Chnm.gmu.edu/Trần Quốc Việt dịch (Danlambao) - Sau đây là biên bản phiên tòa xử kín nhà độc tài Romania Nicolae Ceausescu và vợ, Elena được ghi lại từ buổi phát hình của đài truyền hình Romania và đài truyền hình Áo. Bản dịch tiếng Anh của Sở Thông tin Phát thanh Ngoại quốc của chính phủ Hoa Kỳ. Những phần in nghiêng là bình luận của đài truyền hình Áo.
NICOLAE CEAUSESCU: Tôi chỉ công nhận Quốc Hội Tối Cao. Tôi sẽ chỉ nói trước Quốc Hội.
KIỂM SÁT VIÊN: Như trước đây bị cáo không chịu đối thoại với nhân dân, bây giờ bị cáo cũng không chịu nói chuyện với chúng ta. Bị cáo đã luôn luôn tuyên bố hành động và phát biểu nhân danh nhân dân, và là người con yêu quý của nhân dân, nhưng suốt thời gian qua bị cáo chỉ cai trị nhân dân một cách độc đoán và tàn ác. Bị cáo bị truy tố về tội đã tổ chức những buổi liên hoan rất xa xỉ tại nhà bị cáo vào tất cả những ngày lễ. Thông tin cụ thể về những cuộc liên hoan này giờ mới được biết. Hai bị cáo này đã kiếm được những thực phẩm và áo quần xa xỉ nhất từ nước ngoài. Họ còn tàn tệ hơn vua, cựu hoàng của Romania. Nhân dân mỗi ngày chỉ nhận được 200 gam cho mỗi chứng minh nhân dân. Hai bị cáo này đã cướp bóc nhân dân, thế mà hôm nay họ cũng chẳng muốn nói. Họ là những kẻ hèn nhát. Chúng tôi có các hồ sơ về cả hai bị cáo.
KIỂM SÁT VIÊN TRƯỞNG: Kính thưa chủ tọa phiên tòa, hôm nay chúng ta phải thông qua bản án dành cho các bị cáo. Nicolae Ceausescu và Elena Ceausescu đã phạm những tội sau: những tội ác đối với nhân dân. Họ thực hiện những hành động mà trái với nhân phẩm và đạo lý xã hội; họ hành động một cách tàn bạo và côn đồ; họ tiêu diệt những người mà họ tuyên bố là dưới sự lãnh đạo của họ. Vì những tội ác chống lại nhân dân, thay mặt những nạn nhân của hai bạo chúa này, tôi xin tòa kết án tử hình hai bị cáo. Bản cáo trạng gồm có những điểm sau: Diệt chủng, theo Điều 356 của bộ luật hình sự. Hai: tấn công có vũ trang vào nhân dân và quyền lực nhà nước, theo Điều 163 của bộ luật hình sự. Phá hủy các tòa nhà và các cơ quan nhà nước, phá hoại nền kinh tế quốc gia, theo các Điều 165 và 145 của bộ luật hình sự. Họ cản trở quá trình kinh tế bình thường.
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo nghe rõ tội chưa? Bị cáo có hiểu những tội này không?
CEAUSESCU: Tôi không trả lời, tôi chỉ sẽ trả lời những câu hỏi trước Quốc Hội Tối Cao. Tôi không công nhận tòa án này. Những tội này không đúng, và tôi sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào ở đây.
KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa lưu ý: Bị cáo không thừa nhận những điểm được đề cập đến trong bản cáo trạng.
CEAUSESCU: Tôi sẽ không ký bất kỳ cái gì.
KIỂM SÁT VIÊN: Hoàn cảnh hiện nay mọi người đều rõ. Cả thế giới đều biết đến hoàn cảnh thảm họa của đất nước. Tất cả các công dân lương thiện lao động cần cù ở đây cho tới ngày 22 tháng Mười Hai đều biết chúng ta không có thuốc men, hai bị cáo đã giết trẻ em và những người khác bằng cách này, không có gì ăn, không sưởi ấm, không điện.
Elena và Nicolae bác bỏ điều này. Câu hỏi khác cho Ceausescu: Ai ra lệnh tàn sát dân ở Timisoara. Ceausescu từ chối trả lời.
KIỂM SÁT VIÊN: Ai ra lệnh bắn ở Bucharest chẳng hạn?
CEAUSESCU: Tôi không trả lời.
KIỂM SÁT VIÊN: Ai ra lệnh bắn vào đám đông? Hãy nói cho chúng tôi biết!
Vào lúc ấy Elena nói với Nicolae: Quên bọn họ đi. Ông thấy đấy, nói với những người này chả ích gì.
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo biết gì về lệnh bắn không?
Nicolae biểu lộ vẻ kinh ngạc.
Bắn giết hiện vẫn đang diễn ra, kiểm sát viên nói. Những kẻ cuồng tín mà bị cáo đang trả tiền. Họ đang bắn vào trẻ em; họ đang bắn bừa bãi vào nhà dân. Những kẻ cuồng tín này là những ai? Họ có phải là dân chúng, hay ai đang trả tiền cho họ?
CEAUSESCU: Tôi sẽ không trả lời. Tôi sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào. Không có phát súng nào bắn ở Quảng trường Hoàng cung. Không có phát súng nào. Không có ai bị bắn.
KIỂM SÁT VIÊN: Đến bây giờ đã có 34 người thương vong.
Elena nói: Xem kìa, như thế mà họ gọi là diệt chủng.
KIỂM SÁT VIÊN: Tại tất cả thủ phủ quận, mà ông gọi một cách trang trọng là các đô thị, bắn giết vẫn đang diễn ra. Nhân dân đã là những nô lệ. Toàn bộ giới trí thức của đất nước đã bỏ trốn. Không ai còn nuốn làm gì cho bị cáo.
MỘT NGƯỜI KHÔNG RÕ DANH TÍNH NÓI: Thưa chủ tọa phiên tòa, tôi muốn biết một điều: bị cáo nên cho chúng ta biết những tên lính đánh thuê ấy là ai. Ai trả tiền cho họ? Và ai đã đưa họ vào nước ta?
