Monday, 31 March 2014

"Bịnh Dại Thời Đại"(trích đoạn) - Tôn Nữ Hoàng Hoa

LỜI DẪN NHẬP
Sau các bài bàn thảo về “Bịnh Vô Cảm”, kỳ này UBCBT xin được tiếp tay phổ biến bài viết dưới đây của một nữ lưu định cư tại Úc Châu.

Trong một đêm mất ngủ, tác giả đã xem được một đoạn phim về cuộc đời của nhà bác học Louis Pasteur, về những khó khăn, dè bỉu của đời trong những năm dài nghiên cứu về vi trùng, thuốc chủng ngừa cho súc vật, cách chữa bịnh dại cho con người. Để đối lại với những khó khăn, nghiệt ngã đó Louis Pasteur đã chọn sự im lặng, âm thầm làm việc và chính vì vậy mà ông đã vượt qua được mọi trở ngại và tạo được những phát minh lỗi lạc cho nhân loại.

Tác giả sau đó đã nghĩ về một căn bịnh nguy hiểm hơn bịnh ‘Vô Cảm’ của người Việt hải ngoại và đặt tên là bịnh ‘Dại Thời Đại’.
Tác giả đã mạnh dạn xác nhận một lần nữa trách nhiệm của người Việt sống ở ngoài nước đối với sự sống còn của csvn, việc bán nước bán biển và nguy cơ lệ thuộc vào tầu cộng. 

Kể từ khi tham gia vào công tác đấu tranh chung nhưng dưới một tiêu đề chuyên biệt UBCBT chúng tôi đã nhận được rất nhiều điện thư từ các thân hữu ở khắp nơi trên thế giới đòi hỏi, bàn thảo, đề nghị những biện pháp cụ thể, thực tiễn, khả thi…nhưng cho đến hôm nay anh em chúng tôi sau nhiều thập niên suy nghĩ chúng tôi thấy chúng ta vẫn còn trong giai đoạn “chuẩn bị” bao gồm việc xây dựng một cộng đồng mạnh tại hải ngoại, sửa soạn trang bị cho thế hệ tiếp nối, sẵn sàng cho việc xây dựng lại quê hương.
Năm 1975 miền Nam Việt Nam thua trận chỉ vì không nhận được sự viện trợ 380 triệu đô của Hoa Kỳ trong tài khóa 74-75, ngày nay Việt kiều mỗi năm đã liên tục đem về, gửi về 8-9 tỷ đô. Đó là một sự thật.   
Âm mưu của bọn cộng sản sẽ diễn ra trong nhiều giai đoạn, kéo dài trong nhiều năm do đó để đối phó lại chúng ta cũng cần có một kế hoạch lâu dài, sửa soạn cho một sự đổi thay to lớn, một biến cố đổi đời.
Chúng tôi mong các thân hữu kiên trì, tiếp tục suy nghĩ, góp ý, phổ biến rộng rãi những tài liệu cho giới trẻ và người ngoại quốc.
Ngày nào mà chúng ta người Việt trong và ngoài nước có cùng nhận xét, cùng kết luận chúng ta sẽ cùng hành động.
Để đọc thêm tài liệu xin vào Facebook uy ban chong bac thuoc
UBCBT



Công trình rực sáng của Louis Pasteur nhà bác học người Pháp sống trong thế kỷ 19, cha đẻ của lý thuyết lên men, vi khuẩn là tìm ra được căn nguyên, sự lây truyền và cách điều trị bệnh dại, một căn bệnh hiểm nghèo đã làm cả thế giới lo sợ.

Tập thể ngừơi Việt tỵ nạn cộng sản hiện nay cũng đang ở vào tình trạng bịnh truyền nhiễm mà chưa tìm ra một vắc-xin nào để chữa bịnh : Đó là bịnh dại Việt kiều

Sau năm 1975 đã có không biết bao nhiêu người vượt thoát chế độ cộng sản vì không chấp nhận chủ nghĩa cộng sản tại Việt Nam . hằng triệu người bỏ phiếu bằng chân để nói lên sự không chấp nhận một chế độ cộng sản tại Việt Nam .

