Nguyên Thạch (Danlambao) - "Đảng nhức đầu ra sao? Cái này thì do tội của các nhà phát minh ra www (world wide web) mạng lưới toàn cầu, thứ phát minh của nền tin học hiện đại đã phá vỡ tung mọi bưng bít mà bọn độc tài hay cộng sản muốn giấu kín. Ngày nay, mọi chuyện gì xảy ra trên thế giới thì chỉ trong tích tắc là toàn cầu đều biết được. Giá mà hôm nay chưa có tiện ích này thì chắc chắn ĐCSVN cũng còn mụ mị và người dân lẫn cán bộ vẫn chưa biết gì về nhiều chuyện chung chung và những chuyện thâm cung bí sử của Đảng Cướp Sạch, hay của ông Hồ nói riêng..."
*
Trước tiên, Hồ Chí Minh mà người viết muốn nói ở đây là Hồ Chí Minh thiệt, Hồ Chí Minh giả và Hồ Chí Minh Việt hay Hồ Chí Minh Tàu (Hẹ), Hồ Chí Minh vĩ đại hoặc Hồ Chí Minh Vãi ị… chứ không phải Hồ Chí Minh bị ngập lụt mỗi khi lũ về, Hồ Chí Minh đĩ đầy đường vì nghèo quá phải bán trôn nuôi miệng chớ không có quyền chức để bán miệng nuôi trôn như các quan chức nhà sản, vân vân và vân vân.
Hồ Chí Minh là nhân vật khủng thế nào mà khiến người dân của miền Bắc phải nhức đầu trên 70 năm và kể cả dân miền Nam cũng nhức đầu trên 42 năm, ông ta chẳng những đã khiến người dân nhức đầu không thôi mà còn khiến cả đảng nhức đầu nữa.
Tưởng cũng nên nói thêm kẻo các DLV của đảng ta cho là “Bôi Bác”, nói không thật về Bác rằng nhức đầu ở đây của phía dân là nhức đầu vì phải nhớ thật kỹ những lời ca ngợi đúng theo sách vở mà Ban tư tưởng bỏ công tốn sức cho hệ thống báo đài tuyên truyền những điều của đảng đã dạy khi nói về bác ở trước đám đông, như họp tổ dân phố chẳng hạn. Còn nhức đầu của đảng viên, chiến sĩ, cán bộ là phải ghi khắc như in những điều khi nói về bác, nghĩa là phải nói y như con vẹt được dạy sao nói vậy, mặc dù phải nói dai, nói dài, nói suốt trên 70 năm như những nhà hùng biện. Bằng không tự ý nói mà nói tốt thì còn được nhưng hễ lỡ miệng ăn mắm ăn muối mà nói “bôi bác” thì sẽ là nhẹ thì bị kiểm điểm vì biến hóa tư tưởng, nặng thì mất chức hoặc bị cho là thuộc thành phần “diễn biến hòa bình, phản động".
Cái nhức đầu thứ đến là từ trước tới khi chưa có tên phản động Phây bút, Gú gồ, In tẹt nét mà trên phương diện rộng thì mấy tên láu cá này đã phanh phui cái mền chứa toàn mùi hôi thối ra trước công chúng mà đảng ta không thể nào trùm phủ kín lại được. Còn trên phương diện hẹp hơn thì có các trang mạng “Lề Dân” như Dân Làm Báo chẳng hạn, bọn này lại càng phản động táo bạo hơn nữa vì đã dám lột bác ra trần truồng trông thật tởm lợm. Thiệt là uổng công phí của cho bao năm mà đảng đã dầy công tô vẽ sơn phết cho bác bằng những lời tôn thờ thượng thặng, bằng những chiếc áo đại cán bảnh bao và cuối cùng là bằng cái lăng hoành tráng cực kỳ tốn kém hàng năm từ tiền thuế, mặc cho dân tình khốn khó, mặc cho các em bé thế hệ rường cột của quốc gia phải bị thất học.
Bọn “Thế lực thù địt, Diễn biến hòa bình” và Dân Làm Báo này nói gì mà khiến dân và đảng phải nhức đầu đến thế?
