Wednesday, 13 April 2016

Đại hoạ mất nước


Nếu hiểu nước gồm 3 yếu tố: dân, lãnh thổ và sức mạnh giữ nước. Thì VN đang nằm trong trạng thái nguy ngập.

Nếu hiểu nước chỉ là nơi để cắp giấy tờ hành chính, có lãnh thổ, và dân thì VN đang rơi vào đại họa: ngư nghiệp, lâm sản, kỹ nghệ, đất đai, kinh tế, thế đứng chính trị và đấu thầu công tác, dự án...., đang mất về tay Tàu Cộng.

0o0

Bọn lãnh đạo có chút trí khôn  đang tìm cách vơ vét và vọt, sau khi cho con cháu đi Mỹ, Tây. Đám còn lại nằm chờ diễn tiến, và chờ thế chỗ.

Người dân càng ngày càng rơi vào thế thụ động.

Nước Mỹ đang chuẩn bị bầu cử, và tình trạng Mỹ cũng khó khăn lắm mới giữ nổi thế siêu cường. 

Trung Cộng dù vẫn có thế lực chi phối VN nhưng đang nằm trong hiểm họa nội bộ và kinh tế (tương tự thời tàn Thanh).

0o0

Số người VN tìm cách chạy càng ngày càng tấy rõ, dù "trân càng chậm, nước càng đục"


Đại hoạ mất nước

Nguyễn Lương Tuyền MD (Danlambao) - Năm 1954, một nửa quê hương VN bị những người CS của ông Hồ Chí Minh với sự hỗ trợ rất tích cực của Nga Sô, Trung Cộng, tiến chiếm, theo đúng tiến trình bành trướng của Chủ Nghĩa CS. CS Quốc tế, với những tên lính xung kích là ông Hồ Chí Minh cùng đám cộng sản tay chân, đã thành công đặt được một đầu cầu ở Đông Nam Á. Viễn tượng một cuộc chinh phục toàn vùng để đưa chế độ Bolchevik đến bờ Thái Bình Dương cũng như đến bờ Ấn Độ Dương làm người ta lo sợ: chẳng bao lâu nữa, chế độ Cộng Sản sẽ được thiết lập trên toàn thế giới... Hồ Chí Minh và các đồng chí từ núi rừng Việt Bắc về tiếp thu một nửa đất nước, từ Ải Nam cho đến vĩ tuyến 17. Đó là một tặng phẩm ''từ trên trời rơi xuống'' vượt ra ngoài sự mơ ước của các đồng chí CSVN. Một chế độ độc tài toàn trị - họ gọi là chuyên chính vô sản - được thiết lập ở Bắc Việt. Người Việt Quốc Gia cùng với 1 triệu người dân không chấp nhận chế độ Cộng Sản, dắt díu nhau kéo vào Miền Nam.

Tóm lại sau chiến tranh Đông Dương lần thứ nhứt (1946-1954), một nửa đất Việtbị rơi vào tay CS. Hơn lúc nào hết, đại họa mất nước đang đè nặng lên tương lai dân tộc. Hồ Chí Minh và Đảng CSVN chỉ là một lũ thừa sai, một lũ lính xung kích của Cộng Sản Quốc Tế.

Tiến xuống phía Nam, chinh phục toàn vùng Đông Nam Á là mộng ước, ý đồ của Cộng Sản Quốc Tế trong khi đó CSVN muốn làm nhưng người lính CS tiên phong, nhưng trong giai đoạn đầu phải ''giải phóng'' Miền Nam. Ý đồ chiếm cả nước của Hồ và đảng CSVN lúc nào cũng tiềm tàng trong đầu óc của người CSVN. Sau khi Tổng Thống VNCH Ngô Đình Diệm từ chối hiệp thương, tổng tuyển cử để thống nhất đất nước vào năm 1956, dự trù bởi Hiệp Định Genève, Bộ Chính Trị ở Hà Nội - đứng đầu là Lê Duẩn, Lê Đức Thọ... cho rằng để giải phóng (?) Miền Nam, chỉ có 1 giải pháp, đó là giải pháp quân sự. Kế hoạch xâm lăng Miền Nam được bắt đầu:

- Các cán binh CS nằm vùng tại Miền Nam được lệnh đào vũ khí cất dấu để bắt đầu các hành động phá hoại cũng như ám sát các viên chức nhất là các viên chức ở nông thôn cùng các chiến dịch khủng bố nhắm vào các viên chức, các cơ quan của Miền Nam. 

