Friday, 8 August 2014

Sự hốt hoảng của đám cựu đặc công

Sau khi cựu đặc công nằm vùng Việt Cộng Nguyễn Đăng Trừng bị đảng CSVN đá đít khai trừ, nhiều tay bút hồng-đỏ nhốn nháo đăng bài, kẻ thắc mắc, người phản đối...

Có người tại hải ngoại còn cho  bị "khai trừ" là tìm được tự do (? cái này lạ thiệt, tự động rời bỏ mới là tự do, bị khai trừ là bị khai trừ; dù bị đảng CSVN khai trừ cũng là bị khai trừ. Đúng hay sai là chuyện nội bộ của họ! Sau khi bị khai trừ mà ý thức và hiểu rồi tìm được tự do là quá trình khác. (Vấn đề nhân duyên ở đây quả đã rõ; người cộng sản bị khai trừ khác hẳn người cộng sản phản tỉnh xin ra khỏi đảng)

0o0

Viết đao to, búa lớn vào hạng pháo đại thì có một ông tự xưng là "một luật sư thuộc Đoàn LS TP.HCM, một đảng viên Đảng CSVN, một cựu sỹ quan Quân đội nhân dân Việt Nam"..., ông này viết như sau:  "một hình ảnh đẹp của Đoàn LS TP.HCM, Đoàn LS lớn nhất nước (đoàn kết, mạnh mẽ, tràn đầy dân chủ), sẽ là một trong những lợi thế cần thiết để góp phần thúc đẩy nhanh quá trình tham gia TPP của nước ta. Việc “sa thải” luật sư – Đương kim chủ nhiệm Đoàn LS TP.HCM ra khỏi hàng ngũ của Đảng chỉ làm thỏa mãn “một phút nóng giận” tức thời của Thành ủy mà vô tình đã làm phương hại tới lợi ích quốc gia.". (http://bolapquechoa.blogspot.com.au/2014/08/luat-su-nguyen-ang-trung-khong-bi-ang.html).

Cha ui, một đoàn LS lớn nhất nước với mọi ưu điểm mà viên chủ nhiệm hàng mấy chục tuổi đảng còn bị "sortir en air ra gốc me rồi đi dzìa" vì "một phút nóng giận tức thời" của thành đoàn như vậy mà mạnh mẽ cái củ gì nè chời! mà độc lập cái quỉ gì? mà đoàn kết cái chi chi? Đúng là luật sư trào cộng sản, nói và viết cho đã mồm đã tay vậy thôi. 

Đã đành, nhiều người đã biết,  Việt Cộng là phét, là nổ, là đao to búa lớn, cho dù đang tại chức hay đang ăn lương "hưu" nhờ công lao giết hại đồng bào, và làm tay sai cho Tầu. Nhưng viết mà nổ lãng xẹt như "cha nội" này thì thiệt là mắc vãi!

0o0

Khi đã gia nhập một đoàn thể chủ trương độc đảng, toàn trị, lấy bạo lực võ trang làm đường lối tranh đấu, lấy lãnh đạo và đảng là quyền lực thống trị tuyệt đối, thì đúng là đã chấp nhận làm một con sói trong một bầy sói, khi không theo đúng kỷ luật nội bộ thì bị đuổi. 

Kỷ luật của đảng CS là kỷ luật một đảng "kín". Người ngoài mà đem giá trị "đạo đức, nghề nghiệp..." vào can thiệp là lãng nhách. Vừa bị chửi, vừa không được việc.

Nhưng đứng ngoài vòng mà coi thì sẽ thấy rõ sự "thanh toán nội bộ" này: Trung ương đảng CSVN không trừng phạt hay khai trừ 61 đảng viên đang làm kiến nghị, mà lại "đốt" Nguyễn Đăng Trừng. Lý do là vì trung ương muốn nắm chắc đám luật sư, bảo dạ phải dạ, bảo vâng phải vâng.

