Ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trong kêu gọi “toàn đảng cần chỉnh đốn đảng để tạo niềm tin với Nhân dân ”. Các “vị lão thành cách mạng” cũng kêu la rùm beng là “đảng mất uy tín suy đồi đạo đức đối với nhân dân cần chỉnh đốn để khôi phục niềm tin” Một số đảng viên của đảng cũng có những suy nghĩ tương tự.
Cựu dân biểu VNCH Hồ Ngọc Nhuận, “tên ăn cơm quốc gia, xực phân cọng sản” hiện là ủy viên MTTQ thành phố Saigon đăng trên Bản Tin Hằng Ngày online dưới tựa đề : “Phá xiềng. Vận hội mới nước nhà đã đến”, ông viết :
“Một chính đảng mới đang được vận động hình thành, với tên gọi tạm là Đảng Dân chủ Xã hội, do ông Lê Hiếu Đằng, một đảng viên cộng sản với 45 tuổi đảng, khởi xướng. Sẽ có hàng trăm, và rồi đây hàng ngàn đảng viên cộng sản đồng loạt khước từ độc tài toàn trị, thành lập chính đảng mới để đấu tranh công khai với Đảng Cộng sản cầm quyền”. (trích nguồn ở trên)
Lần theo thời gian nhân dân có quá thừa kinh nghiệm, với tập đoàn lãnh đạo CSVN chơi lắm trò ma mảnh, lường đảo, xảo trá, lưu manh… với chính nhân dân của họ và cùng tập thể cộng đồng quốc tế…Đã có bao nhiêu đảng ngoại vi của ông Hồ:
Trong thời gian ông Hồ hoạt động ở bên Tàu đã có chỉ thị với một số đảng viên, cảm tình viên với đảng CS đã “dựng” lên một số đảng rồi sau đó sát nhập với đảng của ông Hồ. Những đảng tay chân của ông thành lập trước năm 1930 gồm các đảng :
1- Việt Nam Thanh Niên Đoàn (Tâm Tâm Xã) Đảng Trưởng Lê Hồng Phong (đảng viên đảng CSVN) thành lập năm 1923
2- Việt Nam Cách Mạng Thanh Niên (Việt Nam Thanh niên Cách Mạng Đồng Chí Hội) Nguyễn Ái Quốc thành lập năm 1925.
3- Đảng Thanh Niên đảng trưởng Trần Huy Liệu (đảng viên đảng CSVN) thành lập năm 1926
4- Đông Dương Cộng Sản Đảng, đảng trưởng Trịnh Đình Cửu, sáng lập năm 1929 sát nhập đảng công sản việt nam tháng 2 -1930
5- An Nam Cọng Sản Đảng, đảng trưởng Châu Văn Liêm, (một đảng viên đảng cọng sản) thành lập 1929 sát nhập đảng Cộng Sản VN năm 1930.
6- Đông Dương Cộng Sản Liên Đoàn, đảng trưởng Võ Nguyên Giáp, thành lập năm 1929, sát nhập Đảng Cộng Sản Việt Nam ngày 24-2-1930
7- Đảng Cộng Sản Việt Nam , chúa đảng Nguyễn Ái Quốc thành lập ngày 3-2-1930
8- Nhân Dân Cách Mạng Miền Nam, chúa đảng Nguyễn Văn Linh (từng là TBT đảng CSVN) thành lập năm 1962, sát nhập đảng sát nhập với đảng CS Việt Nam năm 1975 “nhiệm vụ đã hoàn thành”
9- Đảng Giải Phóng Miền Nam thành lập ngày 20-12-1960 sáng lập viên bộ Chính Trị CSVN (vì nhu cầu cần thiết), chúa đảng Nguyễn Hữu Thọ đảng đã bị bộ chính trị khai tử năm 1976, với lý do “nhiệm vụ đã hoàn thành”
10- Đảng Lực Lượng Dân Tộc Dân Chủ và Hoà Bình thành lập năm 1968 bởi BCTCSVN vì “nhu cầu cấp bách” (chỉ thị của Võ Chí Công gởi cho Phạm Hùng). Chúa đảng là Bs Phùng Văn Cung và TS Lê Văn Hảo đại diện Thừa Thiên Huế. Cũng đã bị BCT khai tử năm 1976 với lý do “hoàn thành nhiệm vụ”