KIỂM SÁT VIÊN: Vâng, Bị cáo, hãy trả lời.
CEAUSESCU: Tôi sẽ không nói gì thêm. Tôi chỉ sẽ nói ở Quốc Hội Tối Cao.
Elena nói thầm hoài với chồng. Vì vậy, kiểm sát viên nói: Elena hay nói nhiều, nhưng bà chẳng biết gì nhiều. Tôi nhận thấy bà thậm chí cũng chẳng biết đọc cho đúng nữa, nhưng bà xưng là tốt nghiệp đại học. Elena đáp trả: Những trí thức nước này nên nghe ông nói, ông và các đồng nghiệp của ông. Kiểm sát viên nêu ra tất cả các chức danh học vị mà bà tuyên bố có.
ELENA CEAUSESCU: Trí thức nước này sẽ nghe thì nghe vậy chứ chẳng tin những gì ông tố cáo chúng tôi.
KIỂM SÁT VIÊN: Nicolae Ceausescu nên nói cho chúng tôi biết tại sao bị cáo không trả lời các câu hỏi của chúng tôi. Điều gì khiến ông không trả lời.
CEAUSESCU: Tôi sẽ trả lời bất kỳ câu hỏi nào, nhưng chỉ trả lời ở Quốc Hội Tối Cao, trước các đại biểu của giai cấp công nhân. Hãy nói cho nhân dân biết rằng tôi sẽ trả lời tất cả các câu hỏi của họ. Toàn thế giới nên biết chuyện gì đang xảy ra ở đây. Tôi chỉ công nhận giai cấp công nhân và Quốc Hội Tối Cao--ngoài ra tôi không công nhận bất kỳ ai.
Kiểm sát viên nói: Thế giới đã biết chuyện gì đã xảy ra ở đây.
Tôi sẽ không trả lời các ông những kẻ đảo chính, Ceausescu nói.
KIỂM SÁT VIÊN: Quốc Hội Tối Cao đã bị giải tán.
CEAUSESCU: không thể nào có chuyện này được. Không có ai có thể giải tán Quốc Hội.
KIỂM SÁT VIÊN: Chúng tôi hiện nay có cơ quan lãnh đạo khác. Mặt trận Cứu nguy Dân tộc hiện nay là tổ chức tối cao.
CEAUSESCU: Chẳng ai công nhận tổ chức ấy. Vì thế nhân dân đang chiến đấu trên khắp cả nước. Bè lũ này sẽ bị tiêu diệt. Bọn họ đã tổ chức cuộc đảo chánh.
KIỂM SÁT VIÊN: Nhân dân đang chiến đấu chống lại bị cáo, chứ không chống lại diễn đàn mới.
CEAUSESCU: Không, nhân dân đang chiến đấu cho tự do và chiến đấu chống lại diễn đàn mới ấy. Tôi không công nhận tòa án này.
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo nghĩ tại sao ngày nay nhân dân đang chiến đấu? Bị cáo nghĩ gì?
Ceausescu trả lời: Như tôi mới nói trước đây, nhân dân đang chiến đấu cho tự do của họ và chiến đấu chống lại cuộc đảo chánh này, chống lại sự tiếm đoạt quyền lực này. Ceausescu tuyên bố nước ngoài đã tổ chức cuộc đảo chánh.
CEAUSESCU: Tôi không công nhận tòa án này. Tôi sẽ không trả lời nữa. Tôi bây giờ nói với ông với tư cách một công dân bình thường, và tôi hy vọng ông sẽ nói sự thật. Tôi hy vọng ông cũng không hoạt động cho những kẻ ở nước ngoài để phá hoại Romania.
Kiểm sát viên yêu cầu luật sư biện hộ hỏi Ceausescu có biết ông ta không còn là chủ tịch nước, và Elena Ceausescu cũng đã mất tất cả các chức vụ nhà nước chính thức và chính phủ đã bị giải tán.
Kiểm sát viên muốn biết phiên tòa có thể tiếp tục diễn ra trên cơ sở nào. Tòa phải giải thích rõ ràng là Ceausescu muốn trả lời, nên trả lời, phải trả lời hay có thể trả lời. Hiện nay tình trạng này rất không rõ ràng
Bây giờ luật sư biện hộ, do tòa án chỉ định, hỏi Nicolae Ceausescu và Elena Ceausescu rằng họ có biết những điều đã được đề cập đến trước đây--như ông không còn là chủ tịch nước, và bà đã mất tất cả các chức vụ chính thức. Ceausescu đáp: Tôi là chủ tịch nước Romania, và tôi là tổng tư lệnh tối cao của quân đội Romania. Không ai có thể tước các chức vụ này của tôi.
KIỂM SÁT VIÊN: Nhưng không phải quân đội của chúng tôi, ông không phải là tổng tư lệnh tối cao của quân đội chúng tôi.
CEAUSESCU: Tôi không công nhận ông. Tôi đang nói với ông ít ra với tư cách công dân bình thường, với tư cách công dân bình thường tôi cho ông biết: tôi là chủ tịch nước Romania.
KIỂM SÁT VIÊN: Vậy hiện nay ông thật sư có tư cách gì?
CEAUSESCU: Tôi lặp lại: tôi là chủ tịch nước Romania và là tổng tư lệnh tối cao quân đội Romania. Tôi là chủ tịch của nhân dân. Tôi sẽ không nói với các ông những kẻ khiêu khích nữa, và tôi sẽ không nói với những kẻ tổ chức cuộc đảo chánh và với những tên lính đánh thuê. Tôi không có liên hệ gì đến họ.
KIỂM SÁT VIÊN: Có, nhưng ông đang trả lương cho những tên lính đánh thuê ấy.
Không, không Ceausescu nói. Và Elena nói: Thật chẳng thể nào tin được là họ đang bịa đặt, chẳng thể nào tin được.
KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa lưu ý: Ceausescu không công nhận cấu trúc chính quyền hợp pháp mới của quốc gia. Bị cáo vẫn còn coi mình là chủ tịch nước và là tổng tư lệnh tối cao của quân đội.
Tại sao bị cáo đã tàn phá đất nước nặng nề: tại sao bị cáo xuất khẩu tất cả mọi thứ? Tại sao bị cáo lại khiến cho nông dân lâm vào cảnh đói kém. Nông sản nông dân trồng bị xuất khẩu, và nông dân từ các tỉnh xa xăm nhất phải lặn lội đến Bucharest và đến các thành phố khác để mua bánh mỳ. Họ trồng trọt theo đúng những mệnh lệnh của bị cáo nhưng chẳng có gì ăn. Tại sao bị cáo bỏ đói nhân dân?
CEAUSESCU: Tôi sẽ không trả lời câu hỏi này. Là công dân bình thường, tôi cho biết như sau: lần đầu tiên tôi đã bảo đảm rằng tất cả nông dân đều nhận 200 kí lô lúa mì cho mỗi người, không phải cho mỗi gia đình, và họ có quyền nhận hơn thế. Thật là láo khoét khi nói tôi đã bỏ đói nhân dân.Nói láo, dám nói láo ngay trước mặt tôi.Láo như thế này thì chả có yêu nước gì đâu, mà chỉ phạm thêm những tội phản quốc.
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo tuyên bố đã thực hiện những biện pháp để cho tất cả nông dân có 200 kí lô lúa mì. Vậy tại sao nông dân mua bánh mỳ ở Bucharest?
Kiểm sát viên trích dẫn những lời của Ceausescu, những chương trình của Ceausescu.
KIỂM SÁT VIÊN: Chúng ta có những chương trình tuyệt diệu. Chỉ có giấy tờ mới đủ kiên nhẫn thôi. Tại sao những chương trình của bị cáo không được thực hiện? Bị cáo đã tàn phá làng quê Romania và đất đai Romania. Bị cáo nói gì với tư cách một công dân?
CEAUSESCU: Với tư cách một công dân, tư cách một công dân bình thường, tôi cho ông biết như sau: chưa lúc nào mà có sự cải thiện nhiều như thế, công trình xây dựng rất nhiều, sức mạnh được củng cố rất nhiều ở các tỉnh Romania. Tôi đảm bảo rằng tất cả các làng đều có trường học, bệnh viện, và bác sĩ. Tôi đã làm tất cả mọi thứ nhằm tạo ra cuộc sống đàng hoàng và khá giả cho nhân dân ở nông thôn, không có nước nào trên thế giới sánh bằng.
KIỂM SÁT VIÊN: Chúng ta luôn luôn nói về sự bình đẳng. Tất cả chúng ta đều bình đẳng. Mọi người nên được trả theo công sức lao động. Nhưng bây giờ cuối cùng chúng tôi thấy biệt thự của bị cáo trên truyền hình, thấy những dĩa ăn bị cáo dùng đều bằng vàng, thức ăn thì nhập từ nước ngoài, những cuộc liên hoan xa xỉ, thấy những bức ảnh về những cuộc liên hoan xa xỉ của bị cáo.
ELENA CEAUSESCU: Chẳng thể nào tin được. Chúng tôi sống trong căn hộ bình thường, giống như tất cả các công dân khác. Chúng tôi đã cam đoan theo luật lệ quy định mỗi công dân đều có một căn hộ.
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo có nhiều cung điện.
CEAUSESCU: Chúng tôi không có cung điện. Các cung điện đều thuộc về nhân dân.
Kiểm sát viên đồng ý, nhưng nhấn mạnh rằng các bị cáo sống trong cung điện trong lúc nhân dân đau khổ.
KIỂM SÁT VIÊN: Trẻ em thậm chí không thể nào mua kẹo bình thường, còn bị cáo sống trong những cung điện của nhân dân.
CEAUSESCU: Chẳng lẽ chúng tôi bị buộc các tội như thế?
KIỂM SÁT VIÊN: Chúng ta bây giờ nói về các tài khoản ở Thụy Sĩ, ông Ceausescu. Cài tài khoản này thế nào?
ELENA CEAUSESCU: Các tài khoản ở Thụy Sĩ. Hãy cung cấp bằng chứng!
CEAUSESCU: Chúng tôi không có tài khoản ở Thụy Sĩ. Chẳng có ai mở tài khoản. Điều này lần nữa chứng tỏ rằng các tội trạng đều không đúng. Thật là quá phỉ báng, quá khiêu khích! Đây là cuộc đảo chánh.
KIỂM SÁT VIÊN: Ông Bị cáo, được rồi, nếu bị cáo không có những tài khoản ở Thụy Sĩ, bị cáo hãy ký vào bản tuyên bố khẳng định rằng tiền bạc mà có thể có ở Thụy Sĩ nên được chuyển giao cho nhà nước Romania, Ngân hàng Nhà nước.
CEAUSESCU: Chúng tôi sẽ thảo luận vấn đề này trước Quốc Hội Tối Cao. Tôi sẽ không nói bất kỳ điều gì ở đây. Đây là sự khiêu khích thô bỉ.
KIỂM SÁT VIÊN: Bây giờ bị cáo có ký vào bản tuyên bố hay không?
CEAUSESCU: Không, không. Tôi không ra tuyên bố gì, và tôi không ký một tuyên bố nào cả.
KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa lưu ý như sau: Bị cáo từ chối ký vào bản tuyên bố này. Bị cáo không công nhận chúng tôi. Bị Cáo cũng từ chối công nhận diễn đàn mới.
CEAUSESCU: Tôi không công nhận diễn đàn mới này.
KIỂM SÁT VIÊN: Như vậy bị cáo biết về diễn đàn mới. Bị cáo có thông tin về diễn đàn.
Elena và Nicolae Ceausescu tuyên bố: Ông đã nói cho chúng tôi biết về nó. Ông đã nói cho chúng tôi biết về nó ngay ở đây.
CEAUSESCU: Không ai có thể thay đổi các cấu trúc nhà nước. Điều này không thể nào được. Suốt trong những thế kỷ qua trong lịch sử Romania những kẻ soán đoạt đã bị trừng phạt nặng nề. Không ai có quyền xóa bỏ Quốc Hội Tối Cao.
Kiểm sát viên quay sang Elena: Là nhà khoa học, bị cáo thông thái hơn và sẵn sàng nói hơn. Bị cáo đã là trợ lý quan trọng nhất, người số hai trong nội các, trong chính phủ.
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo có biết về vụ diệt chủng ở Timisoara?
ELENA CEAUSESCU: Diệt chủng nào? Mà thôi, tôi sẽ không trả lời các câu hỏi nữa.
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo biết về vụ diệt chủng hay, là nhà hóa học, bị cáo chỉ biết về polymers? Bị cáo, với tư cách nhà khoa học, biết gì về vụ này?
Đến đây Nicolae Ceausescu liền can thiệp để bảo vệ vợ.
CEAUSESCU: Các bài viết về khoa học của bà ta đã được đăng ở nước ngoài!
KIỂM SÁT VIÊN: Elena, ai viết các bài ấy cho bị cáo?
ELENA CEAUSESCU: Thật quá láo xược! Tôi là hội viên và là chủ tịch Viện Hàn lâm Khoa học. Ông không thể ăn nói với tôi như thế!
KIỂM SÁT VIÊN: Đúng ra với tư cách phó thủ tướng bị cáo có biết về vụ diệt chủng?
CEAUSESCU: Bà ta không phải là phó thủ tướng, mà là phó thủ tướng thứ nhất.
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo đã làm việc với nhân dân và thực thi chức vụ của mình như thế này sao! Nhưng ai đã ra lệnh bắn? Hãy trả lời câu hỏi này!
ELENA CEAUSESCU: Tôi sẽ không trả lời. Tôi đã bảo với ông ngay từ đầu là tôi sẽ không trả lời bất kỳ một câu hỏi nào.
CEAUSESCU: Là viên chức các người nên biết rằng chính quyền không thể nào ra lệnh bắn. Nhưng những kẻ bắn vào những người trẻ là các nhân viên an ninh, những kẻ khủng bố.
ELENA CEAUSESCU: Những kẻ khủng bố này đều từ Bộ An ninh Nhà nước.
KIỂM SÁT VIÊN: Những kẻ khủng bố này đều từ Bộ An ninh Nhà nước?
ELENA CEAUSESCU: Đúng.
KIỂM SÁT VIÊN: Vậy ai đứng đầu Bộ An ninh Nhà nước? Một câu hỏi khác...
KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa hỏi Nicolae và Elena Ceausescu xem họ có từng bị bệnh tâm thần.
CEAUSESCU: Cái gì? Ông ấy hỏi chúng ta cái gì?
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo có từng bị bệnh tâm thần hay không.
CEAUSESCU: Thật là một sự khiêu khích rất thô bỉ.
KIỂM SÁT VIÊN: Điều này sẽ giúp bảo vệ bị cáo. Nếu bị cáo có bệnh tâm thần và thừa nhận có bệnh này, bị cáo sẽ không chịu trách nhiệm về các hành vi của bị cáo.
ELENA CEAUSESCU: Làm sao người ta có thể nói với chúng tôi điều như thế này? Làm sao người ta có thể nói ra điều như thế này?
CEAUSESCU: Tôi không công nhận tòa án này.
KIỂM SÁT VIÊN: Bị cáo đã không bao giờ có thể đối thoại với nhân dân. Bị cáo không quen nói chuyện với nhân dân. Bị cáo luôn luôn đọc thoại và nhân dân luôn luôn phải vỗ tay, giống như những lễ nghi của những người bộ lạc. Và hôm nay bị cáo cũng hành xử một cách vĩ cuồng như vậy. Bây giờ chúng tôi hỏi lần cuối cùng. Bị cáo muốn ký vào bản tuyên bố này hay không?
CEAUSESCU: Không, chúng tôi sẽ không ký. Và tôi cũng không công nhận luật sư biện hộ.
KIỂM SÁT VIÊN: Xin tòa lưu ý: Nicolae Ceausescu từ chối hợp tác với luật sư biện hộ do tòa chỉ định.
ELENA CEAUSESCU: Chúng tôi sẽ không ký vào bất kỳ bản tuyên bố nào. Chúng tôi sẽ chỉ nói trước Quốc Hội, vì suốt cuộc đời mình chúng tôi đã tận tâm phục vụ nhân dân. Chúng tôi đã hy sinh cả đời mình cho nhân dân. Và chúng tôi sẽ không phản bội nhân dân mình ở đây.
Tòa án thông báo phần thủ tục xét hỏi đã kết thúc. Tiếp theo sau đó là phần đọc tội trạng.
KIỂM SÁT VIÊN: Thưa chủ tọa phiên tòa, chúng tôi xét thấy hai bị cáo có tội vì đã có những hành vi tội phạm theo những điều sau của bộ luật hình sự: các Điều 162, 163, 165 và 357. Vì các tội trạng này, chúng tôi đề nghị tử hình và tịch thu vào công quỹ toàn bộ tài sản của hai bị cáo.
Luật sư biện hộ bây giờ phát biểu và thông báo cho vợ chồng Ceausescu một lần nữa rằng họ có quyền biện hộ và họ nên chấp nhận quyền này.
LUẬT SƯ BIỆN HỘ: Mặc dù ông bà bị cáo đã phạm những hành vi điên cuồng, nhưng chúng tôi muốn bảo vệ họ. Chúng tôi muốn một phiên tòa hợp pháp. Chỉ chủ tịch nước hiện tại vẫn đang được giữ chức vụ mới có thể yêu cầu phát biểu ở Quốc Hội Tối Cao, còn nếu không còn giữ chức vụ nữa thì không thể nào được yêu cầu bất kỳ điều gì. Lúc ấy cựu chủ tịch nước được đối xử như một công dân bình thường. Vì chính quyền cũ đã bị giải tán và Ceausescu đã mất hết các chức vụ, bị cáo không có quyền được đối xử như một chủ tịch nước. Xin tòa lưu ý rằng phiên tòa diễn ra theo đúng những quy định pháp lý và đây là phiên tòa hợp pháp. Cho nên, hai bị cáo sai lầm khi từ chối hợp tác với chúng tôi. Đây là phiên tòa hợp pháp, và tôi lấy làm danh dự khi được bảo vệ họ.
Ban đầu, Ceausescu tuyên bố rằng thật là một sự khiêu khích khi bị cáo được hỏi có bị bệnh hay không. Bị cáo đã từ chối khám tâm thần. Tuy nhiên, có sự khác biệt giữa bệnh thật sự mà cần phải điều trị và chứng điên cuồng tâm trí mà dẫn đến những hành động tương tự, mà bị cáo trong phiên tòa này đã phủ nhận. Các bị cáo đã hành động một cách rất vô trách nhiệm; các bị cáo đã đưa đất nước đến bờ vực phá sản và các bị cáo sẽ bị buộc tội trên cơ sở các điểm trong bản cáo trạng. Các bị cáo phạm những tội này dù các bị cáo không thừa nhận có tội. Cho dù như thế, tôi yêu cầu tòa án ra quyết định mà về sau chúng ta sẽ có thể biện minh. Chúng ta không được tạo ra bất kỳ ấn tượng nào về sự bất hợp pháp của phiên tòa. Elena và Nicolae Ceausescu nên bị trừng phạt trong một phiên tòa thật sự hợp pháp.
Hai bị cáo cũng nên biết rằng họ có quyền có luật sư biện hộ, cho dù họ bác bỏ quyền này. Chúng ta nên khẳng định hoàn toàn và cuối cùng rằng tòa án quân sự này là hoàn toàn hợp pháp và các chức vụ cũ của vợ chồng hai bị cáo Ceausescu không còn giá trị. Tuy nhiên, họ sẽ bị kết án, và bản án sẽ được thông qua trên cơ sơ của hệ thống pháp lý mới. Họ không chỉ bị tố cáo đã phạm những tội trong vài ngày vừa qua, mà còn phạm những tội khác trong suốt 25 năm qua. Chúng tôi có đủ hồ sơ về thời kỳ này. Tôi yêu cầu tòa, với tư cách nguyên cáo, lưu ý rằng chứng cứ đã được cung cấp cho tất cả những điểm này, và hai bị cáo đã phạm những tội đã được đề cập đến. Cuối cùng, tôi muốn lần nữa nói đến vụ diệt chủng, tức thực hiện việc sát hại rất nhiều người trong vài ngày vừa qua. Elena và Nicolae Ceausescu phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về tội ác này. Bây giờ tôi yêu cầu tòa thông qua bản án trên cơ sở pháp luật, vì mọi người phải nhận hình phạt thích đáng cho những tội họ đã phạm.
Lời phát biểu sau cùng của kiểm sát viên như sau:
KIỂM SÁT VIÊN: Chúng tôi thấy rất khó khăn khi thực hiện nhiệm vụ của chúng tôi, thông qua bản án dành cho những bị cáo mà thậm chí không muốn thú nhận những trọng tội họ đã phạm trong suốt 25 năm và không muốn thú nhận tội diệt chủng, không chỉ ở Timisoara và Bucharest, mà cũng chủ yếu thú nhận những trọng tội các bị cáo đã phạm trong 25 năm qua. Điều này chứng tỏ sự thiếu hiểu biết của họ. Họ không chỉ tước đoạt nhân dân sưởi ấm, điện, và thực phẩm, họ cũng cai trị tàn bạo tâm hồn của nhân dân Romania. Họ không chỉ giết trẻ em, người trẻ và người lớn ở Timisoara và Bucharest; họ cho phép các nhân viên thuộc Bộ An ninh Nhà Nước mặc đồng phục quân đội để khiến cho dân chúng tưởng rằng quân đội chống lại nhân dân. Họ muốn chia rẽ nhân dân và quân đội. Họ tìm người ở các trại mồ côi hay ở nước ngoài để huấn luyện họ trong những cơ sở đặc biệt để biến những người này thành những kẻ sát hại nhân dân mình. Họ xấc láo đến mức cắt đứt những dây dưỡng khí trong bệnh viện và bắn những người nằm trên giường bệnh. Bộ An ninh Nhà nước đã cất giấu lượng thực phẩm mà Bucharest, cả Bucharest, có thể sống trong mấy tháng trời.
Họ đang nói về ai vậy, Elena hỏi.
KIỂM SÁT VIÊN: Cho đến bây giờ, họ vẫn luôn tuyên bố họ đã xây dựng nên quốc gia này, chúng ta đã trả nợ, với điều này họ đã làm cho quốc gia chảy máu đến chết còn họ tích cóp đủ tiền bạc để đảm bảo cho cuộc trốn thoát. Bị cáo không cần thú nhận những sai lầm. Vào năm 1947, chúng ta nắm chính quyền, nhưng trong hoàn cảnh hoàn toàn khác. Năm 1947 Vua Michael đã chứng tỏ nhiều phẩm giá hơn bị cáo. Và bị cáo may ra nhận được sự cảm thông của nhân dân Romania nếu bây giờ bị cáo nhận tội. Đáng lẽ bị cáo nên ở lại Iran nơi bị cáo đã đáp may bay đến.
Đáp lại, cả hai đều cười, và Elena nói: Chúng tôi không ở lại nước ngoài. Đây là quê hương của chúng tôi.
KIỂM SÁT VIÊN: Thưa chủ tọa phiên tòa, là luật sư, tôi là một trong những người muốn phản đối án tử hình, vì nó vô nhân đạo. Nhưng chúng ta không nói về nhân dân. Tôi không yêu cầu án tử hình, nhưng đối với nhân dân Romania vốn đã phải chịu quá nhiều đau khổ họ sẽ không thể nào hiểu được khi thấy phiên tòa này kết thúc mà không kết án tử hình hai bị cáo Ceausescu. Tội ác chống lại nhân dân mỗi năm càng tăng thêm. Các bị cáo chỉ bận rộn lo tròng ách nô lệ lên đầu nhân dân và xây dựng bộ máy quyền lực. Họ thật ra chẳng quan tâm gì đến nhân dân.
