Image insérée
NGỤY QUÂN TỬ
 
Thời Đông Chu Liệt Quốc, Tam Quốc, Hán Sở tranh hùng, người ta thường nghe hai tiếng “quân tử” và “tiểu nhân”, nhưng trong cuộc sống thường ngày của người Việt hải ngoại, chúng ta ít khi  nghe nhắc đến hai từ này. Chúng ta nghe thường xuyên những từ như chơi bẩn, chơi hạ cấp, đạo đức giã.
 
Quân tử”, hành động và làm việc minh bạch, cao thượng, không vì lợi ích cá nhân, không đố kỵ, luôn luôn nghĩ đến tập thể. Đọc Kiếm hiệp của Kim Dung, những nhân vật như Quách Tĩnh, Hồng thất công, Hoàng dược sư, nhiều khi hành động của họ hơi cổ quái nhưng lúc nào họ cũng thể hiện tình thần vì nước vì dân, tranh đấu cho công bằng và lẽ phải. Ngược lại, những nhân vật ban đầu xuất hiện là bậc quân tử, sau một thời gian bộc lộ cái tính tiểu nhân của họ. “Tiểu nhân” chì những người có cử chỉ, hành vi, thái độ và lời nói không đi đôi với việc làm, những việc làm của tiểu nhân thường áp dụng theo phương cách MACHIAVÉLISME của người Tây phương.
 
“Quân tử thượng đạt, tiểu nhân hạ đạt!” (Quân tử đạt về cái lý cao thượng, còn tiểu nhân đạt về cái lý hèn hạ!). Tiểu nhân ai nhìn vào  cũng thấy, khó mà lầm được, nên dễ đề phòng cảnh giác. Thói thường, người ta thường thích giao du với người quân tử, xa lánh kẻ tiểu nhân. Nhưng sự đời phân biệt quân tử với tiểu nhân không đơn giản như lựa đậu đen với đậu trắng, mà thực tế lẫn lộn, thật giả khó lường.
 
Ngụy quân tử (NQT), rất khó nhận ra, vì chúng đeo mặt nạ của chính nhân quân tử. Ngụy tức là giả, trá ngụy, dối trá, quỷ quyệt. “Ngụy quân tử” để chỉ những kẻ bề ngoài ra vẻ rất chính nhân, quân tử, sẵn sàng “đại nghĩa diệt thân” nhưng sự thật bên trong lại tôn thờ chủ nghĩa cá nhân, dùng tất cả mọi thủ đoạn với mục đích duy nhất là hưởng lợi về mình.  thấy lợi quên nghĩa, sẳn sàng làm chuyện đê hèn, ác độc nhất cốt sao có lợi cho bản thân mình, còn mặc kệ người khác “sống chết ”
 
Ngy quân t trong văn chương (dành riêng cho phághiềKiếm Hiệp)
 
Ai đã từng say mê tác phẩm “Tiếu ngạo giang hồ” của Kim Dung Tiên sinh hẳn đều biết nhân vật Nhạc Bất Quần,  chưởng môn nhân phái Hoa Sơn, có ngoại hiệu là Quân tử kiếm. Quân tử kiếm Nhạc Bất Quần là một "thư sinh có năm chòm râu dài, mặt đẹp như mặt ngọc, chính khí hiên ngang khiến người ta phải đem lòng ngưỡng mộ". Nhạc Bất Quần nổi tiếng là không bao giờ đánh lén, đánh sau lưng người khác, ăn nói mực thước, không bao giờ lên tiếng tranh biện với ai, kết giao với rất nhiều hào sĩ giang hồ chính phái, “không đội nón chung” với bọn “tà ma ngoại đạo”. Nhạc Bất Quần tạo lòng tin tưởng nơi người khác, nhưng trong lòng lão đang chất chứa một thứ tâm địa bất lương. Nhạc Bất Quần, thèm chức minh chủ của Ngủ Nhạc Kiếm Phái. Muốn bá chủ phải có bí kiếp gia truyền “Tịch Tà kiếm phổ” của nhà họ Lâm. Nhạc Bất Quần thấy Lệnh Hồ Xung được Phong Thanh Dương (phe kiếm tông) truyền thụ Độc cô cửu kiếm của Độc cô cầu bại, sợ Lệnh Hồ Xung nổi tiếng, Nhạc Bất Quần sợ Lệnh Hồ Xung nên muốn giết Lệnh Hồ Xung bằng cách vu khống cho Lệnh Hồ Xung là giao du với bọn “tà ma ngoại đạo” là Lưu Chính Phong và Khúc Dương Trưởng lão. Muốn luyện Tịch tà kiếm pháp, để tiêu diệt Chưởng môn các phái phải “tự thiến”, việc làm này các bậc quân tử xa lánh, không làm, nhất là Nhạc Bất Quần tìm đủ mọi cách để giết đại đệ tửLệnh Hồ Xung, gạt vợ, gạt con, gạt rể để có được bí kiếp gia truyền “Tịch Tà kiếm phổ” của dòng họ Lâm. (Tịch tà kiếm phổ và Quỳ Hoa Bảo Điển).
 