11- Đảng Dân chủ Việt Nam là "chính đảng của tư sản dân tộc và tiểu tư sản, trí thức yêu nước và tiến bộ Việt Nam", hoạt động từ năm 1944, tên ban đầu là Việt Nam Dân chủ Đảng. Tiền thân của nó là Tổng hội sinh viên Đại học Tổng hợp Hà nội năm 1940, sau các nhóm sinh viên yêu nước hợp nhất thành lập đảng. Đảng tham gia Việt Minh, Dương Đức Hiền tham gia Tổng bộ Việt Minh, sau đó lại tách ra và tham gia Hội Liên hiệp quốc dân Việt Nam. Trong Quốc hội khóa I năm 1946 đảng giành 46 ghế, do Đỗ Đức Dục và Tôn Quang Phiệt lãnh đạo. Đảng có 2 ghế trong Ủy ban dân tộc giải phóng Việt Nam (Dương Đức Hiền, Cù Huy Cận) và 4 ghế trong chính phủ lâm thời, đến tháng Ba năm 1946 (Dương Đức Hiền, Cù Huy Cận, Vũ Trọng Khánh, Vũ Đình Hòe). Ở Nam bộ ban đầu các đảng viên hoạt động như là nhóm Tân Dân chủ (Huỳnh Văn Tiểng lãnh đạo, năm 1945). Sau khi kháng chiến toàn quốc bùng nổ tháng 12 năm 1946, đảng lại gia nhập Việt Minh.
Từ năm 1954 đến 1975 đảng hoạt động tại miền Bắc Việt Nam (Đảng bộ tại miền Nam về hình thức tách ra năm 1961 vẫn lấy ngày thành lập năm 1944, thành lập Đảng Dân chủ tham gia Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam tới 1975), và từ 1975 đến 1988 trên toàn Việt Nam. Kể từ Quốc hội khóa II, ứng cử viên tranh cử trong khối Mặt trận Tổ quốc Việt Nam. Đảng DC đã bi bóp cổ cho ra nghĩa địa năm 1988 với lý do “hoàn thành nhiệm vụ (chậu kiểng) xuất sắc”
12- Đảng Xã hội Việt Nam được thành lập ngày 22 tháng 7 năm 1946, tên ban đầu Việt Nam xã hội đảng, dưới vận động của Mặt trận Việt Minh và Đảng Cộng sản Đông Dương nhằm mục đích "tập hợp, đoàn kết mọi trí thức yêu nước và dân chủ".
Lãnh đạo ban đầu Phan Tư Nghĩa, Nguyễn Xiển, bảo trợ chính trị Võ Nguyên Giáp. Đảng có 24 ghế trong Quốc hội khóa I Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, tập hợp trong khối cánh tả. Một số thành viên như Hoàng Minh Giám, Phan Anh, Nguyễn Văn Huyên, Đặng Phúc Thông, tham gia chính phủ Việt Nam.
Ngay sau thành lập Đảng Xã hội đã gia nhập Hội Liên hiệp quốc dân Việt Nam. Trong Đảng Xã hội có một số đảng viên đồng thời là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam (thời gian 1946 đã "giải tán" - hoạt động công khai trong Việt Minh).
Tiền thân của nó là Liên minh XHCN ở Đông Dương, trước thế chiến II, bao gồm cả các thành viên ở Pháp và Việt Nam (Phan Tử Nghĩa, Hoàng Minh Giám, Phan Anh, Võ Nguyên Giáp,...), như là một bộ phận Đảng Xã hội Pháp.
Cùng với Đảng Cộng sản (Việt Minh) và Đảng Dân chủ (và trong một thời gian ngắn các đảng khác), Đảng Xã hội đã liên minh tham gia Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Từ khóa II Quốc hội, các ứng cử viên tham gia ứng cử trong khối Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.
Khi trào lưu đa nguyên đa đảng bắt đầu nảy nở ở một số nước cộng sản Đông Âu, với lý do đã kết thúc sứ mạng lịch sử, Đại hội đại biểu Đảng Xã hội họp từ ngày 21 đến ngày 22 tháng 7 năm 1988 đã ra tuyên bố giải thể Đảng.
