DÒNG LỆ THÁNG TƯ
Người Bạn gởi bản tin
Tháng Tư, ngày Hai Chín
Bảy Lăm, nghe đau nghiến
Nghe mà hồn nát tan
*
Quê hương ơi, VIỆT NAM
Tháng ba, từ bỏ ngỏ
Cộng chưa vào đến ngõ
Sao ai đã trao nhà !?
Bắt đầu từ tháng ba
Vùng cao nguyên nắng gió
Pleiku nhiều bụi đỏ
Thương yêu nặng gót giày
Thế mà bỗng một ngày
Chiến hào sao trống vắng
Quân và dân cay đắng
Dân và quân hoang mang
*
Lệnh triệt thoái vội vàng
Làm mọi người hoảng hốt
Quảng Trị và Phú Bổn
An Lộc cũng mất theo
Có chiếc tàu nhổ neo
Chở dân đi chạy giặc
Ở ngoài khơi Đà Nẵng
Bị bão nhận chìm đi
Huế, Quảng Ngãi, Tam Kỳ
Lọt vào tay giặc cộng !
Lâm Đồng và Bảo Lộc
Hội An cũng mất nhanh ...
*
Đà Nẵng đang giao tranh
Bỗng lệnh ngưng chiến đấu !!!
Rồi Nha Trang yêu dấu
Quy Nhơn với Phú Yên
Theo nhau, cứ từng miền
Tặng ngon cho cộng sản!
Một phi cơ bị nạn
Rơi gần ngay Sài Gòn
Phi cơ chở trẻ con
Cô nhi đi tỵ nạn
*
Lính Nhảy Dù dũng cảm
Tự chiếm lại Nha Trang
Nhưng trước nỗi hoang tàn
Không có nguồn tiệp viện
Lính ta dầu thiện chiến
Chẳng cầm cự được lâu
Đành tủi hận nhìn nhau
Trước hờn oan sông núi
Rồi Cần Thơ hấp hối
Cộng pháo kích tan hoang
Dinh Độc Lập kinh hoàng
Trung ném bom phản bội (1)
*
Chính trường trôi và nổi
Lãnh đạo thì bó tay
Quân lính trong lúc này
Mất tinh thần, hỗn loạn
Dù cải tổ nội các
Thì cũng quá muộn màng
Sông núi trắng màu tang
Đất trời đầy giông bão
Khi cộng đang cuồng bạo
Khối Ấn Quang xuống đường (2)
Gây áp lực, nhiễu nhương
Đòi Thiệu mau từ chức
*
Mười sư đoàn chủ lực
Mà cộng nói hoà đàm
Nhưng Xuân Lộc mở màn
Từ Chơn Thành đánh tới
Cộng pháo kích dữ dội
Cháy kho đạn Biên Hoà
Và Phan Rang của ta
Trôi vào cơn biến động
Trăm hăm lăm ngàn cộng (125,000)
Năm lăm ngàn quân ta (55,000)
Đọ sức thấy ngay là
Tình hình đầy tăm tối
*
Ở Mỹ, ông Ford nói
"Chiến cuộc Đông Dương tàn" (3)
Họ kết thúc Việt Nam
Không chừa con đường sống !
Big Minh thấy Việt cộng
Cách Sài Gòn không xa
Nên thục giục, bảo là
Thiệu phải mau từ chức !
Tổng Thống Thiệu bất lực
Trước Mỹ và cộng nô
Bèn giao hết cơ đồ
Cho cụ Hương gánh vác
*
Cụ Hương trước quốc nạn
Trao quyền cho Big Minh
Vũ Văn Mẫu quyết tình
Đuổi Mỹ về ngay Mỹ
Đài phát thanh cộng phỉ
Đòi ta phải đầu hàng
Minh cầu cứu Trí Quang
Quang rằng "xong sứ mạng" !
Minh đau buồn ai oán
"Thày đã giết tôi rồi!" (4)
Và Tháng Tư, Ba Mươi
Minh đầu hàng Việt Cộng !!!
