Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Nếu nói: “giải phóng là giải nguy, giải cứu hay giải thoát một tình huống bất ổn cho cá nhân hay tập thể hoặc cho một nơi chốn nào đó đang lầm than cơ cực để thoát ra khỏi cảnh đói nghèo lạc hậu, hướng đến những điều kiện sống mới tốt đẹp tự do hơn”.
Thì những ngày này đánh dấu 39 năm, kể từ 30/4/1975 ngày miền Nam bị CS Bắc Việt chiếm đóng, nhưng khung cảnh xã hội, đời sống, nhân văn con người miền Nam đã hoàn toàn “Giải Phóng miền Bắc”.
Sài Gòn, Miền Nam(trên) và Hà Nội, miền Bắc(dưới) cùng thời điểm thập niên 1970. Miền Nam được khối thế giới tự do viện trợ chủ yếu để phát triển kinh tế, nâng cao mức sống người dân, ngược lại miền Bắc được khối CS/XHCN viện trợ vũ khí để gây chiến tranh, phát triển “nghĩa trang” đẫm máu và nước mắt.
Còn cụ thể hơn (một con số mà nhà nước, đảng CSVN cho là nhạy cảm chưa bao giờ dám thống kê chi tiết công bố chính thức)... Trong thời gian 39 năm ấy có gần 10 triệu cư dân miền Bắc trong đó rất đông gia đình là đảng viên CS đã lũ lượt từ giã quê cha đất tổ và thiên đàng “phân xanh phân Bắc” XHCN nghèo nàn lạc hậu kéo nhau xuôi vào khắp các tỉnh thành miền Nam định cư lập nghiệp để mong nhận được hay hướng đến những điều kiện sống khác, tốt hơn miền Bắc.
Ngược lại trong cùng thời gian ấy không có gia đình người dân miền Nam nào tự nguyện ngược ra “thiên đàng XHCN” miền Bắc để sinh cơ lập nghiệp!?.
Như một đàn chim khổng lồ suốt 30 năm (1945-1975) trong chiếc lồng sắt ngục tù CS/XHCN đã được làn gió tự do phóng khoáng (dù mới bị CS chiếm đóng) bên kia vĩ tuyến 17 phà hơi “giải phóng” để một số đông đồng bào miền Bắc dứt khoát thoát ra khỏi cái lồng sắt CS cất cánh bay về phương Nam, vùng đất lành chim đậu.
Chính những bước chân của hàng chục triệu đồng bào miền Bắc sau 1975 xuôi Nam ấy đã trả lời hùng hồn cho câu hỏi: Ai đã “giải phóng” ai!?
Cũng trong chiều hướng “giải phóng” - Thì sau khi đánh chiếm được miền Nam các chóp bu lãnh đạo trong bộ chính trị CSVN liền áp đặt ngay một chủ trương như “cướp ngày” gọi là “cải tạo công thương nghiệp” tại miền Nam, bức tử giết chết tức khắc một trong những nền kinh tế trẻ trung năng động nhất trong khu vực Đông Nam Á đồng thời song song với đó là tròng cái thòng lọng tập thể nhà nước hóa “Hợp tác xã nông nghiệp” dẫn đến nông dân toàn miền Nam phản kháng thụ động khiến ruộng đồng hoang hóa hiu hắt, sự bất hợp tác suốt 4 năm liền (1975-1979) tạo nên bi kịch nông dân gối đầu trên ruộng đất màu mỡ nhưng cả nước suýt đứng bên bờ vực chết đói, chính điều này đã mạnh mẽ tác động “giải phóng” tư duy 2 ông chóp bu CSVN cắm chốt tại miền Nam là Võ Văn Kiệt và Nguyễn Văn Linh để 2 ông này lén lút tháo cái thòng lọng tập thể hóa XHCN và phá bỏ gông cùm “ngăn sông cấm chợ” tại miền Nam.