Qua những dữ kiện nêu trên, chúng ta: không ai khác hơn là nhân dân VN đã có quá nhiều kinh nghiện của Cọng sản hiện đang đặt một ách cai trị tàn bạo nhất trên hành tinh này. Chúng ta cũng có thừa đủ kinh nghiệm để phân biệt vàng, thau. Đồng bào cũng quá dư kinh nghiệm của những nhân vật như Lê Hiếu Đằng, Hồ Ngọc Nhuận cái đám “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản” này mà tiền nhân gọi là “giặc nội tuyến” nói theo kiều bình dân học vụ là “bọn chó săn” như vậy Lê Hiếu Đằng là ai:
Ông Lê Hiếu Đằng quê ở Quảng Nam, từng học Trường Trung học Phan Châu Trinh, Đà Nẵng, học Đại Học Luật Khoa, Sài Gòn, cũng có một năm học Văn khoa Sài Gòn (1964) . Ông Đằng nguyên là phó Tổng Thư Ký Ủy ban Trung Ương Liên Minh các lực lượng Dân tộc, dân chủ và Hòa bình Việt Nam (1968-1977), Nguyên Tổng thư ký Uỷ Ban nhân dân Cách mạng khu Sài Gòn Gia Định (1969-1975), Nguyên phó Chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam TP.HCM (từ 1989-2009), là Đại biểu HĐND Thành phố khóa 4, khóa 5.
Từ 1975 đến 1983 ông là giảng viên Triết học và Chủ nghĩa xã hội khoa học ở Trường Đảng Nguyễn Văn Cừ thuộc Khu ủy Sài Gòn-Gia Định.
Ông Lê Hiếu Đằng là một lý thuyết gia cộng sản, là một đảng viên có 45 tuổi đảng… Nghĩa là ông có bề dày, chiều sâu và chiều cao của nột đảng viên cộng sản chính hiệu nhưng ông đã viết những gì : Đọc trên Bauxit Việt Nan online thấy ông LHĐ viết bài dưới tựa đề: “ về suy nghĩ trong những ngày nằm bệnh”.
Ông bà ta có nhiều câu đáng suy nghĩ : “người trước khi chết có có lời thú tội chân thành, loài chim trước khi chết có tiếng kêu thê lương, ngọn đèn trước khi tắt, thường phực sáng…rồi mới tắt”. Ông LHĐ “cũng” nằm trong trường hợp này. Hay cũng có thể trong lúc “hôn mê phải đưa đi cấp cứu” có lẻ trong lúc mê sảng đó những cơn ác mộng ông đã bị những oan hồn hiện về đòi mạng. Vì ông đã từng hoạt động “biệt động thành” có ám số là T4 cùng bạn thân, cũng là đồng hương của ông gồm Nguyễn Đăng Trường, Nguyễn Hữu Thái, Hạ Bằng Nguyên…Chính T4 là thủ phạm các vụ đặt bom mìn nơi công cộng, ám sát các vị quân, cán chính VNCH trong đó có GS Nguyễn Văn Bông Viện Trưởng HVQGHC.
