Monday, 5 May 2014

Vài lời với ông Nguyễn Thanh Sơn

Hoàng Lan Mộc Châu (Danlambao) - Mấy hôm rầy bà con nội ngoại chỗ này, chỗ kia nghe ông thứ trưởng ngoai giao Nguyễn Thanh Sơn lớn tiếng kêu gọi hòa giải hòa hợp (HHHG) dân tộc. 

Ừ thì hòa giải. Người Việt Nam nào chả thuộc lòng câu chín bỏ làm mười, bầu ơi thương lấy bí cùng. 

Gương hòa giải, tha thứ của tổ tiên ta còn sáng ngời ngời. Ngày xưa các cụ tha kẻ làm nội gián, đầu hàng địch, tha cho quân xâm lược, những người con của các cụ không làm được điều đó sao? Thừa kế lòng nhân và tinh thần hiếu hòa của các cụ, ngay trong chiến tranh, VNCH có chiến dịch chiêu hồi. Hàng trăm ngàn chiến binh cộng sản đã bỏ súng về với quốc gia, thậm chí nhiều cán binh bị bắt ngoài mặt trận nhưng xin theo quy chế chiêu hồi đều được học nghề và cho về đoàn tụ với gia đình, nhiều người sau thành viên chức lớn có, nhỏ có, trong chính quyền.

Ông Nguyễn Thanh Sơn kêu gọi hai bên: “Lấy chân thành xóa hố sâu thù hận”.
Lấy chân thành xóa hố sâu thù hận? Nhưng có thể tin vào "chân thành" của CS không? Các ông từng "đấu tố, đào tận gốc, tróc tận rễ", giết hại hàng trăm ngàn người trong đó có biết bao nhiêu ân nhân của các ông. Chính Hồ Chí Minh đã khóc lóc xin lỗi dân, nhận sai lầm, nhưng sự khóc lóc xin lỗi, nhận sai lầm đó lại bộc lộ rõ ràng là dối trá của cộng sản khi chiếm miền Nam với "lòng hận thù ngất trời"(!). Các ông tống hàng trăm ngàn "ngụy quận ngụy quyền" đi tù. Đánh 'tư bản", đuổi hàng triệu dân lành không tội tình gì về các vùng kinh tế mời, cô lập họ với anh em, thành phố thân yêu của họ. Hàng triệu người sợ hãi, thà chết chạy trốn các ông, khiến các thành phố lớn của VN, "hang ổ của bọn tay sai Mỹ, ngụy" một thời phồn thịnh, giàu sang trở nên nghèo nàn, vắng tanh như chợ hoang. Tin sao được khi các ông lừa dân, đổi tiền, bần cùng hóa toàn dân tôi? Tin sao được khi những người lao động dành được chút tiến gửi ngân hàng bị các ông cướp giật không trả lại một xu?

Tin vào lòng chân thành của các ông sao được khi các ông vừa ký lệnh ngưng bắn với VNCH để quân đội hai bên ăn tết Mậu Thân thì ngay lập tức Bác Hồ của các ông "ngâm thơ", lệnh cho con cháu bác thả sức tấn công bắn giết dân lành nơi các chiến sĩ VNCH hoàn toàn tin tưởng vào lệnh này, cất sùng trong kho, đang thành kính thắp hương cúng tổ tiên, tận hưởng mấy ngày xuân ngắn ngủi với vợ con. Tin sao được khi hiệp định Genève chưa ráo mực, các ông đã bội ước, xua quân vượt qua vĩ tuyến 17 tấn công miền Nam? Tin sao được khi chỉ một phút sau khi hiệp định Paris có hiệu lực, các ông đã pháo kích vào thành phố, giết dân lành, tấn công lấn đất giành dân? Tin sao được khi các ông kêu gọi quân nhân công chức thuộc chế độ VNCH đi học tập mười ngày, một tháng, rồi bỏ tù họ đến hàng chục năm, đến chết rũ tù? Tin sao được khi năm 1976, lúc còn hàng trăm ngàn tù nhân cải tạo, ông thủ tướng mà các ông ca ngợi là thật thà trung hậu Phạm văn Đồng xưng xưng nói dối với báo chí quốc tế là "chỉ còn vài ngàn" và ông thủ tướng nhân hậu này còn ngậm máu phun người gọi chúng tôi là "những tên ăn gan uống máu người với nghĩa đen"

Ông Sơn còn còn nói thêm là cần có những con người tiên phong dám ngồi lại với nhau. 

Hơn một triệu quân cán chính VNCH, theo lời kêu gọi của TT Dương Văn Minh, người lãnh đạo một chính phủ hòa hợp hòa giải, đã ở lại, bỏ súng xuống, chấp nhận hòa giải, chấp nhận đi tập trung cải tạo, chỉ mong ngày hết chiến tranh được sống yên bình, không hận thù. Đây rõ ràng là bằng chứng hùng hồn nhất về tính hòa hợp, hòa giải của người miền Nam, của những người các ông gọi là ngụy. Mới đây nhất, người bị các ông giam giữ 5 năm cải tạo, hơn 30 năm lao tù vừa được tha, đại úy VNCH Nguyễn Hữu Cầu, đã lớn tiếng kêu gọi yêu thương giũa các thương binh VNCH và thương binh Cộng sản. Đẹp không?

Nhưng người tin tưởng vào sự HHHG của các ông ở lại, ngồi lại đã bị các ông lừa dối, bị lừa dối đến chết trong tù như Trần Văn Tuyên, thậm chí người của các ông như ông Lưu Trường Khương, phụ tá Tổng Trưởng Thông Tin Lý quý Chung trong nội các HHHG Vũ Văn Mẫu của TT Dương Văn Minh cũng đã bị cải tạo cho đến chết rũ tù (hồi ký Lý Quý Chung).