Đám cựu đặc công Miền Nam dù theo cộng sản nhiều năm như Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Tấn Mẫm, Nguyễn Đăng Trừng..., là loại còn mùi cơm VNCH ngày đó, thích là một "con sói đặc biệt" trong bầy sói, khác đám bầy sói Bắc Hà, xấu đều hơn tốt lẻ, thích hùa nhau làm kiến nghị và im re để có lợi đôi đàng tiến thủ, hơn ra mặt nói thẳng

0o0. 

Vụ dàn xếp cho đảng CSVN thay áo để thành "nhóm cán bộ lão thành Việt Cộng phản tỉnh" loại bak Hồ đổi tên đảng ngày xưa, đang được CSVN dàn xếp với Mỹ. 

Trên thực tế ngoại trừ có lẽ ông TT Obama, còn những chính khách lão luyện Mỹ đều phải hiểu trò tiểu sảo này.

Ván bài Mỹ và Tầu đang chơi tại Thái Bình Dương không có chỗ cho một Việt Nam dân chủ, tự do, độc lập thực sự; vì một lẽ đơn giản, Tầu Cộng và Việt Cộng đã cho mầm này chết từ khuya. Mọi cơ quan dân sự chống đối hiện nay chưa đủ sức, và có vẻ như còn bị đám đông ngoảnh mặt.

VN hiện nay còn do đảng cộng sản cầm quyền với cái chân Bắc Kinh dẫm trên lưng. Miễn là có chút "tự trị" cho đám đàn em CSVN ăn, hút, nhậu, phét lác, và tự hào là Washington yên tâm. 

Người Mỹ chỉ còn được yêu mến và tôn trọng tại VN khi ở xa, không thể với tới. Chờ xem việc Mỹ đưa CSVN vào TPP ra thế nào. Theo thiển ý, nếu xẩy ra, đây là quà tặng sinh tội của Obama cho nước Mỹ còn ngon hơn từ tay Henry Kissinger và Nixon ngày xưa. 

0o0

Đám "Miền Nam" thuộc thành phần thân MTGPMN như Trừng, Đằng, Mẫm, TCS... bị cho ra rìa như vậy, nhìn từ bên ngoài, là quá may mắn. 

Dù muốn dù không, khai trừ đỡ hơn là thanh trừng, bỏ giam, tống giam, cải tạo và thủ tiêu.

0o0

"Việt Cộng đa nguyên" dù có thay thế "CSVN độc đảng" cũng không bao giờ chấp nhận "tam quyền phân lập" và báo chí tự do ngôn luận. Tin vào việc "sửa được đảng cộng sản VN" là tin vào chuyện bak Hồ có 72 phép thần thông của Tôn Đại Thánh, thông thạo vài chục ngôn ngữ, và  là danh nhân văn hóa thế giới, tác giả tập thơ Viết Trong Tù...

Khi đã tin như thế thì đừng hốt hoảng, buồn khi một con sói bị khai trừ! Dù là một con sói mang áo mão luật sư.


Đinh Thế Dũng


2826. LS Nguyễn Đăng Trừng luôn chống lại sự can thiệp thô bạo của nhà cầm quyền để bảo vệ sự độc lập và tự quản của giới luật sư

Posted by adminbasam on 02/08/2014
LS Lê Công Định
02-08-2014

Nhân sự việc Luật sư Nguyễn Đăng Trừng bị khai trừ khỏi Đảng CS, tôi nhớ lại một giấc mơ kỳ lạ đã đến với tôi vào đêm thứ hai sau ngày bị bắt. Trong giấc mơ, tôi gặp Luật sư Triệu Quốc Mạnh và được mời đi ăn tối. Bữa ăn chưa kịp bắt đầu, bỗng LS Trừng đến ngồi cùng bàn. Thế là tôi được dịp ngồi ăn và trò chuyện cùng lúc với hai vị sếp cũ. LS Mạnh ít nói, chỉ nhìn như chia sẻ nỗi niềm của tôi. Còn LS Trừng khuyên một câu thật giá trị: “Trên võ đài khi bị đối thủ đánh ngã, cố gắng đừng để bị gục hẳn và hãy tìm cách đứng lên. Trụ lại được, nếu thời cơ đến với mình, sẽ đến lượt đối thủ phải gục!”