- CS Bắc Việt bắt đầu xâm nhập người và vũ khí váo Miền Nam qua đường biển, đường mòn Hồ Chí Minh (vượt qua dẫy Trường Sơn). Đường mòn này đã được tên Đại Tá CS Võ Bẩm khai thông năm 1959. Trận Tour Hai ở Trãng Lớn, Tây Ninh năm 1959 trong đó 1 đơn vị lớn của VNCH bị tràn ngập ị bất ngờ, là trận báo hiệu các hoạt động quân sự càng ngày càng lớn của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam.

Thiếu Tướng Võ Bẩm (1915-2005)
Nguồn Internet.

Cuộc xâm lăng do CS miền Bắc, được sự hỗ trợ của toàn thế giới CS, gây ra. Quân dân Miền Nam chỉ ở thế phòng vệ thụ động. Đó là một cuộc xâm lăng toàn diện, trên mọi lãnh vực: chánh trị, kinh tế, tâm lý, tôn giáo... bên cạnh các hành động quân sự. Trong cuộc chiến, người ta đã thấy được sự tàn bạo, mất nhân tính, cực kỳ ác độc... của người CS đối với nhân dân Miền Nam. Các bản chất thú vật, độc ác mất nhân tính được các ''đồng chí'' phát huy mãnh liệt tại các nơi bị rơi vào tay của các đồng chí. Thí dụ điển hình là những sự kiện xẩy ra cho người dân của cố đô Huế trong Tết Mậu Thân.

Chiến tranh tại Miền Nam chấm dứt ngày 30 tháng 4 năm 1975. Miền Nam bị CSVN chiếm đóng do sự thỏa thuận của các bàn tay lông lá, của các phù thủy mắt xanh tóc vàng.

Các đồng chí đã chen nhau ''đi Nam'' để làm các công cuộc thổ phỉ, ăn cắp, ăn cướp tái sản của đồng bào Miền Nam. Các chiến dịch đổi tiền, kiểm kê tài sản, đánh tư sản mại bản... chỉ thuần là các công cuộc ăn cướp trắng trợn, công khai tài sản của đồng bào Miền Nam. Trong các cuộc ăn cướp công khai này, đồng bào Miền Nam nhận ra những người từ Bắc vào Nam để ''hôi của, thổ phỉ, ăn cướp các đồng bào miền Nam'' hoàn toàn khác chúng ta, những người Miền Nam, tuy rằng họ và chúng ta nói cùng một ngôn ngữ. Họ là ''người ngoại quốc'', sau khi chiến thắng, chiếm được Miền Nam, vào nước ta để thổ phỉ, ăn cướp. Người Pháp, người Bỉ, người Thụy Sĩ, người Lục Xâm Bảo... nói cùng một thứ tiếng nhưng họ không cùng một tổ quốc, giống như bọn người Miền Bắc đi vào Nam sau ngày 30 tháng 4 năm 1975. Tuy nói cùng một thứ tiếng như chúng ta, đồng bào Miền Nam, nhưng họ là người có một tổ quốc khác chúng ta. Tâm tình cũng như tâm hồn của họ hoàn toàn khác chúng ta. Tổ tiên của họ là Các Mác, Lê Nin..., quê hương của họ là là Nga Sô, là Tầu. Đích thực Miền Nam chúng ta bị xâm lăng bởi những người ngoại quốc đến từ miền Bắc của giải đất hình chữ S. Một cuộc xâm lăng do những người ngoại quốc cùng ngôn ngữ để ăn cướp không hơn không kém!

Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, CSVN nhanh chóng cho các tổ chức ngoại vi như Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, Thành phần thứ 3... đi chỗ khác chơi vì Đảng không cần họ nữa. Các tổ chức đó âm thầm giải tán không kèn không trống.

Năm 1976, sau một cái gọi là Hội Nghị ngắn ngủi, CSVN tuyên bố đất nước VN được Đảng CSVN thống nhứt, hai miền Nam Bắc thu về một mối.

Ngay sau khi Cộng Sản Miền Bắc chiếm hoàn toàn Miền Nam, ''thống nhất Việt Nam'', TC đã tỏ ra bất bình. TC từ từ ngưng các viện trợ cho VN Cộng Sản, đồng thời họ mau chóng rút đoàn chuyên viên kỹ thuật về nước. 