Một NQT nổi tiếng khác là Tống Giang trong Thủy Hử (108 anh hùng Lương Sơn Bạc). Tống Giang có biệt hiệu là Cập Thời Vũ (Mưa đúng lúc), dùng chiến thuật “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”,  dùng giọt nước mắt cá sấu để cuối cùng  trở thành thủ lĩnh của 108 anh hùng Lương Sơn Bạc. Sau này vài người như Lỗ Trí Thâm, Võ Tòng hay Yến Thanh thấy rõ phận “hàng thần lơ láo” của Tống Giang khi hắn ta đem cả bọn ra hàng Triều đình để mưu cầu địa vị nên bỏ ra đi. Ngụy quân tử nguy hiểm hơn tiểu nhân là ở chổ đó.
 
Ngy quân t trong đi thc
 
Thời nào cũng có NQT. Xã hội ngày nay NQT càng nhiều hơn, ở đâu cũng chạm mặt Nhạc bất Quần, đi chổ nào cũng thấy Tống Giang. Nói theo kiểu “bình dân học vụ” là gặp toàn “bọn lừa đảo” có bằng cấp.
NQT thời nay càng khó phát hiện vì dưới lớp vỏ “hình dáng chải chuốt, mang danh trí thức, học vị ngất trời, kính trắng gọng vàng, áo quần phẳng phiêu, giày tây đen, trắng trẻo lịch lãm, nói năng nhỏ nhẹ mực thước, v.v… luôn nhân danh công lý bảo vệ lẽ phải, công bằng, vì cái chung”.
 
NQT thời nay muốn mua danh cho mình thì khi thấy sự kiện nào gây được sự chú ý, được nhiều người quan tâm, ủng hộ bèn nhào vô lên tiếng tuyên bố này nọ ra chiều rất tích cực, nhưng chỉ nói miệng mà không làm, hoặc lấy công lao của người khác rồi tuyên bố là do công lao của mình, không làm gì trong những buổi họp mặt công cộng, tổ chức văn nghệ, nhưng chường mặt chụp hình, phát tán cái mặt “dày” tung tóe trên mạng, dành microphone để độc quyền tha hồ vung vít là ta đây tổ chức, ta đây làm việc vì đại nghĩa. Cái đáng sợ nhất, nguy hiểm nhất của NQT đời nay là muốn cho “một mình nổi danh”không muốn ai “nổi” hơn mình nên NQT sẳn sàng hy sinh đồng đội, đồng liêu, đồng chí hướng với mình, thậm chí sẵn sàng thỏa hiệp, bắt tay với đối thủ theo kiểu “hai bên cùng có lợi”, cốt sao NQT  được “độc quyền , độc tôn, độc diễn, độc chợ”, và muốn đạt mục tiêu cuối cùng họ sẳn sàn “chụp mũ”người khác.
 
Biết được khát vọng của mọi người đang mong đợi làm được điều gì đó có lợi cho đất nước, cho dân tộc thì NQT nhảy “dzô” tuyên bố hùng hồn, đưa ra cả kế hoạch này, chương trình nọ, dùng công sức của những người có nhiệt tình làm việc, sau đó nếu việc làm thành công thì nhận vơ vào mình, việc không thành công thì đổ trách nhiệm cho người khác. NQT tự phong là thánh nhân, tự đánh bóng tên tuổi mình bằng cách ngụy tạo cho mình một lý lịch thật “vĩ đại”, nào là cả đời hy sinh cho dân tộc, bằng cấp thì bác sĩ, tiến sĩ, bác học, bác vật, học giã, những gì tinh thông nhất đời này NQT đều có, sẳn sàng cuối đầu a dzua nịnh minh chủ để được chức này chức nọ. Lên được địa vị rồi thì mặt mày vênh váo, quay mặt với đàn anh, quên đàn em đưa mình lên, loại người “thượng đội hạ đạp”. NQT có điểm đặt biệt nữa là khi cái ghế bị lung lay, thì quay ngược lại năn nỉ, khóc lóc với đàn em, nhiều khi năn nỉ người khác giải thích, minh oan dùm cho mình. Tiểu nhân hơn hẳn tụi NQT một bậc là khi xuống cơ, họ không khóc lóc vì tiểu nhân quen thói nâng bi rồi, cho nên NQT này rơi đài thì kiếm NQT khác để thờ phượng, hơi đâu mà khóc lóc.

NQT nó là thảm họa cho xã hội hiện tại và hậu duệ mai sau. Nó hiện diện dưới nhiều dạng, nào là “ngụy dân chủ”, “ngụy đạo đức” “ngụy đoàn kết”, “ngụy chính nghĩa”, “ngụy lý tưởng”, “ngụy tranh đấu”, “ngụy học giã”. NQT không phân biệt giới tính, đàn ông có, đàn bà có và NQT không bao giờ biết chữ “cám ơn” một người nào trước đám đông. NQT khi thốt ra hai tiếng “cám ơn” là khi họ muốn “lợi dụng” hay “lừa gạt” một người khác xã thân cho mình.