Ngày nay 3 mặt hàng nông sản Việt Nam xuất khẩu đứng trong nhóm hàng đầu thế giới là Gạo, Cà phê và Tiêu mang về nguồn ngoại tệ quan trọng lên đến hàng chục tỷ USD/Năm là từ hàng vạn cá thể gia đình nông dân miền Nam sản xuất mà không cần đến bất cứ sự lãnh đạo nào của “nhà nước và đảng ta”! Đó chính là sự khẳng định nhân dân miền Nam đã “giải phóng” cái tư duy làm ăn tập thể kiểu XHCN “cha chung không ai khóc” lạc hậu do “nhà nước đảng ta” lãnh đạo áp đặt…
Và cũng quan trọng không kém, qua sự đánh chiếm miền Nam từ thực trạng tình thế của quốc gia hiện nay đã “giải phóng” cái tư duy bịp bợm ấu trĩ của các chóp bu CSVN khi...
Cứ đến tháng 4 hàng năm, như âm thanh phát ra từ cái băng cassette rẻ tiền nhão nhoẹt, khá đông người dân cả nước chán ngấy đến lợm giọng với cái mỹ từ ăn mày từ dĩ vãng máu xương:“đảng ta lãnh đạo toàn dân chống đế quốc Mỹ xâm lược giải phóng Miền Nam” của bộ máy tuyên truyền chế độ CSVN… (dù từ năm 1973 Mỹ đã rút hết quân về nước và trước đó quân đội Mỹ đã đánh bại phát xít Nhật giải phóng Châu Á, Đông Dương trong đó có Việt Nam).
Trong khi cả bầy đàn họ - các chóp bu CSVN- không ai đui mù hay chột con mắt nào để không biết xấu hổ khi lùa hàng trăm ngàn thanh niên nam nữ gọi là “xuất khẩu lao động” sang làm vợ hờ, osin, bán cơ bắp như nô lệ cho Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan những quốc gia có nền kinh tế tài chính quốc phòng giàu mạnh hơn Việt Nam nhiều lần, nơi mà “đế quốc Mỹ xâm lược” đã đổ máu xương hỗ tương gìn giữ bảo vệ hơn nữa thế kỷ qua nhưng tuyệt nhiên họ không cướp 1cm2 đất đai lãnh thổ của quốc gia nào, ngay cả với Nhật Bản kẻ bại trận trước họ, còn hơn thế, duy nhất ngoại lệ của truyền thống xứ hoa Anh đào, Hoàng Gia, lưỡng viện Quốc Hội và toàn dân Nhật Bản lần đầu tiên trong lịch sử nước mình đã đồng lòng tôn vinh một người nước ngoài, kẻ thù không đội chung trời, người đã buộc họ ký văn kiện đầu hàng vô điều kiện, tước khí giới và chiếm đóng toàn lãnh thổ là một trong 12 vị ân nhân đã làm nên nước Nhật hùng mạnh ngày nay, đó chính là Thống Tướng quân đội Mỹ: DouglasMacArthur. (*)
Và hiện tại, 2014, chính phủ và người dân hai quốc gia Nhật-Hàn vẫn còn tự nguyện đài thọ quân phí cho gần 100.000 binh sĩ Mỹ hiện diện trên lãnh thổ mình canh giữ cho sự an toàn của nền an ninh quốc gia để họ rảnh tay dồn nỗ lực phát triển kinh tế.
Có ai vui vẻ trả tiền cho một đạo quân có bản chất “đế quốc xâm lược” ăn ngủ hơn nữa thế kỷ trên đất nước mình và vẫn còn tiếp tục như thế không!?
Ngược lại thật là mỉa mai cay đắng, đất trời biên giới biển đảo chủ quyền Việt Nam lại bị “đồng chí 4 tốt 16 vàng” CS/Trung Quốc xâm lược chiếm đoạt??. Giữa Mỹ và Trung Quốc ai mới đích thị là “đế quốc xâm lược” Việt Nam?
Những thực tế nói trên đã có đủ ý nghĩa để “giải phóng” cái hình ảnh đế quốc Mỹ xâm lược trong tư duy bệnh hoạn bịp bợm lừa dối nhân dân của “đảng ta” chưa - Hởi các “ngài” chóp bu CSVN?
