của ông cha để lại,
Hay lãnh thổ cao nguyên còn hoang dại,
Lũ sài lang hèn nhát lạy dâng Tàu.
Chụp giùm tôi những nghĩa địa buồn đau,
Chúng tàn phá, chẳng còn đâu bia mộ.
Kẻ sống sót đã đành cam chịu khổ,
Người chết sao 
cũng khốn khó trăm đường.
Hãy chụp giùm tôi hết những tang thương,
Hình ảnh thật một quê hương bất hạnh,
Nơi mà bạn, xưa đêm trường gió lạnh,
Đã căm hờn quyết mạnh dạn ra khơi.
Chiếc thuyền con, ca nước lã cầm hơi,
Mạng sống nhỏ đem phơi đầu sóng dữ.
Rồi tha phương lữ thứ,
Tháng năm dài, quá khứ cũng dần phai.
Lòng người chóng nguôi ngoai,
có mấy ai còn nhớ!
Trần Văn Lương 





Bit ph  Yên Bái

Bit ph  khu Đèo Hi Vân

Bit ph  Bình Chánh, Saigon.

Thế Giới Ảo: TT Hillary Clinton - Vũ Linh

Inline images 1
 
...sát nhập Medicaid và Medicare vào hệ thống Hillarycare...

 
Đầu tháng 11 này đánh dấu đúng một năm bà Hillary Clinton trở thành phụ nữ đầu tiên được bầu làm tổng thống Mỹ.

Đúng 9 giờ tối ngày 8 tháng 11 năm 2016, vừa khi các đài TV đồng loạt xác nhận bà Hillary đã đắc cử tổng thống thứ 45, cả bầu trời New York đã rực sáng trong ba tiếng đồng hồ liền với trận mưa pháo bông vĩ đại nhất lịch sử bắn pháo bông của nhân loại. Dĩ nhiên, một phụ nữ lần đầu tiên đắc cử tổng thống Mỹ là đại cường lớn nhất của nhân loại, không ăn mừng lớn nhất sao được?


1000 người ngồi nghe bé 8 TUỔI GIẢNG ĐẠO - Đúng là xuất chúng 2017

Trương Minh Tuấn ‘chửi Bác’

Ngô Nhân Dụng - June 9, 2017
TMT.jpg

Ở Việt Nam có ông Trương Minh Tuấn, làm bộ trưởng Thông Tin-Truyền Thông. Công việc của ông Tuấn là tuyên truyền cho chế độ Cộng Sản. Người làm công việc đó ai cũng đều đáng thương. Vì họ phải nói những điều trái với sự thật và trái với lương tâm, lại khiến người nghe nghĩ rằng họ vừa thiếu hiểu biết, vừa không biết suy nghĩ.

Thứ Hai vừa qua, ông Trương Minh Tuấn mới viết trên báo Nhân Dân, một tờ báo số in rất nhiều những người đọc rất ít. Trong bài báo, ông đề cao khẩu hiệu kinh tế của đảng với tựa đề, “Sức thuyết phục của kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.” Bài báo này phơi bày đúng những đặc điểm kể trên: Trái sự thật, thiếu hiểu biết, suy nghĩ không chín chắn cho nên quá vụng về.

Hu Zhiming, tên ma đầu đại bịp (1&2) - Huỳnh Tâm (Danlambao)











“…Tên gọi bản án "Hồ Hán Gian" đồng nghĩa phản quốc (Trung Hoa), trong bản án xác định Hồ là người Hán, cho nên vụ án này kéo dài một năm…”

Huỳnh Tâm (Danlambao) - Thưa quý bạn đọc, Mao Trạch Đông thực hiện kế hoạch Hồ Quang cướp nước Việt Nam và củng cố chi bộ Cộng Sản Đông Dương, bằng những động tác giả việc, giả người, nhất cử lưỡng tiện hành động, trước nhất vận dụng điều kiện tạo ra dụng cụ Hồ Quang có chức năng công phá Việt Nam tối đa. Ngày 29 tháng 8 năm 1942. Chu Ăn Lai tiến hành kết hoạch đánh tráo gián điệp Hồ Quang vào dịp Quân đội Quốc Dân Đảng truy nã Hán gian tại Quảng Tây. Quân đội Quốc Dân Đảng trúng mưu bắt giam Hồ Quang, và cũng chính Chu Ân Lai tương kế tựu kế trao đổi tù binh với quân đội Quốc Dân Đảng, Hồ Quang được phóng thích ngày 10 tháng 9 năm 1943, tại huyện Tĩnh Tây (靖西县) tỉnh Cao Bằng Việt Nam giáp biên giới huyện Bách Sắc tỉnh Quảng Tây Trung Quốc.

Những năm tháng trên, tại huyện Tĩnh Tây cũng xuất hiện thêm một Hồ Quang làm chủ bút tờ truyền đơn Việt Nam Độc Lập. Điều này cho chúng ta thấy ai mới đích thực là Hồ Chí Minh.

Chúng tôi sẽ công bố toàn bộ tài liệu Hồ Chí Minh ở tù tại Quảng Tây và nhân vật Hồ Chí Minh chủ bút tờ truyền đơn Việt Nam Độc Lập do Chu Ân Lai chỉ đạo.

Một Số Videos Trong Buổi Họp Do Hội CQN Tổ Chức v/v Lễ Thượng Kỳ 30/4/2018. Mississauga, 12/11/2017