(Hình ảnh phiên tòa không còn)
Sau khi đài Romania ngưng truyền hình về phiên tòa, xướng ngôn viên tuyên bố tòa tuyên án tử hình Elena và Nicolae Ceausescu. Tất cả tài sản của họ sẽ bị sung vào công quỹ.
_________________________________________
Transcript of the closed "trial" of Nicolae and Elena Ceausescu, December, 1989
Chnm.gmu.edu - The following is a transcript of the closed trial of Romanian Dictator Nicolae Ceausescu and his wife, Elena, as shown on Romanian and Austrian television. The English translation is by the U.S. government's Foreign Broadcast Information Service. Sections in italic type are from the Austrian television commentary.
NICOLAE CEAUSESCU: I only recognize the Grand National Assembly. I will only speak in front of it.
PROSECUTOR: In the same way he refused to hold a dialogue with the people, now he also refuses to speak with us. He always claimed to act and speak on behalf of the people, to be a beloved son of the people, but he only tyrannized the people all the time. You are faced with charges that you held really sumptuous celebrations on all holidays at your house. The details are known. These two defendants procured the most luxurious foodstuffs and clothes from abroad. They were even worse than the king, the former king of Romania. The people only received 200 grams per day, against an identity card. These two defendants have robbed the people, and not even today do they want to talk. They are cowards. We have data concerning both of them. I ask the chairman of the prosecutor's office to read the bill of indictment.
CHIEF PROSECUTOR: Esteemed chairman of the court, today we have to pass a verdict on the defendants Nicolae Ceausescu and Elena Ceausescu who have committed the following offenses: Crimes against the people. They carried out acts that are incompatible with human dignity and social thinking; they acted in a despotic and criminal way; they destroyed the people whose leaders they claimed to be. Because of the crimes they committed against the people, I plead, on behalf of the victims of these two tyrants, for the death sentence for the two defendants. The bill of indictment contains the following points: Genocide, in accordance with Article 356 of the penal code. Two: Armed attack on the people and the state power, in accordance with Article 163 of the penal code. The destruction of buildings and state institutions, undermining of the national economy, in accordance with Articles 165 and 145 of the penal code. They obstructed the normal process of the economy.
PROSECUTOR: Did you hear the charges? Have you understood them?
CEAUSESCU: I do not answer, I will only answer questions before the Grand National Assembly. I do not recognize this court. The charges are incorrect, and I will not answer a single question here.
PROSECUTOR: Note: He does not recognize the points mentioned in the bill of indictment.
CEAUSESCU: I will not sign anything.
PROSECUTOR: This situation is known. The catastrophic situation of the country is known all over the world. Every honest citizen who worked hard here until 22 December knows that we do not have medicines, that you two have killed children and other people in this way, that there is nothing to eat, no heating, no electricity.
Elena and Nicolae reject this. Another question to Ceausescu: Who ordered the bloodbath in Timisoara. Ceausescu refused to answer.
PROSECUTOR: Who gave the order to shoot in Bucharest, for instance?
CEAUSESCU: I do not answer.
PROSECUTOR: Who ordered shooting into the crowd? Tell us!
At that moment Elena says to Nicolae: Forget about them. You see, there is no use in talking to these people.
PROSECUTOR: Do you not know anything about the order to shoot?
Nicolae reacts with astonishment.
There is still shooting going on, the prosecutor says. Fanatics, whom you are paying. They are shooting at children; they are shooting arbitrarily into the apartments. Who are these fanatics? Are they the people, or are you paying them?
CEAUSESCU: I will not answer. I will not answer any question. Not a single shot was fired in Palace Square. Not a single shot. No one was shot.
PROSECUTOR: By now, there have been 34 casualties.
Elena says: Look, and that they are calling genocide.
PROSECUTOR: In all district capitals, which you grandly called municipalities, there is shooting going on. The people were slaves. The entire intelligentsia of the country ran away. No one wanted to do anything for you anymore.
UNIDENTIFIED SPEAKER: Mr. President, I would like to know something: The accused should tell us who the mercenaries are. Who pays them? And who brought them into the country?
PROSECUTOR: Yes. Accused, answer.
CEAUSESCU: I will not say anything more. I will only speak at the Grand National Assembly.
Elena keeps whispering to him. As a result, the prosecutor says: Elena has always been talkative, but otherwise she does not know much. I have observed that she is not even able to read correctly, but she calls herself an university graduate. Elena answers: The intellectuals of this country should hear you, you and your colleagues.
The prosecutor cites all academic titles she had always claimed to have.
ELENA CEAUSESCU: The intelligentsia of the country will hear what you are accusing us of.
PROSECUTOR: Nicolae Ceausescu should tell us why he does not answer our questions. What prevents him from doing so?
CEAUSESCU: I will answer any question, but only at the Grand National Assembly, before the representatives of the working class. Tell the people that I will answer all their questions. All the world should know what is going on here. I only recognize the working class and the Grand National Assembly -- no one else.
The prosecutor says: The world already knows what has happened here.
I will not answer you putschists, Ceausescu says.
PROSECUTOR: The Grand National Assembly has been dissolved.
CEAUSESCU: This is not possible at all. No one can dissolve the National Assembly.
PROSECUTOR: We now have another leading organ. The National Salvation Front is now our supreme body.
CEAUSESCU: No one recognizes that. That is why the people are fighting all over the country. This gang will be destroyed. They organized the putsch.
PROSECUTOR: The people are fighting against you, not against the new forum.
CEAUSESCU: No, the people are fighting for freedom and against the new forum. I do not recognize the court.
PROSECUTOR: Why do you think that people are fighting today? What do you think?