Thế giới đã động lòng trắc ẩn và sự độ lượng để cứu vớt hằng triệu người vừa thoát chết tại biển khơi để đi vào con đường an cư lập nghiệp vì họ là những người không thể sống dưới sự đàn áp của VC và tính mạng sẽ vô cùng bất an .

Những người trốn thoát VC còn tuyên bố rất hùng hồn là "Nếu cây cột đèn mà   đi được nó cũng bỏ đi"
Nhưng chưa đầy 20 năm sau khi VC cho ngừơi Việt tỵ nạn thưởng thức một loại nha phiến mới do chúng sản xuất , đó là chiêu bài "Nối lại tình thương " sau khi chúng tận tình giết dân tộc VN hơn 3 thập niên qua để cho cả dòng Việt tộc khốn đốn vô chừng thì vấn nạn của tập thể người Việt tỵ nạn gặp phải là những người ở hải ngoại ra sức thưởng thức nha phiến "Nối Lại Tình Thương" bằng cách về thăm lại quê hương khi chế độ độc tài cs vẫn còn đó.

Việt kiều về nước có đủ thành phần hoặc buôn bán, hoặc yêu đương, hay tìm hạnh phúc mới ,thỏa mãn tứ đổ tường,  làm dáng với đời hay tìm chỗ đứng trong xã hội khi ở Mỹ họ chỉ là những ngừơi ít ai biết đến..Chiến dịch áo gấm về làng đã làm cho tình trạng chống Cộng của Tập Thể Người Việt Tỵ Nạn cs tại hải ngoại lâm vào một "bịnh dại thời đại" mà vi khuẩn là sinh tử phù do bọn VC tiêm vào cơ thể của những Việt Kiều đã được chúng móc nối.

Từ đó những biến chứng giao lưu qua màn văn công VC lũ lượt đến thành trì của người Việt tỵ nạn cs tha hồ trình diễn làm tình trạng nhức óc của những ngừơi chống cộng một ngày một đau. Những ngôn ngữ về xây dựng lại quê hương do VC cai trị sau khi chúng tận tình phá hủy cơ đồ đất nước VN.

Tại sao người Việt chống Công tại hải ngoại gọi Việt Kiều là vấn nạn. Bởi vì chính họ đang tiếp tục hà hơi tiếp sức cho chế độ cs tồn tại ở VN. Bởi chính họ là những người gián tiếp đem tiền về cho bọn csVN sống còn và sống mạnh

Họ cũng biết vậy nhưng vẫn về, vẫn cắm cụi làm ngày làm đêm để đem tiền về VN hưởng thụ trong khi cả dân tộc vẫn còn đói khát từng phút, từng giây .

Làm sao để đánh thức họ dậy khi vi khuẩn "bịnh dại thời đại" đang hoành hành trong cơ thể. Những tiếng gọi khẩn cầu tha thiết đã cất cao nhưng bịnh dại vẫn lưu hành chỉ chờ ngày lăn đùng ra chết.

Đã không biết bao nhiêu cây bút vạch rõ chiêu bài lừa bịp đổi mới của VC nhưng những người bỏ nước ra đi đã từng tuyên bố cho dù cái cột đèn biết đi cũng sẽ từ bỏ chế độ công sản để đi. Ấy thế mà họ là những kẽ đã trở về lại VN khi chế độ bạo tàn cs vẫn còn ngự trị. Nghe đâu có một khóa sĩ quan Võ Bị có khoảng trên 150 người cũng đã về gần hết chỉ còn lại 9 người nhất quyết không về. Buồn cười hơn nữa là đã có những tổ chức cộng đồng lại còn bày đặt ra nội qui cho những ai đã về VN vẫn có tư cách ra ứng cử chủ tịch cộng đồng của một tập thể đã đi tỵ nạn cs(sic)