Bên cạnh đó, mới đây thôi đồng bào trong và ngoài nước đã chứng kiến một sự “Giải Phóng” tư duy con người CSVN đầy ý nghĩa...
Ngày 25/2/2014 tại Genève (Thụy Sĩ) Ông Đặng Xương Hùng, đảng viên CSVN cựu Lãnh sự Việt Nam tại Genève (2008-2012), cựu Vụ Phó Bộ Ngoại giao CH/XHCN/VN trong bài thuyết trình trước Summit for Human Rights and Democracy ông lên tiếng với cộng đồng nhân loại văn minh trên thế giới bằng lời lẽ tâm huyết như sau (nguyên văn, trích đoạn):
Ông Đặng Xương Hùng, đảng viên CSVN nguyên Lãnh sự Việt Nam
tại Genève (2008-2012), nguyên Vụ Phó Bộ Ngoại giao CH/XHCN/VN.
tại Genève (2008-2012), nguyên Vụ Phó Bộ Ngoại giao CH/XHCN/VN.
“Thưa các Quý vị và các bạn,
Tôi tên là Đặng Xương Hùng, cựu Lãnh sự Việt Nam tại Genève (2008-2012), cựu Vụ Phó Bộ Ngoại giao CH/XHCN/VN đã quyết định ly khai từ bỏ Đảng cộng sản Việt Nam từ 18/10/2013. Tôi xin cảm ơn UN Watch đã cho tôi cơ hội để đề cập đến tình phi dân chủ và vi phạm nhân quyền ở Việt Nam. Đây cũng là lý do dẫn đến việc tôi quyết định ly khai đảng CSVN.
Tôi vào đảng cộng sản năm 1986. Lúc đó đảng đang có những cố gắng đổi mới. Lúc bức tường Berlin sụp đổ, đã có một vài nhân vật có tư tưởng dân chủ xuất hiện như Trần Xuân Bách, Nguyễn Cơ Thạch, Trần Quang Cơ. Nhưng họ nhanh chóng bị loại ra khỏi guồng máy lãnh đạo. Những tư tưởng dân chủ vừa nhen nhóm đã bị dập tắt.
Sau khi hệ thống xã hội chủ nghĩa quốc tế đã sụp đổ, đảng cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục theo đuổi chủ nghĩa Mác-Lê Nin một cách mù quáng, khước từ việc tiếp thu những tư tưởng dân chủ và nhân quyền đã trở thành phổ quát, từ đó họ đã đưa đất nước và dân tộc Việt Nam đến tình trạng khủng hoảng toàn diện như hiện nay. Từ đây tôi cũng lý giải được câu hỏi: “Tại sao Việt Nam không có tự do và nhân quyền?”. Chính đảng cộng sản là cội nguồn sinh ra mọi sự suy vong của đất nước. Trước tình hình Việt Nam ngày càng nguy cấp, tôi không thể tiếp tục im lặng mà phải công khai bày tỏ thái độ: dứt khoát từ bỏ đảng cộng sản. Lúc này đây, tôi muốn hô to với thế giới bên ngoài rằng:
- Đất nước chúng tôi đang lâm nguy!
- Đồng bào tôi đang bị đàn áp dưới chế độ cộng sản!
- Hãy quan tâm đến tình hình nhân quyền và dân chủ của Việt Nam!
Chế độ hiện tại là chế độ độc tài, đảng trị, phục vụ quyền lợi của những người cầm quyền. Điều 4 Hiến pháp - được sửa đổi và có hiệu lực từ 1/1/2014 - quy định Đảng Cộng sản Việt Nam là đảng cầm quyền tại Việt Nam, đồng thời là chính đảng duy nhất được phép hoạt động. Chủ nghĩa Mác-Lê Nin coi luật pháp chỉ là công cụ đàn áp của giai cấp thống trị.
Hệ thống bộ máy nhà nước được xây dựng và tổ chức nhằm mục tiêu cơ bản là bảo vệ sự cai trị của đảng lên toàn xã hội, coi nhẹ nhiệm vụ bảo vệ lợi ích của công dân. Do đó, Nhà nước Việt Nam không có thái độ tôn trọng quyền của người dân. Những lãnh đạo cộng sản hiện nay đã trở thành những nhà tư bản đỏ.