Ceausescu answers: As I said before, the people are fighting for their freedom and against this putsch, against this usurpation. Ceausescu claims that the putsch was organized from abroad.
CEAUSESCU: I do not recognize this court. I will not answer any more. I am now talking to you as simple citizens, and I hope that you will tell the truth. I hope that you do not also work for the foreigners and for the destruction of Romania.
The prosecutor asks the counsel for the defense to ask Ceausescu whether he knows that he is no longer president of the country, that Elena Ceausescu has also lost all her official state functions and that the government has been dissolved.
The prosecutor wants to find out on which basis the trial can be continued. It must be cleared up whether Ceausescu wants to, should, must or can answer at all. At the moment the situation is rather uncertain.
Now the counsel for the defense, who was appointed by the court, asks whether Nicolae and Elena Ceausescu know the aforementioned facts -- that he is no longer president, that she has lost all official functions. He answers: I am the president of Romania, and I am the commander in chief of the Romanian army. No one can deprive me of these functions.
PROSECUTOR: But not of our army, you are not the commander in chief of our army.
CEAUSESCU: I do not recognize you. I am talking to you as simple citizens at the least, as simple citizens, and I tell you: I am the president of Romania.
PROSECUTOR: What are you really?
CEAUSESCU: I repeat: I am the president of Romania and the commander in chief of the Romanian army. I am the president of the people. I will not speak with you provocateurs anymore, and I will not speak with the organizers of the putsch and with the mercenaries. I have nothing to do with them.
PROSECUTOR: Yes, but you are paying the mercenaries.
No, no, he says. And Elena says: It is incredible what they are inventing, incredible.
PROSECUTOR: Please, make a note: Ceausescu does not recognize the new legal structures of power of the country. He still considers himself to be the country's president and the commander in chief of the army.
Why did you ruin the country so much: Why did you export everything? Why did you make the peasants starve? The produce which the peasants grew was exported, and the peasants came from the most remote provinces to Bucharest and to the other cities in order to buy bread. They cultivated the soil in line with your orders and had nothing to eat. Why did you starve the people?
CEAUSESCU: I will not answer this question. As a simple citizen, I tell you the following: For the first time I guaranteed that every peasant received 200 kilograms of wheat per person, not per family, and that he is entitled to more. It is a lie that I made the people starve. A lie, a lie in my face. This shows how little patriotism there is, how many treasonable offenses were committed.
PROSECUTOR: You claim to have taken measures so that every peasant is entitled to 200 kilograms of wheat. Why do the peasants then buy their bread in Bucharest?
The prosecutor quotes Ceausescu, Ceausescu's program.
PROSECUTOR: We have wonderful programs. Paper is patient. However, why are your programs not implemented? You have destroyed the Romanian villages and the Romanian soil. What do you say as a citizen?
CEAUSESCU: As a citizen, as a simple citizen, I tell you the following: At no point was there such an upswing, so much construction, so much consolidation in the Romanian provinces. I guaranteed that every village has its schools, hospitals and doctors. I have done everything to create a decent and rich life for the people in the country, like in no other country in the world.
PROSECUTOR: We have always spoken of equality. We are all equal. Everybody should be paid according to his performance. Now we finally saw your villa on television, the golden plates from which you ate, the foodstuffs that you had imported, the luxurious celebrations, pictures from your luxurious celebrations.
ELENA CEAUSESCU: Incredible. We live in a normal apartment, just like every other citizen. We have ensured an apartment for every citizen through corresponding laws.
PROSECUTOR: You had palaces.
CEAUSESCU: No, we had no palaces. The palaces belong to the people.
The prosecutor agrees, but stresses that they lived in them while the people suffered.
PROSECUTOR: Children cannot even buy plain candy, and you are living in the palaces of the people.
CEAUSESCU: Is it possible that we are facing such charges?
PROSECUTOR: Let us now talk about the accounts in Switzerland, Mr. Ceausescu. What about the accounts?
ELENA CEAUSESCU: Accounts in Switzerland? Furnish proof!
CEAUSESCU: We had no account in Switzerland. Nobody has opened an account. This shows again how false the charges are. What defamation, what provocations! This was a coup d'etat.
PROSECUTOR: Well, Mr. Defendant, if you had no accounts in Switzerland, will you sign a statement confirming that the money that may be in Switzerland should be transferred to the Romanian state, the State Bank.
CEAUSESCU: We will discuss this before the Grand National Assembly. I will not say anything here. This is a vulgar provocation.
PROSECUTOR: Will you sign the statement now or not?
CEAUSESCU: No, no. I have no statement to make, and I will not sign one.
PROSECUTOR: Note the following: The defendant refuses to sign this statement. The defendant has not recognized us. He also refuses to recognize the new forum.
CEAUSESCU: I do not recognize this new forum.
PROSECUTOR: So you know the new forum. You have information about it.
Elena and Nicolae Ceasescu state: Well, you told us about it. You told us about it here.
CEAUSESCU: Nobody can change the state structures. This is not possible. Usurpers have been punished severely during the past centuries in Romania's history. Nobody has the right to abolish the Grand National Assembly.
The prosecutor turns to Elena: You have always been wiser and more ready to talk, a scientist. You were the most important aide, the number two in the cabinet, in the government.
PROSECUTOR: Did you know about the genocide in Timisoara?
ELENA CEAUSESCU: What genocide? By the way, I will not answer any more questions.
PROSECUTOR: Did you know about the genocide or did you, as a chemist, only deal with polymers? You, as a scientist, did you know about it?
Here Nicolae Ceausescu steps in and defends her.
CEAUSESCU: Her scientific papers were published abroad!
PROSECUTOR: And who wrote the papers for you, Elena?
ELENA CEAUSESCU: Such impudence! I am a member and the chairwoman of the Academy of Sciences. You cannot talk to me in such a way!
PROSECUTOR: That is to say, as a deputy prime minister you did not know about the genocide?
CEAUSESCU: She was not a deputy prime minister, but the first deputy prime minister.
PROSECUTOR: This is how you worked with the people and exercised your functions! But who gave the order to shoot? Answer this question!