Nhưng cũng có một số chi tiết trong bài viết của ông LHĐ cũng chưa “chân thành”, ông còn đổ lỗi quanh co cho thời cuộc, cho cao trào “thiên tả” đam mê chủ tuyết Marx, cho nên ông cũng “hùa” theo …ông đã viết: “Vào thế kỷ trước, chủ nghĩa Marx, chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản đã làm say mê biết bao trí thức, văn nghệ sĩ ở các nước, nhất là ở nước Pháp, cái nôi của khuynh hướng xã hội, dân chủ mà cả thời kỳ ánh sáng với các tên tuổi như Montesquieu, Voltaire, Jean Jacques Rousseau, v.v. với khát vọng xây dựng một xã hội bác ái, tự do, bình đẳng. Chủ nghĩa Marx, chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản chẳng những lôi cuốn, làm say mê nhiều thế hệ trí thức phương Tây mà ở Việt Nam cũng vậy. Những tri thức văn nghệ sĩ tên tuổi lẫy lừng như Văn Cao, Xuân Diệu, Huy Cận, Nguyễn Đình Thi, Tô Hoài, Thanh Tịnh, Thế Lữ, v.v. hay những trí thức tên tuổi ở nước ngoài như Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường”.(nguồn Bauxit Online)
Thưa ông Lê Hiếu Đằng nhân danh là công dân tuần túy của Việt Nam Cộng Hoà, có đôi lời cùng Lê Hiếu Đằng môt lý thuyết gia mà cũng là môt cán bộ cao cấp của đảng CSVN với những điểm của đoạn văn trên:
1- Chủ nghĩa Marx: là một bộ tiểu thuyết hư cấu, hoang tưởng, đầy ảo mộng và lắm huyền thoại, đầy bất trắc… cho dân tộc mà nhà đạo diễn Lenin đã dàn dựng lên một bộ phim, cuộc chiếm đoạt ngôi vị bằng bạo lực lật đổ Nga Hoàng, cùng tắm máu nhân dân Nga năm 1917.
a-Các nhà đạo diễn khác lần lượt theo chân Lenin như Mao Trạch Đông của Tàu, ông Hô Chí Minh của VN, ông Kim Nhật Thành của Bắc Hàn, ông Fidel Castro của Cu Ba v.v. cùng các nước cọng sản Đông Âu khác đã nối gót dàn dựng thành phim theo tiểu thuyết Marx một thời. Nhưng cũng đã hoàn toàn thất, bại sụp đổ dây chuyền trong đó có Liên xô là thầy làm phim của Marx, và bức tường “Ô NHỤC” Bá linh sụp đổ.
b- Chủ nghĩa Marx trong thời kỳ THÍ NGHIỆM kể cả Liên Xô “cũ” và các nước tiên phong lao và cuộc chơi đầy bất trắc và nguy hiểm mà từng lớp gánh chịu hậu quả tai hại thảm khốc là nhân loại, là chính nhân dân của bản quốc. Ví dụ điển hình là là những cuộc thí nghiệm ở Việt Nam:
- Ông Hồ đã thi hành “cải cách ruộng đất” đem trên trăm ngàn sinh mạng nhân dân ra thí nghiệm, cuộc chơi này hoàn toàn thất bại mà tai ương gánh chịu là từng lớp nhân dân miền Bắc trước 1975.
- Khi chiếm được miền Nam tập đoàn lãnh đạo CSVN đã biến nhân dân thành những con chuột bạch, nhốt trong lồng của phòng thí nghiệm y khoa. Bọn họ đã áp dụng các cuộc thí nghiệm:
- Bỏ tù không án, không ngày về, bỏ đói khát … hơn 500 ngàn quân, cán chính VNCH.
- Kiểm kê và tịch thu tài sản
- Vùng Kinh Tế Mới
- Cải tạo tư sản tư bản tư doanh, đổi tiền…
Tất cả các cuộc thí nghiệm này đều hoàn toàn thất bại, người dân là nạn nhân thảm khốc của những cuộc thí nghiệm nêu trên !
- Đày ải nam nữ thanh niên lao động khổ sai các nông trường mà thường gọi “thanh Niên Xung Phong”…
Thưa lý thuyết gia CS LHĐ, trong bài viết của ông có đoạn “đam mê thuyết của Marx…” trong đó có hai nhà “trí thức tên tuổi Trần Đúc Thảo và Nguyện Mạnh Tường…” Thưa ông viết hoàn toàn đúng . Nhị vị nêu trên là hai nhà đại trí thức tên tuổi vang nội của trời Tây. Hàng triệu triệu người biết đến tiếng tăm của nhị vị là nhà khoa bản, là triết gia tên tuổi lớn ai cũng mến mộ tài đức của nhị vị:
Nhưng tại sao với tầm cở tiếng tăm vang dội to lớn của nhị vị lại bị thu hẹp, lại quá nhỏ đối với: Ông Hồ, đối với 12 tên thất học trong Bộ Chính Trị đảng cộng sản VN, đối với anh công an “đóng chốt canh ” trước nhà, “cái đuôi theo sau lưng…”(nguồn NMT “dứt phép thông công”) Và cũng chính nhi vị lại nhỏ bé với chính bản thân và gia đình của mình.