Lực lượng công an, cảnh sát được xây dựng hùng hậu. Thay vì tập trung vào nhiệm vụ chính là bảo đảm an ninh và trật tự xã hội họ lại đổ nhiều công sức vào việc theo dõi, trấn áp và ức hiếp nhân dân. Trong thể chế xã hội chủ nghĩa, công an là công cụ bảo vệ sinh mạng của chế độ – nên họ được dung túng như một lực lượng kiêu binh. Tôi rất tâm đắc với khuyến nghị của một quốc gia trong kỳ kiểm điểm định kỳ vừa rồi là Việt Nam nên đào tạo kiến thức về nhân quyền cho lực lượng công an.
Các cơ quan lập pháp, hành pháp và tư pháp (Quốc hội, Chính phủ, Tòa án) đều là bộ máy của đảng, phục vụ mục đích cai trị của đảng. Tôi đã từng phát biểu rằng Quốc hội Việt Nam chỉ là một chi bộ của Đảng. Vừa rồi, trước những đòi hỏi chính đáng và thiết tha của trí thức và nhân dân, Quốc hội vẫn bỏ phiếu thông qua sửa đổi Hiến pháp với tỷ lệ 98%. Các đại biểu Quốc hội không thể làm khác được vì họ đều là đảng viên CS”. (hết trích)(**).
Trước đó sau khi công khai tuyến bố từ bỏ đảng CS ông Đặng Xương Hùng đã từng nhận xét phát biểu:
“Thực ra trên toàn thế giới chỉ còn có Trung Quốc, Việt Nam, Cuba và Bắc Triều Tiên là còn theo chủ nghĩa cộng sản thì một người bình thường người ta cũng thấy điều đó là một sự vô lý rồi...”(***)
Ông nói với hành động nhận xét này, ông tố cáo “sự độc tài” của chế độ CS/Hà Nội, Ông hy vọng quyết định này sẽ khiến một số đảng viên khác noi theo.
Thật vậy, trong hơn 180 quốc gia thế giới tự do đa nguyên dân chủ hiện nay thì chỉ còn sót lại 4 chế độ độc tài CS, trong đó CSVN là một, vẫn độc tài toàn trị theo chủ nghĩa CS, đúng như lời ông Đặng xương Hùng nói, khi hầu hết mọi chế độ CS đã từ bỏ nó thì các chóp bu CSVN vẫn khư khư ôm lấy thì “người bình thường người ta cũng thấy điều đó là một sự vô lý rồi”… Huống chi là ông, một viên chức ngoại giao và hơn thế, cả cái bộ chính trị với bầy đàn các chóp bu gọi là lãnh đạo CSVN, chắc chắn củng phải thấy điều đó khi họ biết ăn ngon mặt đẹp và mắt họ không bị chột con nào! Vậy mà họ cứ một mực tung hô trước đồng bào mình rằng:“CS/XHCN là khát vọng của nhân dân (Việt Nam) ta”!?
Một thứ chủ nghĩa CS lạc hậu đầy tội ác, nhân loại đang kinh tởm lên án từ bỏ chôn lấp nó mà lại lấy đó làm “khát vọng” cho dân tộc mình!?
Chỉ có phường bịp bợm,lưu manh, lấy vinh thân phì gia cho cá nhân gia đình đặt lên trên lợi ích của quốc gia dân tộc, phản bội lại nhân dân những người đang nuôi dưỡng mình mới hành xử như thế.
“Một trong những hành vi vô liêm sĩ mất nhân cách rất xấu hổ của một công dân, một con người là bịp bợm lừa dối dân tộc, gia đình và ngay cả với chính bản thân mình”.
Ai là đối tượng liên quan đến nhận xét nói trên? Cụ thể, không nhầm lẫn chút nào, dễ nhận diện ra nhất, đó chính là các chóp bu gọi là “lãnh đạo” của đảng CSVN hiện nay.
_______________________________
Chú thích: