Saturday, 26 July 2014

Cám Ơn Anh, Người Thương Binh, 2014 - Trần Việt Hải


Tôi nhớ ngày xưa thưở nhỏ sống trong Cư Xá Hải Quân Bạch Đằng trên đường Lê Thánh Tôn, sát cạnh Bộ Tư Lệnh Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam Cộng Hòa, mỗi sáng sáng vào khoảng 6 giờ khi bình minh vừa ló dạng tôi nghe tiếng kèn "tò te tò te", giờ của đoàn quân Cọp Biển Mũ Xanh đi theo khúc quân hành thao diễn, nào, ắc ê, 1 2 3 4,  1 2 3 4... 
"Đường trường xa muôn vó câu bay dập dồn,Đoàn hùng binh trong sương lướt gió reo vang,Đi đi đi lời thề nguyền tung gươm thiêng thi gan tài.Đời hùng cường quyết chiến đấu đoàn quân ra đi,Đây đoàn quân ra đi nhịp nhàng,Mang theo thiên hùng ca thắm tươig trời Nam bốn phương.Ta anh hùng muôn quân phá tan cường binhChí tang bồng mang theo khắp nơi tung hoành"
Từ lầu hai tôi quan sát bước quân hành nhịp đều, thao diễn trước sân cờ. Trong sự mục kích quen thuộc đó sau này là sự kiêu hãnh về Hồn Việt Nam Cộng Hòa vẫn mãi mãi theo tôi từng bước quân hành dấu chân Việt Nam:
"Đường trường xa ta quyết đi cho đến cùngNhịp trời mây đoàn quân cất bước đi mauNơi biên cương muôn quân theo loa thét vang..."
Đó là bài ca Lục Quân Việt Nam, nhạc do nhạc sĩ Văn Giảng, lời do Hương Việt. Đoàn quân hành đi tiếp bài Xuất Quân, nhạc/lời do Phạm Duy:
"Ngày bao hùng binh tiến lênBờ cõi vang lừng câu quyết chiếnBước oai nghiêm theo tiếng súng đi tung hoành.Quân Việt Nam đi hồn non nước xây thành.Đi là đi chiến đấuĐi là đi chiến thắngĐi là mang mối thù thiên thu.Đi là đi chiến đấuĐi là đi chiến thắngBước lên đây người Việt Nam..."

Trở lại Cổ Thành

Tiểu đoàn 6 Thủy quân Lục chiến đã dựng quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa trên cổng tường phía Tây Cổ Thành Quảng Trị
Tiểu đoàn 6 Thủy quân Lục chiến đã dựng quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa trên cổng tường phía Tây Cổ Thành Quảng Trị

Năm 1972, đoàn quân  Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam Cộng Hòa xuất quân làm chủ tuyến Mỹ Chánh, phá Tam Giang và đổ quân như vũ bão tái chiếm Cổ Thành Quảng Trị, hình ảnh oai hùng của các binh sĩ Cọp Biển Mũ Xanh đang ào ạt tiến quân tràn ngập chiến địa. Vào đúng ngọ 12 giờ ngày 16 tháng 9 năm 1972, một toán tám chiến binh TQLC đã kéo cờ chiến thắng lên cột cờ cao bảy thước ở cửa chính phía tây cổ thành Ðinh Công Tráng, sau 135 ngày quần thảo với quân giặc CS ác ôn. Hồn thu thảo của Việt Nam Cộng Hòa như đoàn quân TQLC Mỹ tiến chiếm Iwo Jima vào ngày 19 tháng 2 năm 1945, nước Mỹ đưa chiến tranh đánh dứt điểm thẳng vào nước Nhật. Iwo Jima là 1 hòn đảo nhỏ chỉ cách thủ đô Tokyo hơn một cây số về hướng nam. Từ cổ thành Ðinh Công Tráng cờ tung bay đẹp mắt như chiến thắng của TQLC Mỹ dựng cao ngọn cờ tại Iwo Jima
Đoàn quân TQLC vẫn nhịp đều khúc quân hành...

