Thursday 6 February 2014

TƯỞNG TẾT HẾT ĐÓI! - Ý Nga

Những Chiến Sĩ Cộng Hòa đang xuôi ngược
Tuỗi đã già, khí phách vẫn “Kinh Kha”


 

TƯỞNG TẾT HẾT ĐÓI!

Mồng Bảy phải ngủ dưới ghe
Mò tôm, kiếm tép...
Măng le hết rồi!
Làng trên xóm dưới đói ơi!
Già tìm đọt chuối, trẻ moi cá mồi*.

Cá mồi! Không phải cá mòi!
Lội sông, vớt củi… chút rồi ăn chi?
Thấy đâu bánh, mứt cầu kỳ
Thấy đâu áo mới, lì xì mà Xuân!

Ý Nga
Mồng Bảy Tết Giáp Ngọ, 6-2-2014. 
---

*Cá lòng tong để làm  mồi câu cá  lớn

Ý Nga xin phép và đa tạ:
Quý Tác Giả cùng Người Chuyển về 
những tranh, hình ảnh đã sưu tầm và chọn lọc cho thơ.
*******************************************
 
CÁM ƠN ĐỘC GIẢ.

Cám ơn Bạn đã theo thơ lâu thế
Mà chưa nhàm, vẫn tử tế khen, chê
Thơ vụng về, văn võ vẽ cà kê
Chia giọt lệ cùng dân quê Đất Mẹ.
*
Lời thơ gói những tỉ tê
Của đau quyện khổ trăm bề dân ta
Dở, hay gói nỗi nhớ Nhà
Hạt gieo cứ tưới chờ Hoa Thái Bình.

Thơ đau liều lĩnh thưa trình
Phe Ta hòa giải Phe Mình đó nha!
Quyết không theo giặc cầu hòa
Bạn Thơ! Xin hãy sớt chia nỗi niềm!

Ý Nga, 5-2-2014 *Mồng Sáu Tết Giáp Ngọ



ĐẬP HOÀI CHƯA NÁT!

Mù trời, đầy tuyết ở đây
Bên kia là Tết, qua ngày Mồng chi?
Nhận tin: gươm, kiếm, đao, chùy,
Dân băm búa tạ: Hồ ly vẫn nằm!

Phấn son vẫn đỏ hờn căm
Đảng, Đoàn vỗ béo: bao năm trưng bày.
Thương người cơm lửng dạ dày
Sức đâu cầm búa mà đày đọa tay!

Đắng cay lệ chảy. Ác thay!
Việt gian về nước quắt quay say, cười
“Việt kiều”, Việt Cộng: ai người?
Đập hoài chưa nát! Xin Trời giúp dân!

Ý Nga
5-2-2014 -Mồng Sáu Tết Giáp Ngọ






ĐA TẠ

Anh ủng hộ hai ngàn khi nhận sách
Tôi giật mình: ai in mắc thế kia?
Nếu thật lòng Anh rất muốn sẻ chia
Xin ủng hộ anh em đang chiến đấu!
 
Bao người lính da tái xanh, thiếu máu
Áo rách nhàu vẫn giữ vẹn Cờ Thiêng,
Tay Đuốc Thiêng giử Lửa giữa xích xiềng
Chân thẳng tiến chống bạo quyền bán nước.
 
Chẳng chùn bước, họ không hề nhu nhược
Giữ lời thề thuở trước, chẳng u mê
Cùng bạn bè vượt Gió Ngược Đất Quê
Xin giúp họ tỏ bày lòng yêu Nước.
 
Những Chiến Sĩ Cộng Hòa đang xuôi ngược
Tuỗi đã già, khí phách vẫn “Kinh Kha”
Vì quốc gia không sống nhục như là
Bọng cưỡng chiếm: ngụy quyền Bắc Bộ Phủ.

Ý Nga.
Mồng Bảy Tết Giáp Ngọ, 6-2-2014.
           
Ngụy () là giả, như ngụy tạo, ngụy quân tử, ngụy trang, ngụy
triều, ngụy quyền. Trong chính trị, từ này được dùng để chỉ một
triều đình hoặc chính quyền do soán đoạt mà có, hoặc do quân
xâm lược dựng lên để hợp thức hóa sự xâm lược, đô hộ và phục
 vụ cho sự đô hộ, xâm lược đó. Còn bản thân chính quyền đó
không có thực quyền, thực lực, hữu danh vô thực [1], không đủ
tiêu chuẩn, phẩm chất của một chính quyền hay triều đình đúng
nghĩa[cần dẫn nguồn], mang tính chất bất hợp pháp và không chính
danh.



Ý Nga kính chuyển và đa tạ:

i12-5662-1389174427.jpg
 
 LẠNH QUÁ!

Lạnh quá anh ơi! Lạnh quá à!
Trừ! Trừ mấy chục độ* rồi nha
Cho em độ cộng vài mươi với
Cửa đóng băng rồi, mở chẳng ra.
Á Nghi, 6-2-2014.

           
*Độ C: từ -20 đến -30: các cánh cửa bị đóng băng không mở được.


LỤC BÁT MỒNG SÁU
*
Tặng anh chị N.T.M.
*
“-Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông”
(Thơ NGUYỄN BÍNH: TƯƠNG TƯ)
*
Hôm nay Mồng Sáu phải không?
Chúng mình nhắc Tết lòng vòng… hạt dưa
Cắn hoài hạt đã vỡ chưa?
Hạt Thương, Hạt Nhớ Xa Xưa chưa đầy
Hanh hanh nắng nóng thôn Đoài
Xanh xanh, nhè nhẹ mây bày thôn Đông
Mồng Năm, Mồng Sáu, mấy Mồng?
Mặt Trời ngòn ngọt nóng… hồng má em
Vòi sen nằng nặng nước rơi
Gọi anh khe khẻ:
-Nhận rồi đó anh!
Anh khen!
Nức nở chữ Tình!
Mà em mắc cở, lặng thinh, ngượng ngùng

Hỏi anh khi khổng, khi không
Xin chi một chữ rối bòng bong… thơ?
-Mô, ni, chi rứa, răng chừ?
Hỉ, răng tê? Hỏi.
Em… -Ừ!
Anh vui!
-Thưa… cô rồi lại thưa… tôi
Thưa… Ông!
Em cũng bồi hồi
-Dạ… thưa

Xin… chừa!
Em biết em… thua
Vòi sen em… cảm cơn mưa nhạc tình
Hạt rơi trên phím đàn mình
Đóa Hoa Hạnh Phúc nở xinh Xuân này
Ngọt ngào nhạc rót vào tai
Hát đi anh nhé! Nghe… hoài cũng …ưng!

Á Nghi
Mồng Sáu Mậu Tý 12.2.2008

Nguyễn Bính


Tương Tư

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông, 
Một người chín nhớ mười mong một người, 
Gió mưa là bệnh của trời, 
Tương Tư là bệnh của tôi yêu nàng,
Hai thôn chung lại một làng, 
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này, 
Ngày qua ngày lại qua ngày, 
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng,

Bảo rằng cách trở đò giang, 
Không sang là chẳng đường sang đã đành, 
Nhưng đây cách một đầu đình, 
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi,

Tương tư thức mấy đêm rồi, 
Biết cho ai hỏi ai người biết cho, 
Bao giờ bến mới gặp đò, 
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

Nhà em có một giàn trầu, 
Nhà tôi có một hàng cau liên phòng, 
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông, 
Cau thôn Đoài nhớ trầu không thôn nào. 

Nguyễn Bính