Tại sao NQT vẫn hiện diện trong xã hội, bởi vì có tụi tiểu nhân hay tụi BÁM ngụy quân tử (BNQT) hổ trợ. BNQT là những kẽ không có thực tài, muốn dựa hơi để có chút danh gì với núi sông, hoặc muốn thiên hạ chú ý. BNQT là những kẻ sống bám theo NQT,  là chí, rận, rệp. Muốn nhận diện tụi NQT thì cứ nhìn đám BNQT đi theo ai là ta phát hiện. Thấy người nào gọi Yes /Sir, Yes /Man hay thưa ngài với một người nào, mà người đó vênh mặt lên thì BNQT là loại Yes /Sir hay Yes /Man và tay “ngữa mặt nhìn đời” là NQT đó.

Để nhận diện NQT thì:
 
-          Khi thấy ông chủ, bà chủ nào (lãnh tụ chứ không phải phó thường dân) thường kêu gọi đoàn kết thì phải xét lại vì loại người này trong máu đã nhiễm vi trùng chia rẻ. Xem xét hành vi quá khứ của họ, kẻ nào thường gây chia rẻ thì thường gào to “đoàn kết”, và kẻ nào thường ghép người khác gây chia rẻ đó đích thị là NQT.
 
-          Thấy người nào mà khi phạm lổi lầm không can đảm nhận lổi, chỉ dùng nước mắt cá sấu thay lời tạ tội. Trong khi những bậc trượng phu sẳn sàn nhận lổi lầm, nhiều khi những lổi lầm đó không do họ gây ra mà chính của đàn em. Những NQT không khi nào dám từ nhiệm, từ chức khi có lỗi lầm, nó khác với những chính nhân quân tử như các nhà lãnh đạo ở các xứ Nhật, Mỹ. Những nhà lãnh đạo này một khi  dưới trướng mình có người lầm lổi, họ đứng ra nhận lãnh trách nhiệm và nếu thấy cần, họ từ chức.
 
-          Một loại NQT nữa xảy ra nhan nhản thời nay là loại người lợi dụng sự khó khăn, thiếu thốn của đồng bào, đứng ra lập hội từ thiện, đó lả “NQT từ thiện”. Dựa vào những tổ chức tôn giáo, dựa vào thời cơ, họ đứng ra lập hội, quyên góp tiền, xin trợ cấp chính phủ vv...vv.... Loại NQT này rất nguy hiểm vì lúc nào họ cũng giả dạng họ có tinh thần phục vụ cộng đồng cao nhưng thực tế những chức vụ béo bở họ giao cho người nhà nắm giữ (thường là chồng hoặc vợ), đặc biệt là có lương (conflit d’intérêt). Nhiều chủ tịch các tổ chức này còn bi bô cho rằng người nhà của họ phải xã thân hy sinh vì trong cộng đồng không có người nào có bằng cấp hay thiếu khả năng điều hành. “NQT từ thiện” này thường được nhóm BNQT bảo bọc tối đa vì BNQT được hưởng xơ múi nho nhỏ , vài bửa ăn uống, tiệc tùng mà tiền thì từ tiền của quĩ từ thiện.
 
Người quân tử như cây Tùng cây Bách
Mọc trên núi cao đương đầu thử thách

Bão tố nắng mưa gió rét tơi bời
Vẫn hiên ngang sừng sững giữa đất trời
Xanh ngắt tốt tươi trăm năm tồn tại

Kẻ tiểu nhân như dây leo cỏ dại
Mọc bụi bờ chen lấn lá hoa lành
Cũng màu xanh lại muốn xoá màu xanh
Biến mặt đất thành cằn khô hoang vắng

Người quân tử lòng mênh mông phẳng lặng
Không gợn chút riêng tư dục vọng thấp hèn
Độ lượng bao dung tâm sáng như đèn
Vì cái lớn bỏ qua điều vụn vặt

Kẻ tiểu nhân trái tim đen chứa chất
ch kỷ nhỏ nhen dục vọng tràn đầy
Hiểm độc gian manh phản bạn lừa thầy
Vì cái tôi bỏ luân thường đạo lý
Trước mối lợi đâu có cần suy nghĩ
Chẳng ngại ngần cả thủ đoạn bạo tàn

Như hoa thơm cùng cỏ dại mọc tràn
Quân tử tiểu nhân xen nhau cùng sống

Cây Bách cây Tùng uy nghi xoà bóng
Chắc có ngày cỏ dại lụi tàn thôi!
Quân tử tiểu nhân- hai cực cuộc đời.
 
         
TNS-Lệnh Hồ Công Tử