"Kèn vang theo tiếng chân đang rồn rập xa xa
Tiếng gào thiết tha.
Ngàn lời chính khí đưa
Ầm ầm tiếng thét hoà

Rầm rầm tiếng súng sa trường xa.Hồn say khi máu xương rơi tràn đầy, ngập biên khuOán thù khắp nơi.Từng bụi lốc cuốn rơiTừng giọt máu sáng ngờiMột đường kiếm thép oai hùng đưa."
Nhìn lại cuộc chiến Quốc Cộng, quân đội Việt Nam Cộng Hòa đã can trường dù chiến bại do yếu tố Đồng Minh tháo chạy. Sau biến cố 30/04/1975, kẻ chiến thắng như phường lục lâm thảo khấu Hồng Thất Công, bang chủ môn phái cái bang vào Nam để tóm thu của cải tài sản của miền Nam và để trả thù dân quân miền Nam. Người lính sống phải đi tù, người lính bị thương bị hất hủi ra khỏi bệnh viện, và người lính chết thì bị cầy mộ đào mả trong kế sách tiêu diệt và trả thù.
                             
"Hồn tử sĩ gió ù ù thổi.Mặt chinh phu trăng dõi dõi soi.Chinh phu tử sĩ mấy người...Nào ai mạc mặt nào ai gọi hồn.Dấu binh lửa nước non như cũ.Kẻ hành nhân qua đó chạnh thương.Phận trai già ruổi chiến trường."

 

Những câu thơ trong Chinh Phụ Ngâm Khúc  ai oán năm xưa của Đặng Trần Côn phiên bản hán văn, được Đoàn Thị Điểm diễn nôm hóa khi hồn tử sĩ gió ù ù thổi, chinh phu tử sĩ hỏi bao người, rằng ai mạc mặt rằng ai gọi hồn. Để rồi dấu binh lửa nước non như cũ, kẻ hành nhân qua đó chạnh thương tâm,... Những ngày tháng Tư năm cũ, những người chiến bính tại mặt trận hơn thua sôi bỏng nhất, những Phước Long, Long Khánh, Hậu Nghĩa, Long An, Phước Tuy, Biên Hòa và Sài Gòn,... vẫn chịu đựng, vẫn chiến đấu. Ngừời lính có thể vong mạng hay bị thương, bị loại khỏi vòng chiến, nhưng tinh thần uy vũ bất khuất ấy diễn đạt trọn vẹn ý nghĩa "Anh hùng tử khi hùng bất tử", hay ý tưởng "Xưa nay chinh chiến mấy ai đã trở về lại". Nhữngcâu cổ thi trong bài “Lương Châu Từ” của thi nhân Vương Hàn của thời nhà Đường đã diễn tả về bổn phận của người chiến binh, sự sống và chết là vì lòng trung trinh với đất nước, thơ rằng:
 
“Bồ Đào mỹ tửu, dạ quang bôiDục ẩm tỳ bà, mã thượng thôiTuý ngọa sa trường, quân mạc vấn?Cổ lai chinh chiến, kỹ nhân hồi”

 

Sau cuộc chiến chỉ còn bao hệ lụy tan thương, vấn nạn chiến tranh như việc cứu giúp thương phế binh và gia đình cô nhi quả phụ tử sĩ. Chiến trường xưa đã chìm khuất xa vào dĩ vãng, gần 40 mùa thu buồn bã khi nghiệm qua thi ca gợi nhớ kỷ niệm xưa để hoài cổ, như trong thơ của Bà Huyện Thanh Quan:

 

"Tạo hóa gây chi cuộc hý trườngĐến nay thấm thoát mấy tinh sươngLối xưa xe ngựa hồn thu thảoNền cũ lâu đài bóng tịch dương" 

Với nhiều chúng ta, Hồn Việt Nam Cộng Hòa là sự nhung nhớ miên viễn vĩnh cửu mang theo như ý thơ của thi nhân hoài niệm các triều đại nội chiến lắm tan thương với nhiều biến động. Từ nhà Lê/Mạc, chúa Trịnh/Nguyễn, sang đến nhà Tây Sơn/Nguyễn Ánh liên tiếp xuất hiện, để rồi liên tiếp sụp đổ.