Tại biên giới với Campuchia, tình hình căng thẳng. Quân đội Khmer, được viện trở từ Trung Cộng, đã không ngớt tấn công các tỉnh ở biên giới. Họ giết hại nhiều dân lành, không phải hàng trăm mà là hàng ngàn người. Các cuộc tấn công ở biên giới kéo dài từ năm 1976 tới tháng 12 năm 1978. Cuối năm 1978, VN phản công qui mô trên toàn cõi Campuchia. Nam Vang thất thủ trước sức tấn công của quân đội của CSVN. Quân Khmer đỏ rút chạy về miền biên giới với Thái Lan. VN đã đóng quân ở lại Campuchia trong 10 năm, mặc những phản đối quốc tế.

Cuộc tấn công và chiếm đóng Campuchia làm buồn lòng nhiều quốc gia nhứt là Trung Cộng. Chiến tranh giữa VNCS và TC khó tránh khỏi theo nhận định vào lúc đó của mọi người.

Ngày 17 tháng 2 năm 1979, 300 000 quân của TC thình lình, tiến đánh VN trên toàn biên giới giữa VN và TC ở Miền Bắc. Cuộc chiến mà lãnh tụ của TC là Đặng Tiểu Bình gọi là: ''cuộc trừng phạt để dậy đứa em bất nghĩa một bài học''.

Cuộc chiến chỉ kéo dài có 1 tháng nhưng đã gây nhiều thiệt hại cho cà đôi bên, mang lại nhiều chỉ trích đến từ khắp mọi nơi. 

Cuộc chiến, tuy ngắn ngủi, nhưng đã khiến TC rút ra vài bài học:

- Giải Phóng Quân của TC còn quá yếu kém cả về trang bị lẫn khả năng tác chiến.

- TC cũng nhận ra: Vào thời điểm này, thế kỷ 21, khó có thể chỉ dùng quân đội để chinh phục một nước khác nhứt là ''nước khác đó'' không phải là một tiểu quốc. 

TC đã nhanh chóng canh tân quân đội bằng các cải cách to lớn. Đồng thời họ đổi chiến thuật cũng như chiến lược để chinh phục Việt Nam.

Thập niên 90's, thế giới CS tan vỡ. Chế độ CS cáo chung tại nhiều nước kể cả tại Nga Sô, vốn là cái nôi xuất phát của phong trào CS Quốc Tế. Thế giới chỉ còn có 4 nước theo chế độ CS. Đó là: Tầu, VN, Bắc Hàn và Cuba. VNCS bị ''mồ côi'' bèn phải quay về thần phục Trung Cộng với mục đích bảo vệ Đảng. Đối với người CS, Tổ Quốc, quê hương không quan trọng bằng việc tồn tại sống còn của Đảng.

Trước khi Phạm Văn Đồng, Nguyễn Văn Linh và Đỗ Mười sang Tầu ký Hiệp Ước (bán nước) Thành Đô, nhiều cuộc đụng độ đã xẩy ra ở vùng biên giới giữa 2 nước. Kết quả là VN đã mất về tay TC một giải đất hàng ngàn km2 ở vùng biên giới, kể cả Ải Nam Quan. Trên biển, TC đã chiếm hoàn toàn quần đảo Hoàng Sa cùng 1 số đảo thuộc quần đảo Trường Sa. Năm 1988, TC chiếm đảo Gạc Ma của VN. Hải Quân của VNCS được lệnh Lê Đức Anh (lúc đó là Bộ Trưởng Quốc Phòng) không chống cự. Kết quả là họ bị TC tàn sát tất cả. TC đã chiếm cứ Biển Đông. Lãnh hải của VN bị thu hẹp lại. Các tầu đánh cá của VN không còn có thể vào Biển Đông để đánh cá.

Về nội dung của Mật ước Thành Đô, các người cầm đầu CSVN cũng như phía TC đang cố tình che dấu mật ước này. Cho tới năm nay, tức 15 năm sau khi ký kết, không một chi tiết nào được tiết lộ cho mọi người biết.

VN đang phải đối đầu với viễn tượng mất nước về tay TC.

Biết giải pháp quân sự không thể nào thực hiện được. Quốc tế không thể nào ngồi yên không can thiệp khi một nước ỷ mạnh, dùng quân đội xâm chiếm một nước khác, ''nước khác'' đây là 1 nước VN với dân số trên dưới 90 triệu người. TC bèn thay đổi chiến thuật để từ từ ''nuốt'' Việt Nam.