Về phía dân thì “chăm phần chăm” cứ nghĩ rằng bác cu ky một mình không vợ không con, không bồ mà cũng chẳng “bịch” đứa nào. Bác một đời hy sinh cho đất nước, cho dân tộc, bác là một con người thật thà, khiêm tốn, còn đạo đức của bác thì khỏi nói, cứ y như là Thánh. Bác yêu thiếu niên nhi đồng hơn cả yêu con mình, ủa mà quên, bác có vợ đâu mà có con nhỉ, cái này thì nhớ lộn, thông cảm vì “dân vô thập toàn”. Về phần văn thơ của bác thì cứ như là rồng lộn phượng bay cho nên bác chẳng những là danh nhân của thế giới được UNESCO công nhận là danh nhân vĩ đại của nhân loại mà còn là DOANH NHÂN của thế giới nữa. Nói về bác thì nhiều lắm bởi mỗi ông cán bộ thì ca ngợi về bác mỗi người một kiểu, mà dân dã thì không cách chi mà nhớ cho hết đặng. Đó là lý do tại sao dân phải nhức đầu.
Nhưng bây giờ thì lại càng nhức đầu hơn bởi phải so sánh giữa những cái nằm lòng với những cái mới mẻ. Vì có ai dè những thông tin mới khui ra rằng thì là bác có vợ chính thức đầu tiên là bà Tăng Tuyết Minh, người Quảng Châu thuộc Tàu, đám cưới được tổ chức ở nhà hàng Thái Bình do bà Đặng Dĩnh Siêu (鄧穎超) (phu nhân của Chu Ân Lai) cùng Sái Sướng (蔡暢) hai người làm làm chủ xị chứng và chủ trì hôn sự.
Trên Wiki có bài viết về bà Tăng Tuyết Minh với đoạn như sau:
"Tăng Tuyết Minh (chữ Hán: 曾 雪明, 1905–1991) là một phụ nữ Trung Quốc. Theo nghiên cứu của một số học giả Trung Quốc, Pháp, và Hoa Kỳ thì bà đã kết hôn với Hồ Chí Minh, khi đó có bí danh là Lý Thụy vào năm 1926 và đã sống chung với ông được nửa năm cho đến khi ông phải rời Trung Quốc sau vụ chính biến năm 1927.[1][2] Sau này khi Hồ Chí Minh trở thành chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, hai người đã tìm cách liên lạc nhau nhưng không được… Tháng 10 năm 1926, hôn lễ giữa Lý Thụy, (bí danh hoạt động của Nguyễn Ái Quốc khi đó) và Tăng Tuyết Minh được tổ chức tại nhà hàng Thái Bình trước Ty Tài Chính ở trung tâm thành phố, với sự chứng kiến [3] của Thái Sướng, Đặng Dĩnh Siêu (vợ của Chu Ân Lai) và một số học viên khóa huấn luyện phụ vận.[4] Đây cũng là địa điểm mà Chu Ân Lai và Đặng Dĩnh Siêu tổ chức kết hôn trước đó một năm.”
Trong ngày cưới, cố vấn Liên Xô Bào La Đình và phụ tá là Trương Thái Điện có đến chúc mừng, nghi lễ cực kỳ long trọng. Lúc ấy Hồ Chí Minh 36 tuổi, còn Tăng Tuyết Minh 21.
Tăng Tuyết Minh vào thập niên 1920
Nhân vụ này, người viết xin trích ra đây bức thư tình ai oán của anh Thụy, tức Hồ Chí Minh nó lâm ly bác đi bi đát, ướt cả óc ác thế nào:
Dữ muội tương biệt,
Chuyển thuấn niên dư,
Hoài niệm tình thâm,
Bất ngôn tự hiểu.
Tư nhân hồng tiện,
Dao ký thốn tiên,
Tỷ muội an tâm,
Thị ngã ngưỡng (hoặc sở) vọng.
Tinh thỉnh
Nhạc mẫu vạn phúc.
Chuyết huynh Thụy.
Dân tôi cứ chắc như bắp là bác một đời hy sinh cho đất nước, cho dân tộc nhưng nay thì nhiều tài liệu cho rằng bác một đời hy sinh cho đất nước Trung Quốc, cho dân tộc Tàu!. Ủa sao lạ vậy hả mấy cha?
Ngoài ra Ông Hồ có thêm mấy vợ và bao nhiêu người tình lẻ thí hãy đọc bảng liệt kê của ông Nguyễn Minh Cần.
