Đảng làm không được cây tăm
Mà đòi cai trị Việt Nam muôn đời!
Đảng CSVN từ Hồ Chí Minh đến Phùng Quang Thanh, hóa ra chỉ là một lũ ngu hèn, bán nước… Chúng bị Tầu hóa, không biết lịch sử, không biết Hán cộng phương Bắc là mối nguy xâm lược nghìn đời trong tham vọng chiến tranh và đồng hoá Việt Nam. Chúng, đảng Hồ, đã tự nguyện làm chiếc cầu nối lịch sử, một thứ bàn tay nối dài cho tiến trình Hán cộng hóa Việt Nam của giặc Tầu.
Năm 1075, Tống Thần Tông đã lệnh cho tể tướng Vương An Thạch chuẩn bị quân lương xuôi Nam chiếm Đại Việt nhưng bị Triều nhà Lý cho hai tướng Lý Thường Kiệt và Tôn Đản Bắc tiến, đánh trước. Khâm Châu, Ung Châu, Liêm Châu của đất Tống bị đánh tan tác… Và sau này, khi quân Tống tràn qua phục hận bị quân Việt chận đứng ở bờ sông Như Nguyệt… và phải lui quân…
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư!
Lý Thường Kiệt
Dường như cả từ Hồ Chí Minh cho tới đảng Hồ, không một ai nhớ hay lý gì tới lịch sử, tiền nhân của hàng ngàn năm bất khuất chống ngoại xâm từ phương Bắc. Mới đây, tướng hèn Phùng Quang Thanh đã chứng minh cho thế giới và đồng bào Việt Nam cái hèn và cái nhục của đảng Hồ nhân vụ dàn khoan HĐ81…
Mối nhục đảng Hồ…
Sukhoi đảng mua để chơi
Đảng ủi ghe cá ra khơi chống Tầu
Tầu rằng biển cả của tao
Hoàng Trường Sa tự thuở nào hiến dâng
Đảng Hồ không chút phân vân
Việt Nam – Trung quốc không cần phân chia
Gia đình Trung - Việt không lìa
Kìa sông, kìa núi, cây kia liền cành!
Hèn tướng đảng Phùng Quang Thanh
Đã phán như gỗ đóng thành xi măng
Bắc Kinh – Hà Nội thênh thang
Cái tình hữu nghị chữ vàng khắc ghi
Muôn năm không thể dễ gì
Rẽ chia hai nước chỉ vì dàn khoan
Dàn khoan ?… Chuyện nhỏ cỏn con
Đóng cửa nói chuyện… để còn anh em
Việt Hoa mái ấm êm đềm
Đảng ta truyền thống vẫn mềm như mơ
Việt Hoa cùng một mầu cờ
Máu dân Hoa - Việt dù mờ cỏ cây
Việt Nam còn lại bao ngày
Đảng Hồ vẫn bán vào tay quân thù
Đảng Hồ một lũ ngốc ngu
Bắc phương mối họa nghìn thu ôm vào!
Bây giờ tiếc giọt máu đào
Ngày mai nước Việt nơi nào tìm ra
Hởi ơi trời nước bao la
Hởi ơi một giải sơn hà biến tan
Ai người đoạn ruột bầm gan
Còn bao giọt lệ mi tràn hận căm?
Lời trong bài này, lời này trong những dòng thơ này “gửi theo gió mây” đến đảng CSVN, bà con Việt tỵ nạn và tập đoàn Việt gian ở hải ngoại đang “vô tâm, vô cảm, vô tình” trước tội ác của đảng Hồ và đại họa mất nước Việt Nam trong tình thế hiện nay.
Không biết bao nhiêu người còn nhớ đến lời ca u uất như tiên đoán mệnh nước của Việt Khang trước khi em vô tù…
“Cội nguồn ở đâu khi thế giới này đã không còn Việt Nam?”
(Viêt Nam tôi đâu?/ Việt Khang đang trong tù)
Hải Triều
604 879 1179