Giang sơn và nòi giống
Gầy dựng bởi Hùng Vương
Từ ngày đó, đau thương
Trong gông cùm cộng sản
*
Tháng Tư năm Mười Tám
Nghe lại bản tin buồn
Bao ký ức thê lương
Hiện về như thác lũ
Ôi vết thương ngày cũ
Mà như mới hôm qua
Vì lệ vẫn chan hoà
Trong tim người tỵ nạn
Quê ơi, bao giờ cạn
Dòng lệ tủi Tháng Tư
Cho tim hết đau nhừ
Cho hồi sinh sông núi ...
Tháng Tư, ngày Hai Chín
Bảy Lăm, nghe đau nghiến
Nghe mà hồn nát tan
*
Quê hương ơi, VIỆT NAM
Tháng ba, từ bỏ ngỏ
Cộng chưa vào đến ngõ
Sao ai đã trao nhà !?
Bắt đầu từ tháng ba
Vùng cao nguyên nắng gió
Pleiku nhiều bụi đỏ
Thương yêu nặng gót giày
Thế mà bỗng một ngày
Chiến hào sao trống vắng
Quân và dân cay đắng
Dân và quân hoang mang
*
Lệnh triệt thoái vội vàng
Làm mọi người hoảng hốt
Quảng Trị và Phú Bổn
An Lộc cũng mất theo
Có chiếc tàu nhổ neo
Chở dân đi chạy giặc
Ở ngoài khơi Đà Nẵng
Bị bão nhận chìm đi
Huế, Quảng Ngãi, Tam Kỳ
Lọt vào tay giặc cộng !
Lâm Đồng và Bảo Lộc
Hội An cũng mất nhanh ...
*
Đà Nẵng đang giao tranh
Bỗng lệnh ngưng chiến đấu !!!
Rồi Nha Trang yêu dấu
Quy Nhơn với Phú Yên
Theo nhau, cứ từng miền
Tặng ngon cho cộng sản!
Một phi cơ bị nạn
Rơi gần ngay Sài Gòn
Phi cơ chở trẻ con
Cô nhi đi tỵ nạn
*
Lính Nhảy Dù dũng cảm
Tự chiếm lại Nha Trang
Nhưng trước nỗi hoang tàn
Không có nguồn tiệp viện
Lính ta dầu thiện chiến
Chẳng cầm cự được lâu
Đành tủi hận nhìn nhau
Trước hờn oan sông núi
Rồi Cần Thơ hấp hối
Cộng pháo kích tan hoang
Dinh Độc Lập kinh hoàng
Trung ném bom phản bội (1)
*
Chính trường trôi và nổi
Lãnh đạo thì bó tay
Quân lính trong lúc này
Mất tinh thần, hỗn loạn
Dù cải tổ nội các
Thì cũng quá muộn màng
Sông núi trắng màu tang
Đất trời đầy giông bão
Khi cộng đang cuồng bạo
Khối Ấn Quang xuống đường (2)
Gây áp lực, nhiễu nhương
Đòi Thiệu mau từ chức
*
Mười sư đoàn chủ lực
Mà cộng nói hoà đàm
Nhưng Xuân Lộc mở màn
Từ Chơn Thành đánh tới
Cộng pháo kích dữ dội
Cháy kho đạn Biên Hoà
Và Phan Rang của ta
Trôi vào cơn biến động
Trăm hăm lăm ngàn cộng (125,000)
Năm lăm ngàn quân ta (55,000)
Đọ sức thấy ngay là
Tình hình đầy tăm tối
*
Ở Mỹ, ông Ford nói
"Chiến cuộc Đông Dương tàn" (3)
Họ kết thúc Việt Nam
Không chừa con đường sống !
Big Minh thấy Việt cộng
Cách Sài Gòn không xa
Nên thục giục, bảo là
Thiệu phải mau từ chức !
Tổng Thống Thiệu bất lực
Trước Mỹ và cộng nô
Bèn giao hết cơ đồ
Cho cụ Hương gánh vác
*
Cụ Hương trước quốc nạn
Trao quyền cho Big Minh
Vũ Văn Mẫu quyết tình
Đuổi Mỹ về ngay Mỹ
Đài phát thanh cộng phỉ
Đòi ta phải đầu hàng
Minh cầu cứu Trí Quang
Quang rằng "xong sứ mạng" !
Minh đau buồn ai oán
"Thày đã giết tôi rồi!" (4)
Và Tháng Tư, Ba Mươi
Minh đầu hàng Việt Cộng !!!
