Friday, 2 September 2016

Hắc Dạ Ca

Kính gửi quý anh chị con cóc cuối tuần.
Dạo:
     Chỉ vì vận nước dảo điên,
Đau lòng ngựa đá đêm đêm thét gào.
 
Cóc cuối tuần:
 
   
  
 
    ,    .    ,    .    ,    .    ,    .
      
  
 
Âm Hán Việt:
 
 Hắc Dạ Ca
Thê phong diêu dạ liễu,
Diệp lạc sầu di điểu.
Cơ vụ điếu tàn bi,
Bạc yên vi phá miếu.
Canh trường, mộng triệu đa,
Lộ hiểm, xa tung thiểu.
Thạch mã khiếu không viên,
Tang điền, cô nguyệt chiếu.
         Trần Văn Lương
 
Dịch nghĩa:
 
Khúc Hát Đêm Đen
Gió lạnh lay (cành) liễu đêm,
Lá rụng (làm) buồn con chim thiên di.
Con vịt trời đói đi phúng cái bia (đá) vỡ,
Khói nhạt vây quanh ngôi miếu đổ nát.
Canh (đêm) dài, (nên) lắm điềm mộng,
Đường hiểm trở, (nên) ít dấu vết xe (qua).
Ngựa đá hí vườn trống,  (*)
(Trên) ruộng dâu, con trăng cô độc chiếu.
  
Ghi chú:
 
(*)Tương truyền rằng sau khi quân nhà Trần đại thắng quân Nguyên, chân các con ngựa đá ở lăng vua Trần Thái Tông đều lấm bùn. Người ta cho đó là vì các con ngựa đá này đã ra trận đánh giặc giúp quân Nam giữ gìn xã tắc. Vua Trần Nhân Tông bèn tức cảnh làm hai câu thơ:
 
       
社稷兩回勞石馬, 
       
山河千古奠金甌.
 
(Âm:     Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã,
             Sơn hà thiên cổ điện kim âu.
Nghĩa:  Xã tắc hai lần ngựa đá mệt nhọc,
             Sơn hà ngàn năm vững như cái bồn bằng vàng)
 
Phỏng dịch thơ:
 
        Khúc Hát Đêm Đen
     Gió lay cành liễu đêm thâu,
Lá khuya rơi rụng thêm sầu bóng chim.
     Mộ bia hoang, vịt đói tìm,
Miếu xưa, khói trắng im lìm vây quanh.
     Lắm chiêm bao bởi dài canh,
Vắng xe cộ bởi gập ghềnh lối xa.
     Vườn không, ngựa đá thét la,
Ruộng dâu một ánh trăng già lẻ loi.
 
              Trần Văn Lương
                 Cali, 9/2016
 
 
 Lời than của Phi Dã Thiền Sư:
 
     Hỡi ơi, ngựa đá hí bao đêm mà kỵ mã ra roi đâu chẳng thấy! 
    Cuối cùng chỉ còn một ánh trăng cô độc le lói trên mảnh ruộng dâu của định mệnh buồn. 
    Than ôi!