1. Tăng Tuyết Minh (vợ chính thức có hôn thú, đã có thai với Hồ, nhưng sau phải phá thai vì mất liên lạc với Hồ).
2. Nguyễn Thị Minh Khai (người đồng chí, người tình đã ăn nằm như vợ chồng với Hồ, nhưng Hồ bệnh chết năm - 1932, nên sau đó Minh Khai lấy Lê Hồng Phong sau Hội nghị 7 CSQT).
3. Nông Thị Ngát (gái Nùng có 1 con trai với Hồ, tên Nông Đức Mạnh).
4. Đỗ Thị Lạc (có một người con gái với HCM).
5. Nông Thị Xuân (gái trẻ sơn cước, có 1 con trai Nguyễn tất Trung sinh năm 1956 với Hồ)
6. Nông Thị Vàng (em gái bà Xuân vào ở chung với bà Xuân số 66 Hàng BôngThợ Nhuộm).
7. Nguyệt (em gái bà Xuân vào ở chung với bà Xuân số 66 Hàng Bông Thợ Nhuộm)
8. Marie Bière (người tình lẻ Pháp)
9. Véra Vasiliéva (người tình lẻ trong đảng CS Nga)
10. Nguyễn Thị Phương Mai, tỉnh ủy viên tỉnh ủy Thanh Hóa, đòi Hồ phải làm công khai làm đám cưới, nhưng đảng không cho, sau đó hủy bỏ !
(Đây chỉ là mặt nổi của những người đàn bà qua tay cha già dâm tặc Hồ Chí Minh, còn những cháu gái miền Nam vượt Trường Sơn ra Bắc cho bác "CẤY HẠT GIỐNG ĐỎ" để mang về Nam thì không thể đếm hết?!)
Còn về vụ “Thật thà khiêm tốn” thì khỏi cần đảng xác nhận Trần Dân Tiên là ai bởi khi đọc câu đầu tiên trong quyển sách “Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch”: “Nhiều nhà văn, nhà báo Việt Nam và ngoại quốc muốn viết tiểu sử của vị Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, nhưng mãi đến nay, chưa có người nào thành công. Nguyên nhân rất giản đơn: Chủ tịch Hồ Chí Minh không muốn nhắc lại thân thế của mình.” (2) thì dân tôi đã nghĩ ngay tên Trần Dân Tiên này là tên nào mà thấy nghi nghi rằng rất xạo ke rồi.
Theo Wikipedia, truy cập tháng 12 năm 2015, thì Trần Dân Tiên là bút danh của Hồ Chí Minh: "Thông tin rằng Trần Dân Tiên là một bút danh của Hồ Chí Minh được khẳng định và được hiểu như vậy bởi một số nguồn trong và ngoài nước."
Thêm nữa, lại có cái trò viết sách tự phong cho mình là “Cha già Dân tộc” (3) thì lại càng thêm xấc láo, hỗn xược khủng.
Đạo đức của Hồ Chí Minh ư? Hãy đọc “Địa chủ ác ghê” – C.B cũng là Của Bác để thấy rằng bác chơi trò bẩn thỉu lừa lọc cỡ nào, xin ghi lại vài điều mà C.B kết tội bà Cát Hạnh Long tức Nguyễn Thị Năm, một ân nhân lớn mà trước Cách mạng tháng Tám, gia đình bà từng ủng hộ Việt Minh 20.000 đồng bạc Đông Dương(tương đương bảy trăm lạng vàng lúc bấy giờ) và sau đó giúp đỡ nhiều vật dụng, thóc gạo, y tế và nhà cửa.[3] Khi chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tổ chức "Tuần lễ vàng", bà đóng góp hơn 100 lạng vàng.[6] Trong suốt thời gian kháng chiến chống Pháp, bà Nguyễn Thị Năm tham gia các cấp lãnh đạo của Hội Phụ nữ của tỉnh Thái Nguyên và Liên khu Việt Bắc, trong đó có 3 năm làm Chủ tịch hội Phụ nữ tỉnh Thái Nguyên[7].
Nuôi các cán cộm như: nhiều cán bộ Việt Minh sau này giữ những cương vị quan trọng như Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt [8], Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng, Hoàng Hữu Nhân, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Chí Thanh, Hoàng Tùng, Vũ Quốc Uy, Hoàng Thế Thiện, Lê Thanh Nghị..., ủng hộ lời hô hào của Hồ Chí Minh như sau:
“- Chúng trói chặt nông dân, treo lên xà nhà, kéo lên kéo xuống.