Cái nhỏ bé đó là không kiếm được bửa ăn “những cơn đói hành hạ co quắp người, nhìn vợ con đoi nheo hóc đem từng cuốn sách quý hiếm mà tôi nâng niu, đem ra bán dần bán mòn, để kiếm cái ăn từng bửa…” (nguồn trích dẫn nêu trên)
Tại sao một nhân vật lớn của trời Tây “đam mê thuyết của Marx..” mà không có được cuộc sống an lành ở chính quê hương nơi sinh ra và trưởng thành ? Vì ông Hồ và tập đoàn CS đang thí nghiệm chủ thuyết “cộng sản của Marx”. Đang cấy những siêu vi khuẩn lên thân thể những con chuột bạch trong phòng thí nghiệm y khoa và cuộc thí nghiệm thất bại thì con chuột là nạn nhân.
Trong tư cách là một đại trí thức đại khoa bảng thì làm sao thích ứng với bọn thất học của lớp người lãnh đạo CS, xuất thân từ hành nghề họan lợn (thiến heo) phu đồn điền, móc túi chợ cầu ông Lãnh…
Ông Lê Hiếu Đằng, ông viết “…nhất là ở nước Pháp, cái nôi của khuynh hướng xã hội, dân chủ mà cả thời kỳ ánh sáng với các tên tuổi như Montesquieu, Voltaire, Jean Jacques Rousseau, v.v.”
Thưa ông là một triết gia CS lừng danh, là một cán bộ CS trung kiên cho nên triết lý của ông là “gom thành một bó” các nhân vất lừng danh một thời của nước Pháp họ có đủ khả năng chinh phục được Giới Bình Dân, cũng như nhân dân Pháp có khi nào cho phép (bỏ phiếu) cho đảng Cộng Sản Pháp lãnh đạo đất nước hay không? Thưa ông không, tinh thần dân trí của Pháp rất cao, họ hiểu rất rành về chủ thuyết CS của Marx là đem tới đại họa cho dân tộc, sự hiểu biết về Marx cao hơn những nhà triết lý tên tuổi mà ông đã nêu trong bài viết.
Thưa ông LHĐ, với 45 tuổi đảng, từ 1975 đến 1983 ông là giảng viên Triết học và CNXH, 38 năm CS chiếm miền Nam… Mãi cho tới hôm nay trong cơn hôn mê trọng bệnh ông viết bài viết này với mục đích gì đô ai biết được thâm ý sau xa thầm kín. Cũng có thể lời sám hối tội lỗi trước giờ lâm chung, mà cũng có thể được chỉ thị LẬP ĐẢNG ĐỂ CỨU ĐẢNG . Hãy chờ xem
Võ Long Ẩn
Từ 1975 đến 1983 ông là giảng viên Triết học và Chủ nghĩa xã hội khoa học ở Trường Đảng Nguyễn Văn Cừ thuộc Khu ủy Sài Gòn-Gia Định.
Ông Lê Hiếu Đằng là một lý thuyết gia cộng sản, là một đảng viên có 45 tuổi đảng… Nghĩa là ông có bề dày, chiều sâu và chiều cao của nột đảng viên cộng sản chính hiệu nhưng ông đã viết những gì : Đọc trên Bauxit Việt Nan online thấy ông LHĐ viết bài dưới tựa đề: “ về suy nghĩ trong những ngày nằm bệnh”.
Ông bà ta có nhiều câu đáng suy nghĩ : “người trước khi chết có có lời thú tội chân thành, loài chim trước khi chết có tiếng kêu thê lương, ngọn đèn trước khi tắt, thường phực sáng…rồi mới tắt”. Ông LHĐ “cũng” nằm trong trường hợp này. Hay cũng có thể trong lúc “hôn mê phải đưa đi cấp cứu” có lẻ trong lúc mê sảng đó những cơn ác mộng ông đã bị những oan hồn hiện về đòi mạng. Vì ông đã từng hoạt động “biệt động thành” có ám số là T4 cùng bạn thân, cũng là đồng hương của ông gồm Nguyễn Đăng Trường, Nguyễn Hữu Thái, Hạ Bằng Nguyên…Chính T4 là thủ phạm các vụ đặt bom mìn nơi công cộng, ám sát các vị quân, cán chính VNCH trong đó có GS Nguyễn Văn Bông Viện Trưởng HVQGHC.