TC hiện đang xâm lấn Việt Nam tong nhiều lãnh vực:

1/ Về kinh tế: hàng hóa từ TC, chánh thức nhập cảng hay nhập cảng lậu, đang tràn ngập VN. Nhiều mặt hàng có nhuốm chất độc. Năm 2015, 80%-90% là các hàng hóa nhập từ TC trong khi xuất cảng qua TC rất ít. 

Thâm thủng mậu dịch lên tới hơn 32 tỷ Mỹ Kim. Thí dụ khác là các công ty Trung Quốc trúng thầu rất nhiều dự án tại VN, hơn 90% các dự án về tay các Công Ty của TC. 

2/ Người Tầu đang di dân qua VN, người sống cũng như người chết. Các nghĩa địa Tầu an táng các quân nhân Tầu tử trận trong chiến tranh biên giới 1979 được an táng ở các nghĩa địa Tầu rất ''hoành tráng'' ở gần biên giới Việt - Trung... Họ có mặt trên toàn nước Việt, từ biên giới miền Bắc với TC cho đến cực Nam của Miền Nam tức Mũi Cà Mâu. Họ sống biệt lập, không theo luật của VN.

3/ Trên vùng biển Đông, TC đã chiếm toàn thể vùng biển này. Thuyền bè của VN bị cấm di chuyển, đánh cá...

4/ Miền Tây nguyên cũng đầy người Tầu. Họ sang VN gọi là ''để khai thác bô xít''. Người ta cho rằng đó là các chiến binh trá hình.

5/ Năm nay, miền Nam bị hạn hán nặng. Nước mặn đã tràn vào đồng bằng sông Cửu Long, tàn phá ngàn, ngàn mẫu đất trồng trọt. Trong lịch sử VN chưa bao giờ bị hạn hán như vậy. Thủ phạm của đại họa này chính là TC. Võ khí của họ là các đập xây dựng tại thượng nguồn sông Mekong. VNCS phải lậy van TC tháo nước các đập ở thượng nguồn, để nước ngọt đổ vào hạ nguồn của sông Cử Long. Với các đập ở thượng nguồn, TC đã có toàn nước Việt hay ít nhất Miền Nam nước Việt, làm con tin.

Tình trạng ngập nước mặn
ở Miền Nam do hạn hán
(vùng bị hạn hán được in đậm).
Nguồn Internet

6/ TC dùng sức mạnh của quân đội để đe dọa trừng phạt VN. Thỉnh thoảng tin rò rỉ từ TC cho biết kế hoạch đánh chiếm VN. Thực sự TC đang chiếm VN bằng kinh tế, di dân, chính trị... Quân sự chỉ để hỗ trợ các các phương pháp khác như các phương tiện kinh tế, di dân...

Tóm lại, TC đang vây hãm, bức tử VN bằng 3 gọng kìm chiến lược:

- Gọng kìm phía Đông: Hải Quân của TC đang chiếm lãnh toàn Biển Đông. Lãnh hải của VN bị thu hẹp vào vùng ven bờ biển hình chữ S.

- Gọng kìm phía Tây chính là dòng nước của sông Cửu Long: nguồn nước chánh của đồng bằng Miền Nam. Với các đập ở thượng nguồn của sông, TC tha hồ làm mưa làm gió trên số phận của dân VN

- Trong nước Việt, dân Tầu đang tràn ngập quê hương, từ Nam chí Bắc, không gì cản nổi làn sóng di dân này.

VNCS đang để quê hương rơi vào bàn tay của kẽ thù truyền kiếp của dân tộc. Đại họa mất nước đang như lưỡi dao kề vào cổ dân Việt. 

Chỉ có một cuộc vùng lên của toàn dân, làm sạch bóng người CS, mới cứu được quê hương cho dù hành động này hơi quá trễ.

Xin hồn thiêng sông núi độ trì dân tộc Việt vượt qua cơn khó khăn này.

Tóm lại, Việt Nam đang trở thành một phần của nước Tầu. Các lãnh tụ CSVN quả thực là những tên phản quốc đã bán nước Việt cho Tầu. Lịch sử VN sẽ đời đời kết tội, nguyền rủa các tên này: Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Đỗ Mười, Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Trường Chinh Đặng Xuân Khu... Đảng CSVN chỉ là một lũ phản quốc.

Montréal, Québec, Canada 11/4/2016