Một người từng không đội trời chung với các ông đã trở về, ngồi xuống với các ông là Phó TT Nguyễn Cao Kỳ. Các ông đã nghe những đề nghi tha thiết của ông Kỳ về HHHG giữa hai bên thế nào? Không có gì! các ông chỉ lợi dụng ông Kỳ ngây thơ để bịp chúng tôi. Ông Kỳ mất, quốc vương Mã lai gửi người đến phúng điếu, có thấy bén bảng một nhân viên hạng bét của tòa ĐS các ông đến thắp cho một nén nhang cho ông Kỳ không? Phạm Duy mãi trước giờ chết mới dám thổ lộ với Lưu Trọng Văn: “Cậu tin không, đến chết tôi vẫn ngạc nhiên, “bên kia” người ta bảo tôi là “thân cộng”, còn “bên này” người ta cũng chả tin tôi vì vẫn cho tôi là “thân quốc gia. "(Lưu Trọng Văn, Một Thế Giới). Vài người "bên kia" có lý do để nghi Phạm Duy thân cộng, còn các ông, người đã mời Phạm Duy về sao còn nghi ngờ ông?

Thôi thì bảo những chuyện đó qua rồi, ông Sơn bảo gần 40 năm rồi bỏ qua, quên đi. OK, bỏ qua chuyện cũ, bỏ luôn cả chuyện ông nhục mạ những người biểu tình chống cộng là đi biểu tình thuê, nhận vài đô la kiếm sống. 

Vâng bỏ qua để hòa giải, hòa hợp. Nhưng các ông bây giờ, vâng, tôi muốn nói bằng vào các chuyện bây giờ có thể thấy các ông thực sự muốn HHHG không?

Không!

Các ông không thực lòng HHHG với người Việt ở nước ngoài. Các ông còn đang ngăn cấm bao nhiêu người về nước, các ông đã bỏ súng, lựu đạn vào hành lý bao nhiêu người? Các ông hành động chẳng khác thằng bán tơ dở dói với cụ viên ngoại. Các ông vu khống và bỏ tù bao nhiêu người. Nói chuyện này ra, các ông bảo họ vì là những người về nước chống lại chính quyền, trong khi các ông rêu rao chuyện các ông dẫn một số Việt Kiều "chống cộng cực đoan" đi chỗ này chỗ nọ tuyên truyền lừa bịp. 

Nhân đây nói chuyện Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa. Các ông chỉ mới cho quét dọn một vài phần mộ để lừa đây thôi. Trước kia ai vào thấp hương đều bị theo dõi. Anh em chúng tôi nằm đó bị ruồng rẫy, coi rẻ. Ngay khi vào đến Sài Gòn, song song với những chuyện tàn bạo các ông đã gây ra cho dân tôi, các ông đã làm một việc vô cùng nhục nhã, thất đức là kéo đổ tượng Tiếc Thương, biểu tượng anh hồn tử sĩ VNCH. (Ôi, chỉ biểu lộ lòng thương tiếc cha, anh, đồng đội cũng bị ngăn cấm, đạp đổ!). Để HHHG, các ông dám phục hồi lại tên nghĩa trang quân đội không? dám dựng lại tượng Tiếc Thương không? Các ông dám cho lá cờ mà các anh hùng tử sĩ này vinh hạnh phục vụ được bay trên phần mộ của họ không? Khi lấy lòng người yêu nước, các ông tổ chức cái gọi là tưởng niệm anh hùng tử sĩ Hoàng Sa, các ông bắt những người anh hùng Hoàng Sa này phải từ bỏ lá cờ vàng thấm máu của họ để nhận lá cờ đỏ sao vàng trên bàn thờ họ là sao? Đừng làm nhục họ quá mức như vậy? Về việc này, các ông cần học người Mỹ cách tôn trọng lá cờ của phe thất trận miền Nam trong nội chiến của họ. 

Nhưng có một điều chúng tôi tự hỏi là tại sao ông Nguyễn Thanh Sơn có vẻ quan tâm đến HHHG với người Việt lưu vong mà không hề đề cập đến HHHG với những anh em, đồng bào ngay trong nước?

HHHG với anh em trong nước trước mới là điều thiết thực và quan trọng vô cùng. 

Những nhà tranh đấu dân chủ, tự do cho dân tộc trong nước có tội tình gì mà các ông bắt bớ, đánh đập. Sao không hòa giải với họ? Thả hết họ ra, công nhận họ là những người yêu nước, xin lỗi họ, ngồi xuống với họ, nói chuyện với họ, lắng nghe họ nói và sửa sai theo lời khuyên của họ. Không HHHG được với họ, không nói chuyện được với ngay người trong nước, không yêu thương được anh em mình là sao? Việc này các ông cần học người Miến Điện. 

Người Việt nào chẳng thuộc lòng câu máu chảy ruột mềm, câu nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong một nước phải thương nhau cùng, chừng nào các ông học được, thể hiện được tính cách hòa ái của tổ tiên ta, HHHG với người trong nước trước, chúng tôi mới tin được các ông. 

Mà nói cho hết; qua những gì ông Nguyễn Thanh Sơn nói, người ta thấy ông chỉ ba hoa bốc đồng. Ngay cấp trên của ông, những người nắm mệnh hệ dân tộc, trong đảng CSVN cũng nghi ngờ chính ông, huống chi chúng tôi.