                                

"Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệtNước còn cau mặt với tang thươngNgàn năm gương cũ soi kim cổCảnh ấy người đây luống đoạn trường"

 

Hồn Việt Nam Cộng Hòa vẫn còn, nên niềm đau thương của Nghĩa Trang Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa bị phá nát bi thảm khi đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt, những Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa bị đầy đọa, bạc đãi như  cảnh ấy người đây luống đoạn trường. Phải chăng Hồn Việt Nam Cộng Hòa  trong ký ức ngày xưa một thuở huy hoàng kiêu hãnh? Để rồi sau 1975 đất nước đã chìm sâu trong tình huống lắm bể dâu ô nhục.

Sau 40 năm những người chiến binh năm xưa nay đã già, tôi nhớ câu nói bất hủ của Tướng Douglas MacArthur khi ông biện minh trong buổi điều trần tại Quốc Hội Mỹ về đường lối chỉ huy, điều động chiến trận của ông trong cuộc chiến tranh Triều Tiên, vào ngày 19 tháng 4, 1951.

"Những người lính già không bao giờ chết, họ chỉ tan biến đi mà thôi", (Old Soldiers never die, they just fade away). Ý tưởng của câu nói ấy trích từ ca khúc đề cao lờng ái quốc, bài Old Soldiers Never Die của nhạc sĩ Vaughn Monroe, bài ca ra đời khi nước Nhật bất thần tấn công Trân Châu Cảng (Pearl Harbor, Dec. 7, 1941) gây thiệt hại nặng nề cho Hạm Đội Thứ Bảy của Mỹ, nước Mỹ phải rửa hận phục thù:

"Old Soldiers Never DieNever die, never dieOld Soldiers Never DieThey just fade away


On the seventh day of DecemberIn the year of forty-oneThe free world met disasterAt the hands of the Rising SunFrom the bastions of CorregidorPearl Harbor and BataanCame the sound of war and furyAnd the Death March of free man..."


Thật vậy, tất cả người lính già đều chết theo luật của tạo hóa, họ sẽ chết trong bóng tối như mọi người, nhưng chỉ có những người lính già khi sống vinh nhục với người lính, và giữ trọn phong cách sĩ phu qua châm ngôn: “Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm” như tướng MacArthur để được vinh danh là Người Lính Già Không Bao Giờ Chết. Nhìn về bên kia bờ đại dương, đã có nhiều người Lính Già Việt Nam Cộng Hòa sau cuộc chiến hiện sống trong tủi nhục, lầm than và bị xã hội CS quên lãng. Vì thế cho nên có nhiều người Lính Già Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa cần được giúp đỡ trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn của họ. Nhu cầu giúp đỡ là một công tác dài hạn, lắm nhiêu khê.

w-buoi-hop-bao-cua-Hoi-Ho-1.jpg
Bà Nguyễn Thị Hạnh Nhơn
  (ảnh: Thanh Phong/Viễn Đông)

 Đến đây, bài viết xin đề cập về HỘI CỨU TRỢ THƯƠNG PHẾ BINH VÀ QUẢ PHỤ QL/VNCH. Hội này thường nhận biết qua bà Nguyễn Thị Hạnh Nhơn. Bà Hạnh Nhơn được xem như linh hồn của Hội và gần gủi với hình ảnh của các thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa qua những lần gây quỹ Ðại Nhạc Hội Cám Ơn Anh, thường được thực hiện xoay tour ở hai miền Nam và Bắc California. Bà là người phụ nữ cao niên phúc hậu quanh năm miệt mài với công tác nhân đạo cứu trợ thương phế binh và các gia đình quả phụ, hết năm này sang năm khác.
Bà Hạnh Nhơn