ELENA CEAUSESCU: I will not answer. I told you right at the beginning that I will not answer a single question.
CEAUSESCU: You as officers should know that the government cannot give the order to shoot. But those who shot at the young people were the security men, the terrorists.
ELENA CEAUSESCU: The terrorists are from Securitate.
PROSECUTOR: The terrorists are from Securitate?
ELENA CEAUSESCU: Yes.
PROSECUTOR: And who heads Securitate? Another question . . . .
PROSECUTOR: Please, ask Nicolae and Elena Ceausescu whether they have ever had a mental illness.
CEAUSESCU: What? What should he ask us?
PROSECUTOR: Whether you have ever had a mental illness.
CEAUSESCU: What an obscene provocation.
PROSECUTOR: This would serve your defense. If you had had a mental illness and admitted this, you would not be responsible for your acts.
ELENA CEAUSESCU: How can one tell us something like this? How can one say something like this?
CEAUSESCU: I do not recognize this court.
PROSECUTOR: You have never been able to hold a dialogue with the people. You were not used to talking to the people. You held monologues and the people had to applaud, like in the rituals of tribal people. And today you are acting in the same megalomaniac way. Now we are making a last attempt. Do you want to sign this statement?
CEAUSESCU: No, we will not sign. And I also do not recognize the counsel for the defense.
PROSECUTOR: Please, make a note: Nicolae Ceausescu refuses to cooperate with the court-appointed counsel for the defense.
ELENA CEAUSESCU: We will not sign any statement. We will speak only at the National Assembly, because we have worked hard for the people all our lives. We have sacrificed all our lives to the people. And we will not betray our people here.
The court notes that the investigations have been concluded. Then follows the reading of the indictment.
PROSECUTOR: Mr. Chairman, we find the two accused guilty of having committed criminal actions according to the following articles of the penal code: Articles 162, 163, 165 and 357. Because of this indictment, I call for the death sentence and the impounding of the entire property of the two accused.
The counsel for the defense now takes the floor and instructs the Ceausescus once again that they have the right to defense and that they should accept this right.
COUNSEL FOR THE DEFENSE: Even though he -- like her -- committed insane acts, we want to defend them. We want a legal trial. Only a president who is still confirmed in his position can demand to speak at the Grand National Assembly. If he no longer has a certain function, he cannot demand anything at all. Then he is treated like a normal citizen. Since the old government has been dissolved and Ceausescu has lost his functions, he no longer has the right to be treated as the president. Please make a note that here it has been stated that all legal regulations have been observed, that this is a legal trial. Therefore, it is a mistake for the two accused to refuse to cooperate with us. This is a legal trial, and I honor them by defending them.
At the beginning, Ceausescu claimed that it is a provocation to be asked whether he was sick. He refused to undergo a psychiatric examination. However, there is a difference between real sickness that must be treated and mental insanity which leads to corresponding actions, but which is denied by the person in question. You have acted in a very irresponsible manner; you led the country to the verge of ruin and you will be convicted on the basis of the points contained in the bill of indictment. You are guilty of these offenses even if you do not want to admit it. Despite this, I ask the court to make a decision which we will be able to justify later as well. We must not allow the slightest impression of illegality to emerge. Elena and Nicolae Ceausescu should be punished in a really legal trial.
The two defendants should also know that they are entitled to a counsel for defense, even if they reject this. It should be stated once and for all that this military court is absolutely legal and that the former positions of the two Ceausescus are no longer valid. However, they will be indicted, and a sentence will be passed on the basis of the new legal system. They are not only accused of offenses committed during the past few days, but of offenses committed during the past 25 years. We have sufficient data on this period. I ask the court, as the plaintiff, to take note that proof has been furnished for all these points, that the two have committed the offenses mentioned. Finally, I would like to refer once more to the genocide, the numerous killings carried out during the past few days. Elena and Nicolae Ceausescu must be held fully responsible for this. I now ask the court to pass a verdict on the basis of the law, because everybody must receive due punishment for the offenses he has committed.
The final speech of the prosecutor follows:
PROSECUTOR: It is very difficult for us to act, to pass a verdict on people who even now do not want to admit to the criminal offenses that they have committed during 25 years and admit to the genocide, not only in Timisoara and Bucharest, but primarily also to the criminal offenses committed during the past 25 years. This demonstrates their lack of understanding. They not only deprived the people of heating, electricity, and foodstuffs, they also tyrannized the soul of the Romanian people. They not only killed children, young people and adults in Timisoara and Bucharest; they allowed Securitate members to wear military uniforms to create the impression among the people that the army is against them. They wanted to separate the people from the army. They used to fetch people from orphans' homes or from abroad whom they trained in special institutions to become murderers of their own people. You were so impertinent as to cut off oxygen lines in hospitals and to shoot people in their hospital beds. The Securitate had hidden food reserves on which Bucharest could have survived for months, the whole of Bucharest.
Whom are they talking about, Elena asks.
PROSECUTOR: So far, they have always claimed that we have built this country, we have paid our debts, but with this they bled the country to death and have hoarded enough money to ensure their escape. You need not admit your mistakes, mister. In 1947, we assumed power, but under completely different circumstances. In 1947, King Michael showed more dignity than you. And you might perhaps have achieved the understanding of the Romanian people if you had now admitted your guilt. You should have stayed in Iran where you had flown to.
In response, the two laugh, and she says: We do not stay abroad. This is our home.
PROSECUTOR: Esteemed Mr. Chairman, I have been one of those who, as a lawyer, would have liked to oppose the death sentence, because it is inhuman. But we are not talking about people. I would not call for the death sentence, but it would be incomprehensible for the Romanian people to have to go on suffering this great misery and not to have it ended by sentencing the two Ceausescus to death. The crimes against the people grew year by year. They were only busy enslaving the people and building up an apparatus of power. They were not really interested in the people.
[Picture is cut off]
After an outage of transmission of Romanian television, the speaker announces the verdict in the trial of Elena and Nicolae Ceausescu is death sentence. All their property will be impounded.