Nhưng cũng có một số chi tiết trong bài viết của ông LHĐ cũng chưa “chân thành”, ông còn đổ lỗi quanh co cho thời cuộc, cho cao trào “thiên tả” đam mê chủ tuyết Marx, cho nên ông cũng “hùa” theo …ông đã viết: “Vào thế kỷ trước, chủ nghĩa Marx, chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản đã làm say mê biết bao trí thức, văn nghệ sĩ ở các nước, nhất là ở nước Pháp, cái nôi của khuynh hướng xã hội, dân chủ mà cả thời kỳ ánh sáng với các tên tuổi như Montesquieu, Voltaire, Jean Jacques Rousseau, v.v. với khát vọng xây dựng một xã hội bác ái, tự do, bình đẳng. Chủ nghĩa Marx, chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản chẳng những lôi cuốn, làm say mê nhiều thế hệ trí thức phương Tây mà ở Việt Nam cũng vậy. Những tri thức văn nghệ sĩ tên tuổi lẫy lừng như Văn Cao, Xuân Diệu, Huy Cận, Nguyễn Đình Thi, Tô Hoài, Thanh Tịnh, Thế Lữ, v.v. hay những trí thức tên tuổi ở nước ngoài như Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường”.(nguồn Bauxit Online)
Thưa ông Lê Hiếu Đằng nhân danh là công dân tuần túy của Việt Nam Cộng Hoà, có đôi lời cùng Lê Hiếu Đằng môt lý thuyết gia mà cũng là môt cán bộ cao cấp của đảng CSVN với những điểm của đoạn văn trên:
1- Chủ nghĩa Marx: là một bộ tiểu thuyết hư cấu, hoang tưởng, đầy ảo mộng và lắm huyền thoại, đầy bất trắc… cho dân tộc mà nhà đạo diễn Lenin đã dàn dựng lên một bộ phim, cuộc chiếm đoạt ngôi vị bằng bạo lực lật đổ Nga Hoàng, cùng tắm máu nhân dân Nga năm 1917.
a-Các nhà đạo diễn khác lần lượt theo chân Lenin như Mao Trạch Đông của Tàu, ông Hô Chí Minh của VN, ông Kim Nhật Thành của Bắc Hàn, ông Fidel Castro của Cu Ba v.v. cùng các nước cọng sản Đông Âu khác đã nối gót dàn dựng thành phim theo tiểu thuyết Marx một thời. Nhưng cũng đã hoàn toàn thất, bại sụp đổ dây chuyền trong đó có Liên xô là thầy làm phim của Marx, và bức tường “Ô NHỤC” Bá linh sụp đổ.
b- Chủ nghĩa Marx trong thời kỳ THÍ NGHIỆM kể cả Liên Xô “cũ” và các nước tiên phong lao và cuộc chơi đầy bất trắc và nguy hiểm mà từng lớp gánh chịu hậu quả tai hại thảm khốc là nhân loại, là chính nhân dân của bản quốc. Ví dụ điển hình là là những cuộc thí nghiệm ở Việt Nam:
- Ông Hồ đã thi hành “cải cách ruộng đất” đem trên trăm ngàn sinh mạng nhân dân ra thí nghiệm, cuộc chơi này hoàn toàn thất bại mà tai ương gánh chịu là từng lớp nhân dân miền Bắc trước 1975.
- Khi chiếm được miền Nam tập đoàn lãnh đạo CSVN đã biến nhân dân thành những con chuột bạch, nhốt trong lồng của phòng thí nghiệm y khoa. Bọn họ đã áp dụng các cuộc thí nghiệm:
- Bỏ tù không án, không ngày về, bỏ đói khát … hơn 500 ngàn quân, cán chính VNCH.