Đôi dòng về tiểu sử, bà là một anh thư nữ sĩ quan cao cấp trong Không Lực Việt Nam Cộng Hòa, xuất thân từ một nữ quân nhân và hiện nay bà là Giám đốc hội H.O. Cứu Trợ Thương Phế Binh và Cô Nhi Quả Phụ. Qua tin từ net, bà nhập ngũ năm 1950 ngành hành chánh tài chánh, công việc phụ trách của bà là phát lương cho “Đệ nhị quân khu”, sau này được gọi là Quân Ðoàn I. Rồi sau đấy bà mang lon thiếu úy rồi trung úy sĩ quan tiếp liệu tại quân y viện Nguyễn Tri Phương. Về sau bà được thuyên chuyển về Trung tâm Huấn luyện và Trường Nữ Quân Nhân và rồi lên lon đại úy được bổ nhiệm làm việc tại văn phòng Đoàn nữ quân nhân của Bộ Tổng Tham Mưu. Năm 1969, bà lên chức thiếu tá trông coi Trưởng phòng Nghiên cứu, thuộc Bộ TTM. Sau cùng bà được thuyên chuyển qua binh chủng Không Quân và lên trung tá năm 1972.

Sau biến cố tháng 4, 1975, bà bị cộng sản đày ải đi tù ở những nơi khác nhau như các trại Long Giao, Quang Trung, Hóc Môn, Z30D, Hàm Tân, Long Thành. Tù nhân trong các trại tập trung, veecee gulags, mỗi ngày phải lao động khổ sai, từ việc nuôi heo, cuốc đất trồng khoai, bón phân cây trồng,...

Bà được sang Hoa Kỳ định cư theo diện HO 2 vào năm 1990. Bà từng là phó chủ tịch Hội Tương Trợ Cựu Tù Nhân Chính Trị, phụ tá cho ông Nguyễn Hậu là chủ tịch thời bấy giờ. Công việc của bà là làm giấy tờ bảo lãnh cho các cựu quân nhân QLVNCH không có thân nhân bảo lãnh.
Bà Hạnh Nhơn (ảnh của Thời Báo)

Đôi dòng về Hội HO Cứu Trợ Thương Phế Binh-Quả Phụ Việt Nam Cộng Hòa.                                                                                                                                  

Hội chính thức thành lập từ năm 1993, sau hơn 20 năm hoạt động, Hội HO Cứu Trợ Thương Phế Binh-Quả Phụ Việt Nam Cộng Hòa nay trở thành một trong những tổ chức bất vụ lợi có uy tín trong Cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ nói riêng và cũng như trên toàn thế giới nói chung.

Hội HO Cứu Trợ Thương Phế Binh-Quả Phụ Việt Nam Cộng Hòa đã giúp đỡ cho hàng ngàn thương phế binh và quả phụ Việt Nam Cộng Hòa, những người kém may mắn và bị phân biệt kỳ thị sau biến cố 30 tháng Tư, 1975.

Để có ngân quỹ giúp đỡ thương phế binh và quả phụ Việt Nam Cộng Hòa,  Đại Nhạc Hội "Cám Ơn Anh, Người Thương Binh Việt Nam Cộng Hòa" lần thứ 8 sẽ được tổ chức tại sân vận động của trường Bolsa Grande High School vào Chủ Nhật, ngày 3 tháng 8 năm 2014 (Aug.03, 2014).

Mọi đóng góp hay thắc mắc về chương trình, xin liên lạc về:

Hội HO Cứu Trợ TPB&QP-VNCH P.O. Box 25554 Santa Ana, CA 92799 Điện thoại: 714-539-3545714-590-8534 Email:hanhnhonnguyen@yahoo.com

Trần Việt Hải, Los Angeles