Tuesday 3 December 2013

Thư kêu cứu khẩn cấp của gia đình thầy giáo Đinh Đăng Định


Tp Sàigòn, ngày 30/11/2013

Kính gửi:

- Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước;
Các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước có lương tri;
- Các nhân sĩ, trí thức, các tín đồ, tôn giáo và mọi tầng lớpnhân dân yêu chuộng Sự thật – Công lý – Hòa bình;

Tôi là Đặng Thị Dinh, thường trú tại 214, khối 4, thị trấn Kiến Đức, huyện Đắk’R Lấp, tỉnh Đắk Nông. Cùng các con là Đinh Phương Thảo, Đinh Thúy An, Đinh Thúy Nga xin gửi đến quý vị lời kêu cứu khẩn cấp sau đây:


Chồng tôi, ông Đinh Đăng Định, nguyên là một giáo viên Trung học phổ thông, bộ môn Hóa học, đã bị cáo buộc tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo điều 88 Bộ Luật hình sự với bản án “bỏ túi” 6 năm tù giam. Ông đang thụ án tại trại giam An Phước, đóng trên địa bàn tỉnh Bình Dương. Ông bị tù vì lương tâm ông đã dám cất lên tiếng nói trung thực đối với các vấn đề cấp thiết của đất nước. Việc bỏ tù ông là hành vi vi phạm nhân quyền nghiêm trọng của hệ thống chính quyền Việt Nam.

Hiện ông Đinh Đăng Định đang bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối do không được phát hiện bệnh và điều trị kịp thời theo đúng chuyên khoa.

Kính thưa quý ông bà, thưa quý anh chị em,

Với tình trạng sức khỏe đặc biệt nguy hiểm đến tính mạng, nhưng ông Đinh Đăng Định chồng tôi đã không được điều trị đúng với căn bệnh ung thư hiểm nghèo này. Cụ thể, sau phẫu thuật chồng tôi cần phải hóa trị 8 đợt liên tiếp, mỗi đợt kéo dài 22 ngày. Ngày 4/11/2013, chồng tôi trải qua đợt hóa trị đầu tiên, với thể trạng rất yếu, đã xảy ra các phản ứng phụ của thuốc nhưng đã không được chăm sóc điều trị và đột ngột bị đưa về trại giam mà không có một lời căn dặn thăm hỏi của bác sĩ điều trị. Một lần nữa nhà cầm quyền Việt Nam công khai vi phạm nhân quyền một cách trắng trợn.

Đợt hóa trị lần thứ 2, trại giam đưa ông Đinh Đăng Định nhập viện vào ngày 25/11/2013. Nhưng đến 8h sáng ngày 28/11/2013, trại giam đã phối hợp với bệnh viện đưa chồng tôi trở lại trại giam trong tình trạng ông Định sức khỏe kiệt quệ do vừa truyền hóa chất. Trong quá trình điều trị bác sĩ không hề quan tâm tới tình trạng sức khỏe của bệnh nhân Định.

Ông Đinh Đăng Định đã trải qua 2 lần hóa trị nhưng cả 2 lần đều không hề được tuân theo bất kỳ pháp đồ điều trị nào. Gia đình chúng tôi hết sức bất bình trước việc làm vô lương tâm của ê kip bác sĩ điều trị và hành vi vô nhân đạo có hệ thống của nhà cầm quyền. Có thể thấy rằng, hệ thống nhà cầm quyền Việt Nam đang trừng trị những tù nhân lương tâm như chồng tôi một cách thô bạo bằng việc điều trị cầm chừng như trên.

Gia đình chúng tôi khẳng định rằng, cơ sở vật chất trong trại giam không bao giờ đáp ứng đủ để điều trị và chăm sóc một bệnh nhân đang bị ung thư hiểm nghèo như ông Định. Không những vậy, ông Định còn bị trại giam cắt hết toàn bộ thuốc trị bệnh cũng như các loại thuốc bổ cho sức khỏe chồng tôi. Một lần nữa, gia đình chúng tôi vô cùng phẫn nộ trước việc đối xử thô bạo của chính quyền Việt Nam đối với tù nhân lương tâm như chồng tôi.

Gia đình chúng tôi đã làm đơn đề nghị được miễn thi hành án tù vì mắc bệnh hiểm nghèo theo Điều 57 khoản 1, Bộ luật Hình sự, nhưng trại giam đã trả lời từ chối. Đến ngày 13/11/2013, gia đình chúng tôi tiếp tục làm đơn tạm hoãn thi hành án tù vì bệnh nặng theo Điều 61 và Điều 62 Bộ luật Hình sự nhưng đến nay chưa có hồi âm.