Giang sơn và nòi giống
Gầy dựng bởi Hùng Vương
Từ ngày đó, đau thương
Trong gông cùm cộng sản
*
Tháng Tư năm Mười Tám
Nghe lại bản tin buồn
Bao ký ức thê lương
Hiện về như thác lũ
Ôi vết thương ngày cũ
Mà như mới hôm qua
Vì lệ vẫn chan hoà
Trong tim người tỵ nạn
Quê ơi, bao giờ cạn
Dòng lệ tủi Tháng Tư
Cho tim hết đau nhừ
Cho hồi sinh sông núi ...
*
Ngô Minh Hằng
16- 4-2018
Ngô Minh Hằng
16- 4-2018
Xin mời Qúy Vị và các Bạn nghe lại "Bản tin cuối cùng ngày 29/4/1975"
*
Chú thích:
Tài liệu lấy trên Net.
Chú thích:
Tài liệu lấy trên Net.
1/ Ngày 8 tháng 4 năm 1975, lúc 8 giờ 30 phút sáng, Nguyễn Thành Trung, Trung úy Không lực VNCH, từ sân bay Biên Hòa lái máy bay F5-E ném bom xuống dinh Độc Lập. Xong, Nguyễn Thành Trung bay sang vùng VC chiếm đóng.
2/ Ngày 31-3 trong lúc Qui Nhơn bị tấn công, Nha Trang bị pháo kích, dân miền duyên hải ùa nhau kéo về Sài Gòn, khối Phật giáo Ấn Quang xuống đường đòi TT Thiệu từ chức.
3/ Tài liệu của Hoa Kỳ ghi nhận ngày 23/04/1975, tại Đại học Tulane, Tổng thống Gerald Ford đã nhận định rằng "Với nước Mỹ, cuộc chiến Việt Nam coi như đã chấm dứt."
4/ "Đêm 29.4.1975, Tướng Minh vào ngủ trong Dinh Độc Lập để tránh pháo kích. Lúc đó, ông chỉ còn hy vọng Thượng Tọa Thích Trí Quang, người hứa sẽ đưa người “phía bên kia” đến thương lượng để thành lập chính phủ liên hiệp. Tướng Nguyễn Hữu Có kể lại, lúc 4 giờ 35 sáng ngày 30.4.1975, Thích Trí Quang đã nói với Dương Văn Minh qua điện thoại:
“Thưa Tổng Thống, cũng như Tổng Thống là tôi vẫn chờ đến giờ nầy và theo tôi nghĩ có lẽ với tình thề hiện tại, trong sứ mạng của tôi, người đứng trung gian bắc nhịp cầu của thế cờ chính trị, có thể nói là chấm dứt. Với trọng trách là Tổng Thống, hơn nữa là một Đại Tướng, tôi nghĩ công việc phải nhờ vào tài quân sự của Đại Tướng, chứ giải pháp chính trị của tôi coi như chấm dứt, và từ giờ phút này nếu có chuyện gì xẩy đến thì mọi trách nhiệm đều do Tổng Thống, à quên Đại Tướng quyết định với giải pháp quân sự, mà trong lãnh vực này Đại Tướng rất rành và giỏi hơn tôi. Xin chào Tổng Thống…”
Dương Văn Minh chỉ trả lời gọn một câu: “Thầy giết tôi rồi!” và cúp máy điện thoại."
“Thưa Tổng Thống, cũng như Tổng Thống là tôi vẫn chờ đến giờ nầy và theo tôi nghĩ có lẽ với tình thề hiện tại, trong sứ mạng của tôi, người đứng trung gian bắc nhịp cầu của thế cờ chính trị, có thể nói là chấm dứt. Với trọng trách là Tổng Thống, hơn nữa là một Đại Tướng, tôi nghĩ công việc phải nhờ vào tài quân sự của Đại Tướng, chứ giải pháp chính trị của tôi coi như chấm dứt, và từ giờ phút này nếu có chuyện gì xẩy đến thì mọi trách nhiệm đều do Tổng Thống, à quên Đại Tướng quyết định với giải pháp quân sự, mà trong lãnh vực này Đại Tướng rất rành và giỏi hơn tôi. Xin chào Tổng Thống…”
Dương Văn Minh chỉ trả lời gọn một câu: “Thầy giết tôi rồi!” và cúp máy điện thoại."
Tài liệu tham khảo: