Nước mắt Tân Cương .
Mãn Châu đã mất Ngôn ngữ và Chữ viết
Tây Tạng hiện đang mất dần tiếng nói, chữ viết
Tân Cương đang thành bãi thử nghiệm hạt nhân và cấy ghép nội tạng
Chừng nào tới phiên nước Việt khốn khổ của tôi?!
Mãn Châu đã mất Ngôn ngữ và Chữ viết
Tiếng Mãn Châu hay Tiếng Mãn, thuộc họ ngôn ngữ Tungus, là tiếng mẹ đẻ của người Mãn Châu ở vùng Đông Bắc Trung Quốc và từng là một trong những ngôn ngữ chính thức của triều đại nhà Thanh (1636-1911).
Tiếng Mãn Châu đang có nguy cơ mất đi. Hiện nay, hầu hết người Mãn Châu nói tiếng Quan Thoại. Chỉ có chưa đến 70 người dùng tiếng Mãn Châu như tiếng mẹ đẻ hoặc pha trộn trong tổng số gần 10 triệu người Mãn Châu. Mặc dù tiếng Tích Bá, có 40.000 người sử dụng, được xem là giống với tiếng Mãn Châu, nhưng người nói tiếng Tích Bá lại sống ở miền viễn tây Tân Cương và là dân tộc khác với người Mãn Châu.( Wikipedia )
Tây Tạng hiện đang mất dần tiếng nói, chữ viết
Sau 10 năm ‘kiềm kẹp’ của Bắc Kinh, người Tây Tạng mất dần ngôn ngữ
Bị Trung Cộng xâm lược vào năm 1950, người Tây Tạng đã trải qua vài lần nổi dậy nhưng bất thành. Đã 10 năm kể từ cuộc nổi dậy gần đây nhất, khu vực này dường như đã ổn định trở lại nhưng người dân tại vùng đất được coi là Thánh địa Phật giáo này đã mất đi nhiều điều quý giá.
Khi được hỏi người dân Tây Tạng nghĩ gì về lệnh cấm, người phụ nữ hạ giọng nói “Chúng ta hãy nói về chủ đề đó sau”. Đi ra xa ngôi đền, đến nơi có rất ít người xung quanh, người phụ nữ mới sẵn sàng trả lời câu hỏi. “Tôi kính trọng Đạt Lai Lạt Ma, nhưng chúng tôi không thể trưng bày ảnh của ông ấy vì những lý do chính trị”, cô cho biết. “Vì chính phủ sẽ không cho phép điều đó, chúng tôi không thể làm điều gì cả”, cô bổ sung và có chút xúc động.
Người phụ nữ kiếm sống bằng cách làm hướng dẫn viên cho các khách du lịch người Hán từ Trung Cộng. Cô cho biết có thể nói giọng Trung Hoa chuẩn, nhưng tiếng Tây Tạng không nhiều, và thậm chí không thể đọc.
Hầu hết những người sống gần ngôi đền đã mất ngôn ngữ Tây Tạng, một người đàn ông sống tại một phần khác của tỉnh Thanh Hải cho biết “Chúng tôi phân biệt họ (người Tây Tạng) bằng cách gọi họ là “Người Tây Tạng của đền Taer” ( the Tibetans of the Taer Temple).
Người đàn ông nói thêm rằng đứa con trai của ông đã mất đi giọng Tây Tạng đúng gốc trong khi theo học tại một trường tiểu học ngôn ngữ tiếng Trung.
“Thật buồn khi mất truyền thống, nhưng tôi không có lựa chọn khác ngoài việc để cho con tôi có được nền giáo dục ngôn ngữ Trung Hoa cho tương lai của chính nó”. kynguyenxanh.xyz › Thời Sự › Quốc tế
Tân Cương đang thành bãi thử nghiệm hạt nhân và cấy ghép nội tạng
Cựu bác sĩ Tân Cương Enver Tohti tiết lộ chính quyền đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thường xuyên thử nghiệm vũ khí hạt nhân ở Tân Cương và có liên quan tội ác “mổ cướp nội tạng”. Ông cho biết Tân Cương đã trở thành nơi thử vũ khí hạt nhân, vũ khí sinh hóa, thử nghiệm cấy ghép nội tạng.
Gần đây, cựu bác sĩ Tân Cương Enver Tohti tiết lộ với Epoch Times bức màn đen ĐCSTQ thử nghiệm vũ khí hạt nhân và quan chức Trung Quốc tham gia vào tội ác “mổ cướp nội tạng” ở Tân Cương, ông lên án quan chức ĐCSTQ không xem người Tân Cương là người, Tân Cương đã trở thành bãi rác, nơi thử nghiệm vũ khí hạt nhân và sinh hóa, những người Duy Ngô Nhĩ (Uyghur) biến thành đối tượng lấy nội tạng.
.... Theo tờ Sankei Shimbun của Nhật Bản đưa tin ngày 30/4/2009, trong luận văn “ĐCSTQ và tình trạng khủng bố hạt nhân trên con đường tơ lụa”, giáo sư Jun Takada về phòng hộ hạt nhân thuộc Đại học Y khoa Sapporo Nhật Bản đã kết luận, có khoảng 190.000 người dân Tân Cương bị ảnh hưởng, nguy cơ đe dọa tính mạng vì thử nghiệm hạt nhân, số người bị ảnh hưởng bức xạ cấp tính lên đến 1,29 triệu người.
ĐCSTQ bí mật xây dựng kho nội tạng ở Tân Cương
Enver Tohti còn tiết lộ, năm ngoái ĐCSTQ cho mở cái gọi là “Công trình vì sức khỏe người dân” ở Tân Cương, chuyên thử máu của người Duy Ngô Nhĩ. Ông nghi ngờ đây là vì ĐCSTQ mở rộng quy mô cấy ghép tạng nên cho xây dựng nơi này làm kho dữ liệu nhóm máu phù hợp nội tạng phục vụ cho cấy ghép.
Theo điều tra năm nay của nhà báo người Mỹ là Ethan Gutmann, đến nay đã có 99,7% người Uyghur hoàn thành kiểm tra nhóm máu.
Ông Enver Tohti kêu gọi, nếu ai có ý định đi Trung Quốc thay tạng thì hãy suy nghĩ lại, nếu không có thể thành hung thủ gián tiếp, “vì kéo dài mạng sống của mình mà làm người khác thiệt mạng là không thể chấp nhận, làm người phải tuân thủ giới hạn luân lý!”
******************************************************************
Trông người lại ngẫm đến ta, Nước Việt khốn khổ hiện nay nằm ở giai đoạn nào dưới sự lệ thuộc chệt khựa của hán ngụy việt cọng?
Tuy chưa danh chánh ngôn thuận về danh xưng " Khu Tự Trị An Nam " theo mật ước Thành Đô, song thực tế đời sống người dân Việt về nhiều mặt na ná như sống dưới sự cai trị của thái thú chệt ở Tây Tạng, Tân Cương.
Trắc nghiệm thân phận ngôi sao thứ 6 chầu đại hán
Đã 2 lần hán ngụy vc cho trưng bày công khai cờ chệt cọng 6 ngôi sao, hàm ý An nam cọng là ngôi sao thứ 6 chầu chệt hán như Mông, Hồi, Mãn, Tạng:
- Mùa hè 2011, khi 11 cuộc biểu tình chống tàu xâm lăng gay go cao độ, ngụy quyền cho trưng bày cờ tàu cọng 6 sao ngay trên phong TV khi xướng ngôn viên đọc bản tin về các cuộc " biểu tình phản động " chống thiên triều nhằm tỏ lòng trung thành và trấn an thiên triều chệt khựa.
- Cuối năm 2012, khi phó vương chệt tập tuần du phương nam, hán ngụy lập tức xua thiếu nhi Hà Nội phất cờ 6 sao chào đón bác tập thập thành, được điếm chệt thưởng cho 300 triệu đô để bọn cáo Ba Đình chia nhau liếm láp.
Thân phận " tiền An nam Đô hộ phủ " kiểu mới
- Mưu toan xóa bỏ Lịch sử Dân tộc
Mùa thu 2015, bộ giáo dục và học đại hán ngụy lăm le xóa bỏ mộn học sử Việt:
" Bộ GD&ĐT đang công khai Dự thảo Chương trình Giáo dục phổ thông đến các trường phổ thông trên toàn quốc nhằm lấy ý kiến và góp ý. Nhiều người cho rằng Dự thảo này sẽ từng bước “khai tử” môn Lịch sử trong các môn học phổ thông cũng như đi đến việc “nói không” với nó trong các kỳ thi quốc gia tốt nghiệp và tuyển sinh vào đại học, cao đẳng. "
Trong số công luận phản đối có một vị chỉ thẳng vào mục tiêu của âm mưu bãi bỏ môn học sử của hán ngụy:
" GS Trần Đức Cường sau nhiều năm phụ trách Viện Sử học và với cương vị Phó chủ tịch viện KHXHVN cho biết ý kiến của ông:
-Rất tán thành với ông về cái điều này. Tức là chung chung phải giáo dục truyền thống yêu nước cho mỗi người dân Việt Nam. Bởi vì chúng ta biết rằng từ xưa tới nay rất nhiều triều đại phong kiến Trung Quốc cũng như nhà cầm quyền Trung Quốc những giai đoạn sau đã tiến hành nhiều hành động xâm lược đối với Việt Nam. Tôi nghĩ đây là điểu mà mỗi một người Việt Nam phải thấy rõ là bảo vệ chủ quyền Việt Nam trên vùng biển đảo thì nó gắn với việc giáo dục tinh thần yêu nước cho mỗi người công dân của mình và tôi cho rằng đây là điều hết sức quan trọng cho nên đúng như ông nói tôi tán thành là trong lúc này thì việc coi trọng môn lịch sử lại là đòi hỏi cấp thiết đối với đất nước."
( RFA - Tại sao phải bỏ môn lịch sử? )
- Phá hoại Ngôn ngữ - Chữ viết
Cuối năm 2017, záo sư Bùi Hiền bất ngờ tung ra đề án kải kách chữ viết thiệt là " hoành tráng!"
Báo Lao động bình luận: Dự án cải cách chữ viết của PGS.TS Bùi Hiền: khó đồng tình, không khả thi.
Đến nay, đã có nhiều nhà nghiên cứu, chuyên gia về ngôn ngữ, văn hóa, các nhà văn, nhà giáo… lên tiếng về “dự án” cải cách chữ viết tiếng Việt của PGS.TS Bùi Hiền và cơ bản thống nhất ở quan điểm không đồng tình, phủ nhận khả năng đi vào thực tế của nó.
Bên cạnh những khiếm khuyết về mặt khoa học, ví dụ xóa nhòa ranh giới giữa các âm “ch/tr, x/s, r/d” một cách thiếu căn cứ, làm nghèo tiếng Việt, sự “đánh đồng” 3 âm c/k/qu, trong khi thực tế phát âm không hoàn toàn giống nhau…; điểm yếu “chết người” trong “dự án” của PGS.TS Bùi Hiền là quan niệm chữ viết tiếng Việt thuần túy chỉ là phương tiện ghi âm.
... Một khi đã đi vào chiều sâu văn hóa, trở thành tình cảm, quan niệm thẩm mỹ của cộng đồng thì chữ viết tiếng Việt sẽ mãi đồng hành, trường tồn cùng dân tộc.
Đây là nguyên lý mà giới ngôn ngữ học đã “thuộc nằm lòng” nên đã từ lâu, không có ai trong giới chuyên môn mất công đưa ra các ý tưởng, “đề án” hay “dự án” cải cách chữ viết tiếng Việt.
Về phương diện pháp lý, tiếng Việt (gồm tiếng nói và chữ viết) đã được Hiến pháp
nước ta công nhận là ngôn ngữ quốc gia. Pháp luật hiện hành không có quy định điều chỉnh, sửa đổi chữ viết tiếng Việt.
Do đó, “dự án” của PSG.TS Bùi Hiền, dù đã được ấp ủ 20 năm hay bao nhiêu năm chăng nữa, cũng chỉ là sản phẩm nằm trên giấy!"
Nói một cách bình dị và thẳng thừng thì giống như câu bình của một thính giả trên đài RFA:
Thế hệ nầy không hiểu chữ Việt lai Tàu cũng chẳng sao,CSVN và TQ chỉ cần thế hệ sau hiểu là được vì họ sẽ biến con dân VN thành Tàu chánh cống ... ha!Ha! Ha!... Đây còn gọi là âm mưu Đồng hóa của tình báo Hoa Nam. Có hiểu chưa? Nếu hiểu thì đừng bao giờ xử dụng chữ Việt lai Tàu nầy vu chỉ 1 lần, vì tự mình chôn sống chữ quốc ngữ của minh. Bọn Tàu sẽ làm ngư ông đắc lơi.
Nguy cơ về hiểm họa Hạt Nhân
Hà Nội 'lãnh đủ' nếu nhà máy hạt nhân Trung Quốc rò rỉ phóng xạ
Hà Nội là một trong số các tỉnh miền Bắc Việt Nam sẽ chịu “ảnh hưởng nghiêm trọng” nếu 1 trong 3 nhà máy điện hạt nhân của Trung Quốc bị rò rỉ phóng xạ, theo đánh giá của một đề án vừa được chính quyền thủ đô phê duyệt.
Truyền thông trong nước hôm 24/5 cho hay mối nguy từ nhà máy điện hạt nhân Trung Quốc được xem là 1 trong 10 rủi ro có thể trở thành thảm họa đối với thành phố Hà Nội, ngoài các rủi ro khác như vỡ đê sông Hồng, ô nhiễm nguồn nước, cháy nổ, đổ sụp công trình …
Cả 3 nhà máy điện hạt nhân của Trung Quốc đều nằm ở vị trí rất sát với Việt Nam. Nhà máy điện hạt nhân Phòng Thành ở Quảng Tây chỉ cách thành phố Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh, khoảng 50km. Nhà máy điện hạt nhân Xương Giang trên đảo Hải Nam cách đảo Bạch Long Vĩ của Hải Phòng hơn 100km và nhà máy điện hạt nhân Trường Giang ở Quảng Đông cách biên giới Việt Nam khoảng 200km.
Ngay từ khi bắt đầu hoạt động vào năm 2016, 3 nhà máy điện hạt nhân của Trung Quốc đã khiến nhiều chuyên gia về năng lượng lên tiếng bày tỏ quan ngại và đòi hỏi phải có hệ thống mạng lưới quan trắc và cảnh báo phóng xạ sớm vì nguy cơ môi trường Việt Nam bị “đầu độc” bởi các nhà máy này.
Theo đề án vừa được phê duyệt, nếu 1 trong 3 nhà máy xảy ra rò rỉ phóng xạ, thì bụi phóng xạ có thể phát tán và làm ô nhiễm không khí, ô nhiễm nguồn nước của Hà Nội. ( VOA Tiếng Việt )
Nguồn cung cấp Nội tạng Cho chệt
Tin tức về việc bắt cóc hoặc dụ dỗ bán người qua chệt mổ lấy nội tạng loan truyền từ Bắc chí Nam, từ Lào Cay tới Tây Ninh.
Sau đây là một vụ có thông cáo chính thức của công an Lào Cay:
Công an điều tra thông tin bắt cóc trẻ em, người già bán nội tạng qua Trung Quốc
" Mới đây, trên các trang mạng xã hội lan truyền thông tin về hiện tượng bắt cóc trẻ em mổ lấy nội tạng, khiến dư luận bàn tán xôn xao. Vào chiều ngày 10/8, trên một số trang mạng xã hội xuất hiện một thông báo của Công an huyện Si Ma Cai, tỉnh Lào Cai cảnh báo hiện tượng trẻ em, người già đồng bào các dân tộc thiểu số sinh sống tại vùng giáp ranh biên giới bị kẻ xấu bắt cóc, mổ lấy nội tạng.
Trên trang thông báo này có số 487/TB-CAH và đóng dấu đỏ của Công an huyện Si Ma Cai do thượng tá Trịnh Minh Phú ký ngày 2/8/2016 nêu rõ: “Ngày 27/7/2016, Công an huyện Si Ma Cai nhận được Công văn số 1177/CAT-PV11 của Công an tỉnh Lào Cai về việc, tại địa phận giáp danh Việt Nam - Trung Quốc, tỉnh Hà Giang trong 6 tháng đầu năm 2016 đã xảy ra 16 vụ với 16 nạn nhân bị bắt cóc, mổ lấy nội tạng (gan, thận, tim, mắt...).
Qua xác minh nắm được các đối tượng là người Trung Quốc tổ chức thành từng nhóm từ 3 đến 5 người, chúng sử dụng xe ô tô (không có biển kiểm soát), đối tượng tập trung vào những gia đình có người già, trẻ em ở, học sinh các trường tổ chức đi học ngoại khóa, trẻ em đi chăn thả gia súc, làm nương rẫy một mình... các đối tượng bắt cóc đưa lên ô tô đến khu vực vắng người mổ lấy nội tạng.
Để phòng ngừa, đấu tranh có hiệu quả với loại tội phạm này, Lãnh đạo Công an huyện yêu cầu Công an các xã, các trường học trên địa bàn huyện thông báo đến toàn thể nhân dân và học sinh các phương thức, thủ đoạn hoạt động của loại tội phạm này.
Tuyên truyền cho mọi người khi đi gần khu vực biên giới không nên đi một mình mà đi theo nhóm từ 3 đến 5 người để tránh những hậu quả đáng tiếc xảy ra. Khi phát hiện đối tượng nghi vấn có các hoạt động, hành vi như đã nêu ở trên, báo cáo kịp thời về Công an huyện để phối hợp bắt giữ đối tượng. https://baomoi.com › Pháp luật › An ninh - Trật tự
Đôi Lời kết
Việt Nam xã nghĩa mới ở giai đoạn " thực hiện các bước tiến hành cần thiết để hội nhập dại gia đình các dân tộc " chệt xã nghĩa " mà đã lãnh đủ các mùi vị của cái gọi là " các khu Tự trị " của đế quốc tàu cọng.
Mai nầy khi chánh thức kéo cờ 6 ngôi sao lên Ba Đình thì chắc là cái xác khô của thằng cha già dân tộc sẽ dẹp bỏ. Lăng vệ sinh chính thức thành lò mổ lấy nội tạng gởi về mẫu quốc chệt.
Chữ viết kải kách buồi hiền trở thành bắt buộc cho tới khi đọc miết thành giọng chệt rặt ròng.
Cụ Phạm Quỳnh nhà ta nói: " Truyện Kiều còn, tiếng ta còn. Tiếng ta còn, nước ta còn"
Sắp tới, tiếng Việt đọc lơ lớ theo kiểu việt gian buồi. Cuối cùng xổ tẹt, học tiêng chệt là xong.
Nếu tất cả thờ ơ, vô cảm, mất nước - diệt tộc là không tránh khỏi!
Nguyễn Nhơn
30/5/2018
Nước mắt Tân Cương .
Có bào chữa kiểu gì đi nữa, có tô vẽ kiểu gì đi nữa, có khoác áo mục tiêu gì đi nữa, thì cuối cùng về bản chất, đặc khu là hình thức nhượng chủ quyền lãnh thổ.
Như bao nhiêu triệu người Việt Nam tị nạn khác, tôi là kẻ vượt biên và còn sống sót nhờ vào may mắn; bởi thế, mọi chuyện (xa gần) có liên quan đến ranh giới của đất nước này đều nhớ như in:
“Nguyên Hồng là người phàm tục. Anh thích nhắm ngon, thích rượu ngon, nhưng thích nhất là khi có những thứ đó mà quanh anh là bè bạn. Nhưng trong bữa ăn khoái khẩu hôm ấy anh chỉ lẳng lặng uống. Sau mỗi miếng nhắm anh chống đũa, tư lự. Có vẻ anh buồn.
– Bên Tàu loạn to. Nhiều người chạy sang ta, chạy loạn hay là chạy chính phủ không biết, trông tội lắm. – anh nói, giọng rầu rầu
– Mình ở Hải Phòng lâu, các cậu biết đấy, cả thời trẻ mình sống lẫn với người Hoa, mình có cảm tình đặc biệt với người Hoa. Họ chăm làm, tử tế…
Trông những người chạy loạn gày còm, đen đủi, nhếch nhác, mình thương quá. Họ tưởng mình cũng là công an, quỳ xuống mà lạy, nước mắt lã chã. Họ xin đừng đem họ trả Trung Quốc, đem trả họ sẽ bị giết hết, họ nói thế.
Mình can mấy cậu công an, bảo từ từ xem thế nào đã, nhưng mấy cậu không nghe, một hai đem trả, nói luật biên giới là thế, không trả không được. Những người Hoa kia lăn lộn, kêu khóc ầm ĩ, phải lôi xềnh xệch…
Thảm lắm!
– Rồi sao?–Chúng tôi hỏi.
– Ðồn biên phòng ta cách đồn bên kia có một quãng. Lát sau, mình vẫn ngồi đấy, nghe phía bên kia có tiếng súng nổ. Hôm sau, những người khác chạy sang nói mấy người bị trả về bị bắn chết hết, bắn tại trận.” (Vũ Thư Hiên, Đêm Giữa Ban Ngày. California: Văn Nghệ, 1997).
Cái thuở “bên Tầu loạn to” mà Nguyên Hồng vừa kể, xẩy ra hồi cuối thập niên 1950, có nguyên do từ những cú hích (Đại Nhẩy Vọt – Great Leaps Forward) của Mao Trạch Đông. Nhà báo Dương Kế Thằng – tác giả cuốn Bia Mộ – tính chẵn rằng ba mươi sáu triệu dân Tầu đã biến thành những con ma đói, chỉ vì mấy cú nhẩy ngoạn mục này. Đó là chưa kể mấy con ma lẻ (tẻ) bị bắn chết khi tìm cách chạy ra khỏi biên giới của nước Trung Hoa Vĩ Đại.
Hơn nửa thế kỷ sau, báo Vnexpress (đọc được vào hôm 18 tháng 4 năm 2014) loan tin:
“Bẩy người chết trong vụ nổ súng ở cửa khẩu Quảng Ninh. Bị bắt vì nhập cảnh trái phép, nhóm người Trung Quốc đã cướp súng của bộ đội biên phòng cửa khẩu Bắc Phong Sinh (Quảng Ninh), bắn xối xả… Khi lực lượng chức năng siết chặt vòng vây, một số người cố thủ tự sát thương mình, một số khác nhảy lầu tự tử.”
Ở thời điểm này, mọi cơ quan truyền thông của nhà nước Việt Nam cũng đều đồng loạt đăng những mẩu tin với nội dung tương tự. Tất cả đều cố tình che dấu một chi tiết nhỏ (nhóm vượt biên này không phải là dân Trung Hoa mà là người Uyghur, Ngô Duy Nhĩ, đến từ khu tự trị Tân Cương) và đều lờ tít một câu hỏi lớn: tại sao họ phải bỏ xứ ra đi, và khi bị bắt lại đều lựa chọn một thái độ vô cùng quyết liệt: “cố thủ tự sát” hay “nhẩy lầu tự tử”?
Ở thời điểm này, mọi cơ quan truyền thông của nhà nước Việt Nam cũng đều đồng loạt đăng những mẩu tin với nội dung tương tự. Tất cả đều cố tình che dấu một chi tiết nhỏ (nhóm vượt biên này không phải là dân Trung Hoa mà là người Uyghur, Ngô Duy Nhĩ, đến từ khu tự trị Tân Cương) và đều lờ tít một câu hỏi lớn: tại sao họ phải bỏ xứ ra đi, và khi bị bắt lại đều lựa chọn một thái độ vô cùng quyết liệt: “cố thủ tự sát” hay “nhẩy lầu tự tử”?
Thi thể người tị nạn Uyghur, bất kể còn sống hay đã chết, bị vứt chất chồng trên xe kéo. Ảnh: internet
Không có nơi nào trên thế giới, có lẽ thậm chí kể cả Bắc Triều Tiên cũng không bằng, mà dân cư lại bị theo dõi, kiểm soát rộng khắp như trong “Khu tự trị Uyghur Tân Cương” …
Trong khi việc thực hiện dự án dò xét này ở các vùng đông đúc khác dân cư của Trung Quốc tiến triển tương đối trễ nải và chỉ làm được vài nơi mà thôi, thì tại Tân Cương, người Uyghur dường như đã được bao phủ bởi một hệ thống tính điểm tương tự. Nó tập trung chủ yếu vào các chi tiết mà giới công an muốn biết.
Số điểm ban đầu của mỗi gia đình là 100 điểm, nhưng bất kỳ ai đó có liên hệ hoặc có thân nhân ở nước ngoài, đặc biệt là ở các nước Hồi giáo như Thổ Nhĩ Kỳ, Ai Cập hay Malaysia, đều bị phạt với khoản khấu trừ lớn. Nếu bạn có ít hơn 60 điểm, thì bạn đang gặp nguy cơ. Một lời nói sai, một lần cầu nguyện thêm hoặc một cuộc gọi điện thoại quá nhiều, và bạn có thể được gửi đi “học” bất cứ lúc nào.
Đi “học” cái gì, và “học” ở đâu?
Hãng thông tấn Reuters , hôm 10 tháng 8 năm 2018, cho biết: “U.N. says it has credible reports that China holds million Uighurs in secret camps”. (“ Liên Hiệp Quốc nói rằng họ có những báo cáo đáng tin là Trung Hoa đã giữ hằng triệu người Duy Ngô Nhĩ trong những trại giam bí mật.”)
So với Tập Cận Bình, Hitler vẫn còn có thể coi là một người đứng đắn. Ông ta chưa bao giờ “mệnh danh” những ghetto là … khu tự trị, và cũng không hề che dấu việc giam cầm hằng triệu dân Do Thái. Chỉ cần thêm mấy cái lò thiêu người nữa là nhân loại sẽ trở lại với thời Nazi Holocaust.
Đến đây thì thiên hạ đã hiểu ra ý nghĩa của hai chữ “tự trị” trong cụm từ “Khu Tự Trị Uyghur Tân Cương (Xinjiang Uyghur Autonomous Region, hay Khu Tự Trị Tây Tạng(Tibet Autonomous Region–nơi mà đã có hằng trăm người dân tự thiêu để phản đối chính sách đồng hoá và diệt chủng của Trung Hoa Lục Địa.
Từ Khu Tự Trị (Autonomous Region) đến Đặc Khu Kinh Tế (Special Economic Zone) khoảng cách bao xa, hoặc bao lâu? Theo T.S Nguyễn Ngọc Chu thì chỉ trong … cái trở bàn tay:
“Chưa bao giờ đất nước đối mặt với nguy cơ mất nước trong cái trở bàn tay của Trung Quốc như hiện nay. Từng ngày từng giờ ngàn vạn dây thòng lọng từ Trung Quốc đang vươn rộng đón chờ khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam. Trong số đó là ở ba đặc khu mà người Việt đang sắp tự nghĩ ra để tự mình chui đầu.”
Tôi hoàn toàn chia sẻ với nỗi quan ngại thượng dẫn, chỉ xin phép được thưa thêm đôi điều – cho rõ – rằng không hề có người Việt nào “ tự nghĩ ra để tự mình chui đầu” vào rọ cả. Đây là vài sự kiện đã được ghi nhận trong tháng 6 năm 2018:
– Ngày 10 tháng 6 năm 2018, hàng ngàn người dân đã biểu tình phản đối Dự Thảo Luật Đặc Khu và An Ninh Mạng ở những địa phương sau: Bình Dương, Bình Thuận, Đà Nẵng, Đồng Nai, Hà Nội, Nha Trang, Sài Gòn, Vũng Tàu …
– Ngày 11 tháng 6, công nhân của Công ty Pou Chen Corporation biểu tình trước cổng công ty, yêu cầu bỏ Luật Đặc khu. Công nhân ở KCN Chà Là cùng tuần hành trên suốt tuyến đường từ KCN này đến Ngã 3 Bàu Năng, huyện Dương Minh, với lý do tương tự.
– Ngày 17 tháng 6, dân chúng Nghệ An và Hà Tĩnh tham gia cuộc tuần hành ôn hòa kéo dài nhiều tiếng đồng hồ để phản đối Luật Đặc Khu và Luật An Ninh Mạng.
….
Chỉ có những kẻ rắp tâm bán nước mới mặn mà với những dự án đặc khu, và xem đây là “ổ phượng hoàng,” chứ dân việt thì không. Chúng tôi biết cả, và biết rất rõ, tiến trình Hán hoá cũng như tình cảnh thảm thương của những người dân ở Tân Cương hay Tây Tạng.
Tưởng Năng Tiến
|