Thưa quý ông bà, thưa quý anh chị em,

Gia đình chúng tôi khẩn thiết gửi lá thư cầu cứu này đến các cá nhân, các tổ chức trên toàn thế giới vì hòa bình,công lý và lòng nhân đạo, xin hãy cùng lên tiếng với chính phủ Việt Nam để ông Đinh Đăng Định có thể về với gia đình và được điều trị theo đúng chuyên khoa. Thời gian cho ông Định không còn nhiều, vì lương tri con người, xin hãy cứu lấy người tù nhân lương tâm nhà giáo Đinh Đăng Định để ông có thể kéo dài sự sống.

Trân trọng cảm ơn quý ông bà, quý anh chị em.

Kính thư


clip_image002


Đặng Thị Dinh

Urgent plea for help from teacher Dinh Dang Dinh’s family

Dang Thi Dinh (Danlambao)/Translated by Jasmine Tran (Danlambao) – “Even though his health is in serious danger, my husband Dinh Dang Dinh has not been given proper treatment for his fatal cancer. For example, after stomach surgery, my husband was supposed to undergo eight continuous chemotherapy treatments, with each treatment lasting 22 days. On 4/11/2013, Dinh had his first chemo treatment, his health was deteriorating, and also he suffered some side effects. Despite all of these health problems, Dinh was not well looked after and was abruptly transferred back to the prison without any instructions from doctors. Once again, the Vietnamese Government showed no concern for the human rights of their people…”

*

Ho Chi Minh City, 30th November, 2013

Urgent plea for help

(From teacher Dinh Dang Dinh’s family)

To:

- All Vietnamese, both national and abroad

- Leaders of the Party and Government with a conscience

- Intellectuals, religious people and those that value Truth – Justice – and Peace

- National and International Organizations
I, Dang Thi Dinh, of 214, block 4, Kien Duc Town, Dak’R Lap District, Dak Nong Province together with my children Dinh Phuong Thao, Dinh Thuy An and Dinh Thuy Nga would like to send to you all this urgent plea as follows:

My husband, Dinh Dang Dinh, formerly a High School Chemistry teacher, was accused of “conducting propaganda against The Socialist Republic of Vietnam” under Article 88 of Vietnam’s Criminal Code. As a result he received a pre-determined six year imprisonment sentence. He is now serving his sentence in Binh Duong Province An Phuoc Prison. My husband is a prisoner of conscience who bravely raised the grave issues within the nation. Detaining him in prison indicates that the Vietnamese Government has seriously violated human rights principles.

He is now suffering from the last stages of stomach cancer, as the illness was not discovered early on enough in its progression for him to receive effective medical treatment.

Dear Sirs and Madams, Brothers and Sisters,

Even though his health is in serious danger, my husband Dinh Dang Dinh has not been given proper treatment for his fatal cancer. For example, after stomach surgery, my husband was supposed to undergo eight continuous chemotherapy treatments, with each treatment lasting 22 days. On 4/11/2013, Dinh had his first chemo treatment, his health was deteriorating, and also he suffered some side effects. Despite all of these health problems, Dinh was not well looked after and was abruptly transferred back to the prison without any instructions from doctors. Once again, the Vietnamese Government showed no concern for the human rights of their people.

For his second chemo treatment, the prison authorities transferred Dinh to the hospital on 25/11/2013. However, by only 8 o’clock of the morning of 28/11/2013, the hospital and prison authorities moved Dinh back to the prison, despite the state of Dinh’s health after the chemotherapy. During the treatment process the doctor had paid no attention to the health status of Dinh, his patient. 

Mr Dinh Dang Dinh has been treated twice with chemotherapy, but those two sessions were not followed up by the proper medical treatment process. My family are very outraged with the medical team’s ruthless attitude and the systematically cruel behaviour of the government. Through what has happened to us, one can see that the government has punished its prisoners of conscience - like my husband, by only allowing him incomplete access to medical treatment.

My family is certain that the prison facilities have never been appropriate for looking after seriously ill people, especially a cancer patient like my husband. In addition, the prison authorities have even cut off all treatment medicines and dietary supplements for my husband. Once again, my family is horrified at the cruel attitude of the Vietnamese Government towards its prisoners of conscience - in this case, my husband. 

My family has applied to the Government to call off my husband’s imprisonment as he is suffering serious illnesses, according to Article 57 Section 1 of the Criminal Code. The prison authorities have refused our plea. On 13/11/2013, our family continued to make a new application asking for a postponement of the sentence because of my husband’s fatal illness, according to Article 61 and 62 of the Criminal Code, but until today we received no reply.

Dear Sirs and Madams, Brothers and Sisters,

My family is urgently sending this letter to individuals and organizations worldwide, pleading for your help on behalf of peace, justice, and human compassion. Let us ask the Vietnamese Government to release Dinh Dang Dinh, the prisoner of conscience, to give him a chance to survive.

Thank you with all my heart,
Sincerely Yours

Đặng Thị Dinh