Tỉnh giấc mộng, tôi kinh ngạc về lời khuyên vô giá đó. Từ lúc ấy cho đến lúc bước chân ra khỏi tù, tôi đều hành động theo phương châm của LS Trừng, vị thủ lĩnh thực sự của giới luật sư Sài Gòn. Nhiều người quen tôi đã trách ông khai trừ tôi khỏi Đoàn Luật sư theo yêu cầu của phía công an chỉ vài ngày sau khi nổ ra vụ án của tôi, dù tòa án chưa tuyên. Tôi hoàn toàn không trách cứ, trái lại rất thông cảm với ông, dẫu rằng ngày cầm quyết định khai trừ mình trong tù, tôi đã nghẹn ngào, rớm nước mắt, vì dù sao cho đến thời điểm ấy tôi cũng đã gắn bó với nghề luật gần 20 năm, nhiều vinh quang và cay đắng. Ông cùng vài luật sư đồng nghiệp đã nhiều lần vào tù thăm tôi mỗi dịp gần Tết, mang đến niềm tin và hy vọng cho tôi giữa những năm tháng tăm tối. Tôi vẫn mãi cảm kích về tình nghĩa ấy.

Năm 1989 tốt nghiệp trường luật, tôi làm việc vài tháng tại Phòng Công chứng Nhà nước duy nhất vào lúc đó, rồi chuyển sang làm trợ lý riêng cho LS Triệu Quốc Mạnh, Chủ nhiệm Đoàn Luật sư đương thời. Năm 2005, đắc cử chức vụ Phó Chủ nhiệm sau một cuộc tranh cử bất thần tại Hội nghị toàn thể, tôi trở thành phó của LS Nguyễn Đăng Trừng, Chủ nhiệm Đoàn Luật sư khi ấy. Do làm việc thân cận, nên tôi đã học hỏi được nhiều từ hai vị luật sư đàn anh của mình, không chỉ về nghề nghiệp, mà còn trong tranh đấu chính trị. Cả hai ông, tuy tính cách khác biệt nhau, song đều là các bậc thầy về nghệ thuật “khiêu vũ giữa bầy sói” mà vẫn giữ được tinh thần độc lập và nhân cách của mình để không biến hẳn thành sói. Tất nhiên, tôi chưa bao giờ là thành viên của bầy sói, nhưng cũng đã ứng dụng phần nào nghệ thuật ấy trên con đường chính trị của mình.

Năm 2008 Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư Sài Gòn đã chịu một áp lực lớn từ “bên trên” để cản trở tôi tiếp tục ứng cử chức vụ Phó Chủ nhiệm thêm một nhiệm kỳ nữa. Tôi nói với LS Trừng và các vị phó khác rằng tôi giữ chức vụ này để có thêm điều kiện khai triển lý tưởng nghề nghiệp luật sư tại Việt Nam, chứ không phải vì danh vọng gì. Do đó, tôi đã chủ động rút lui để các đồng nghiệp của tôi không bị khó xử trước sự can thiệp vô lối vào hoạt động độc lập và tự quản của đoàn luật sư.

Trong bối cảnh xã hội ở Việt Nam bấy lâu nay, tìm một vị thủ lãnh luật sư đoàn sẵn sàng đương đầu, chống lại sự can thiệp thô bạo từ phía Đảng CS và chính quyền để bảo vệ sự độc lập và tự quản của giới luật sư trong khả năng có thể như LS Nguyễn Đăng Trừng đã làm, thì thật là mò kim đáy bể. Lý do ông tham quyền cố vị dù đã cao niên chỉ là cớ để người ta buộc ông rút lui. Vì vậy việc ông bị khai trừ khỏi Đảng CS là điều dễ hiểu.
Những gương mặt mà người ta sắp xếp để chuẩn bị thay thế ông, dù trẻ hơn, là bầy tôi chỉ biết khúm núm và vâng dạ. Bỏ phiếu ủng hộ những gương mặt ấy, giới luật sư Việt Nam sẽ trông mong gì cho tương lai và liệu còn đủ xứng đáng với niềm tự hào nghề nghiệp của mình chăng? Không dám phản kháng cường quyền thì tự cởi áo mão luật sư quăng xuống đất cho rồi!

——