Trớ trêu hơn nữa, có người trở về VN sau khi qua lại Mỹ lại "khen" VC rồi chửi bới các sinh hoạt cộng đồng ? Chưa hết họ còn mạnh miệng tiếp tay tuyên truyền cho chúng là cộng sản ngày nay đã đổi khác với cs ngày xưa? Khác nhau ở chỗ nào?. CS ngày xưa đã biến VN từ một quốc gia kiêu hùng nay thành một quốc gia hành khất. Cs ngày xưa đã dùng súng khủng bố ép buộc con dân phải sống trong kiếp hèn nhát khiếp nhược để được yên thân. CS ngày xưa đã cướp đoạt nhân phẩm của dân tộc VN qua hình thức đấu tố.

Còn cs ngày nay làm gì? cũng vậy thôi. Chúng đã biến một đất nứơc kiêu hùng thành một quốc gia hèn nhát trước sự công khai xâm lăng đô hộ của Tầu. CS VN bây giờ cũng đàn áp dân chúng, những mầm mống chống đối sẽ bị hủy diệt, đánh đâp, tù đày. csVN ngày nay còn xử dụng trò ăn cướp đất đai của dân công khai, tiếp tục buộc con dân sống cam phận để được yên thân trong kiếp làm trâu ngựa.

Có khác chăng vì sự sống còn của đảng csVN nên chúng phải mở cửa cho quí vị đem tiền về giúp chúng và tệ hại hơn nữa chúng lại tiêm sinh tử phù cho những ai đi về bị chúng móc nối để trở thành "bịnh dại thời đại" hiện nay.

Đó chính là vấn nạn của Tập Thể Người Việt Tỵ Nạn cs tại hải ngoại vì chính quí vị đã "đồng lõa" với chúng trong việc củng cố chế độ độc tài khát máu tại VN. Và cũng chính vì sự đồng lõa bi thảm đó csVN đã tận tình khai thác một cách đốn mạt, công khai mặc cả là ‘nếu Việt kiều không hoạt động chính trị tại hải ngoại thì được "yên thân" về VN hưởng thụ’.

Nếu ai ai cũng kiên định lập trường tiếp nối cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa cộng sản đã xâm lăng đất nứơc VN gần một thế kỷ qua thì chắc chắn sẽ không có bất cứ một "ngoại lệ" nào để lấy làm lý do cho sự trở về. May thay tập thể của chúng ta vẫn còn những quí vị đó, vẫn còn những người tiếp tục cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa cs và bọn đảng viên cs tham tàn. Họ đang tiếp nối cuộc đấu tranh của cha ông trên chiều dài lịch sử chống csVN.

Vấn đề còn lại là "bịnh dại thời đại". Làm thế nào để tìm ra một nhà bác học Louise Pasteur thời nay hầu nghiên cứu kịp thời một vắc-xin chủng ngừa cho bịnh dại thời đại khỏi lan tràn trong tập thể thì lúc đó mới mong có ổn định chính trị tại thành trì chống Cộng này.

Trên đây chỉ là một vài điều thô thiển xin đóng góp.
Trân trọng, 

Tôn Nữ Hoàng Hoa
Ngày 12/2/2014


LỜI NGƯỜI XƯA

Biến cố 30-4-1975 đã đưa gần ba triệu người Việt ra khỏi nước.
Thế hệ thứ hai nếu không bỏ công ra học hỏi, nhận thức lại ‘Hồn thiêng sông núi’ của cha ông thì chẳng bao lâu con cháu chúng ta sẽ hóa thành những cánh bèo không cội rễ trôi dạt khắp bốn phương trở nên những con người mất gốc, cả gốc nước lẫn gốc người.

Triết gia KIM ĐỊNH

VIETNAM is no big country in terms of territory, but it really is a big one in terms of heroism, gallantry, national pride, national solidarity, collective spirit and profound love for the fatherland. All this constitutes the SOUL OF VIETNAM.

GS PHẠM KIM VINH