- Kiểm kê và tịch thu tài sản
- Vùng Kinh Tế Mới
- Cải tạo tư sản tư bản tư doanh, đổi tiền…
Tất cả các cuộc thí nghiệm này đều hoàn toàn thất bại, người dân là nạn nhân thảm khốc của những cuộc thí nghiệm nêu trên !
- Đày ải nam nữ thanh niên lao động khổ sai các nông trường mà thường gọi “thanh Niên Xung Phong”…
Thưa lý thuyết gia CS LHĐ, trong bài viết của ông có đoạn “đam mê thuyết của Marx…” trong đó có hai nhà “trí thức tên tuổi Trần Đúc Thảo và Nguyện Mạnh Tường…” Thưa ông viết hoàn toàn đúng . Nhị vị nêu trên là hai nhà đại trí thức tên tuổi vang nội của trời Tây. Hàng triệu triệu người biết đến tiếng tăm của nhị vị là nhà khoa bản, là triết gia tên tuổi lớn ai cũng mến mộ tài đức của nhị vị:
Nhưng tại sao với tầm cở tiếng tăm vang dội to lớn của nhị vị lại bị thu hẹp, lại quá nhỏ đối với: Ông Hồ, đối với 12 tên thất học trong Bộ Chính Trị đảng cộng sản VN, đối với anh công an “đóng chốt canh ” trước nhà, “cái đuôi theo sau lưng…”(nguồn NMT “dứt phép thông công”) Và cũng chính nhi vị lại nhỏ bé với chính bản thân và gia đình của mình.
Cái nhỏ bé đó là không kiếm được bửa ăn “những cơn đói hành hạ co quắp người, nhìn vợ con đoi nheo hóc đem từng cuốn sách quý hiếm mà tôi nâng niu, đem ra bán dần bán mòn, để kiếm cái ăn từng bửa…” (nguồn trích dẫn nêu trên)
Tại sao một nhân vật lớn của trời Tây “đam mê thuyết của Marx..” mà không có được cuộc sống an lành ở chính quê hương nơi sinh ra và trưởng thành ? Vì ông Hồ và tập đoàn CS đang thí nghiệm chủ thuyết “cộng sản của Marx”. Đang cấy những siêu vi khuẩn lên thân thể những con chuột bạch trong phòng thí nghiệm y khoa và cuộc thí nghiệm thất bại thì con chuột là nạn nhân.
Trong tư cách là một đại trí thức đại khoa bảng thì làm sao thích ứng với bọn thất học của lớp người lãnh đạo CS, xuất thân từ hành nghề họan lợn (thiến heo) phu đồn điền, móc túi chợ cầu ông Lãnh…
Ông Lê Hiếu Đằng, ông viết “…nhất là ở nước Pháp, cái nôi của khuynh hướng xã hội, dân chủ mà cả thời kỳ ánh sáng với các tên tuổi như Montesquieu, Voltaire, Jean Jacques Rousseau, v.v.”
Thưa ông là một triết gia CS lừng danh, là một cán bộ CS trung kiên cho nên triết lý của ông là “gom thành một bó” các nhân vất lừng danh một thời của nước Pháp họ có đủ khả năng chinh phục được Giới Bình Dân, cũng như nhân dân Pháp có khi nào cho phép (bỏ phiếu) cho đảng Cộng Sản Pháp lãnh đạo đất nước hay không? Thưa ông không, tinh thần dân trí của Pháp rất cao, họ hiểu rất rành về chủ thuyết CS của Marx là đem tới đại họa cho dân tộc, sự hiểu biết về Marx cao hơn những nhà triết lý tên tuổi mà ông đã nêu trong bài viết.
Thưa ông LHĐ, với 45 tuổi đảng, từ 1975 đến 1983 ông là giảng viên Triết học và CNXH, 38 năm CS chiếm miền Nam… Mãi cho tới hôm nay trong cơn hôn mê trọng bệnh ông viết bài viết này với mục đích gì đô ai biết được thâm ý sau xa thầm kín. Cũng có thể lời sám hối tội lỗi trước giờ lâm chung, mà cũng có thể được chỉ thị LẬP ĐẢNG ĐỂ CỨU ĐẢNG . Hãy chờ xem
Võ Long Ẩn