- Chúng đóng gióng trâu vào mồm nông dân, làm cho gãy răng, hộc máu. Bơm nước vào bụng, rồi dẫm lên bụng cho ọe nước ra”
Sau khi viên đạn oai hùng của cách mạng Cải Cách Ruộng Đất đã bắn vào đầu một phụ nữ chân yếu tay mềm có con thơ, C.B giở trò “lau nước mắt”.
Còn bác yêu thiếu niên nhi đồng thì như thế nào?. Hãy xem những bức ảnh chụp của bác, bài báo viết về bác, đọc “Lần gặp Bác Hồ tôi bị mất trinh - Huỳnh Thị Thanh Xuân Quảng Nam - Đà Nẵng 02/09/2005”
"Khi tôi vào, Bác ôm chầm lấy tôi hôn môi tôi, hai tay bác xoa nắn khắp người tôi, bác bóp 2 bờ ngực nhỏ của tôi, bác bóp mông tôi, bác bồng tôi lên thiều thào vào trong tai tôi:
- Để bác cấy hạt giống đỏ cho cháu, cháu mang về miền Nam cho bác nhé." (5)
Muốn biết thêm về ĐCSVN và Hồ Chí Minh thì Hãy nghe cựu Đại tá QĐND Bùi Tín và Đèn Cù 'giải ảo Hồ Chí Minh' của Nhà văn Trần Đĩnh:
"- Tóm lại, dân tộc mình hai miền đều cùng khổ cả như nhau.
Tôi không phân biệt hai miền. Tôi cho rằng nhân dân mình bị gánh nặng nhiều quá. Dân trí thì kém, dân tình thì khổ cực.
- Tức là ông Hồ Chí Minh cũng chuyên đóng kịch thôi. Ông Hồ Chí Minh nói không thể cải cách ruộng đất bắn chết người phụ nữ đầu tiên được, và đối với phụ nữ không thể đánh ngay cả bằng một nhánh hoa, thế mà chính ông bịt râu, ông dự cuộc đấu đó để mà đem bắn bà Nguyễn Thị Năm."(3)
Còn văn thơ thì thế nào?. Đa số là ăn cắp, ăn cắp văn cho đến cuỗm thơ từ “Ngục Trung Nhật Ký”. Bác chôm nhiều nhiều quá thì làm sao kể siết, tỉ như:
Trong Hồi ký Trần Dân Tiên do Hồ Chí Minh viết để tự bốc thơm, tác giả ghi: "Ông Nguyễn chỉ viết một quyển sách duy nhất là quyển "Bản án chế độ thực dân Pháp"; quyển này gồm những tài liệu chống thực dân Pháp, trích trong những sách của người Pháp viết để ở thư viện quốc gia" (trang 37). Thuỵ Khuê đã sưu khảo văn bản cùng nội dung và kết luận chắc nịch là Hồ Chí Minh chưa đọc quyển "Bản Án chế độ thực dân Pháp". Nói gì đến là tác giả? (6)
Tặng Trần Canh Đồng Chí
Hương tân mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Địch nhân hưu phóng nhất nhân hồi (7)
Đảng nhức đầu ra sao? Cái này thì do tội của các nhà phát minh ra www (world wide web) mạng lưới toàn cầu, thứ phát minh của nền tin học hiện đại đã phá vỡ tung mọi bưng bít mà bọn độc tài hay cộng sản muốn giấu kín. Ngày nay, mọi chuyện gì xảy ra trên thế giới thì chỉ trong tích tắc là toàn cầu đều biết được.
Giá mà hôm nay chưa có tiện ích này thì chắc chắn ĐCSVN cũng còn mụ mị và người dân lẫn cán bộ vẫn chưa biết gì về nhiều chuyện chung chung và những chuyện thâm cung bí sử của Đảng Cướp Sạch, hay của ông Hồ nói riêng. Những sự vụ được phanh phui ra trước công chúng đã là những điều khiến đảng nhức đầu vô cùng mà hiện tại họ đang lo lắng tìm cách để đối phó. Nếu không lo được thì sự sụp đổ là không thể tránh khỏi vì trình độ DÂN TRÍ đã được nâng cao, niềm tin đã bị tan vỡ. Cho nên nâng cao trình độ dân trí là trách nhiệm của mỗi một chiến sĩ thông tin vì một chế độ dối trá là một thể chế phi chính nghĩa, không chính nghĩa thì sẽ không tồn tại.
3/10/2017
___________________________________
Chú thích: