Wednesday 22 January 2014

BAO GIỜ THÌ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN VIỆT NAM SỤP ĐỔ ? - ĐINH LÂM THANH

Có thể xem là một đề tài hơi nhạy cảm và khó trình bày với công luận từ trước đến nay, vì khi viết, thế nào tác giả cũng bị chỉ trích bởi một số người không đồng quan điểm chính trị, hoặc là dịp để cộng sản và đám tay sai nằm vùng thừa cơ hội đánh phá. Tuy vậy, hôm nay tôi thử đưa chủ đề nầy ra nhằm góp ý với những người bạn tranh đấu đã đặt những câu hỏi. Đồng thời, hy vọng học hỏi thêm được kiến thức của các nhà chính trị lão thành cũng như những vị trí thức cao minh mà người viết ngưỡng mộ từ lâu.
 
Số là, trong các lần họp mặt thân mật cũng như tham gia tranh đấu giữa những người cùng chiến tuyến, nhiều vị đặt câu hỏi với tôi rằng ‘theo ý ông thì bao giờ chế độ cộng sản Việt Nam sụp đổ ? Thật là câu khó trả lời khó đầy đủ trong một thời gian hạn hẹp giữa chốn đông người…và, cho dù trình bày dưới góc cạnh nào đi nữa thì cũng dẫn đến những cuộc tranh luận với nhiều ý kiến chống đối nhau. Do đóhay hơn hết là lúc đó nên tránh làm mất thời giờ chương trình đã định sẵn. Vậy hôm nay tôi xin phép trình bày qua một bài viết ngắn để đáp lễ câu hỏi của nhiều Vị đã đặt ra.  
 
Trước tiên, đề cập đến thời điểm chính xác đảng cộng sản phải sụp đổ…là một điều không thể suy đoán được. Chắc chúng ta vẫn nhớ rằng, Liên Sô cũng như các nước Đông Âu đã xóa bỏ toàn bộ chủ nghĩa cộng sản để trở về với chế độ tự do trong một thời hạn vượt ngoài sức tưởng tượng của chính trường quốc tế. Hơn nữa, bức tường ô nhục chia đôi thủ đô Berlin (Đức quốc) bị đập nát chỉ vỏn vẹn trong vòng một đêm ! Vậy trường hợp Việt Nam cũng rất khó đoán trước, nhưng tôi nghĩ rằng, thời điểm đổi đời một lần nữa cho đất nước và dân tộc Việt Nam sẽ xảy ra trong một ngày rất gần. Nhưng ai và động cơ  nào sẽ đóng vai chính trong vấn đề  nầy ? Xin tạm đưa ra ba giả thuyết :
 
A. Chế độ cộng sản Việt Nam sẽ sụp đổ nhờ phong trào tranh đấu của người Việt hải ngoại ?
 
Xin thưa rằng không ! Tuy xác định vậy nhưng người viết không phủ nhận các hoạt động tranh đấu của người Việt hải ngoại. Ngược lại, phải vinh danh việc làm của các cộng đồng, đoàn thể cũng như cá nhân đã ra sức đóng góp, gầy dựng và phát triển tinh thần tranh đấu chống cộng sản Việt Nam suốt cả một đoạn đường khó khăn. Từ gần bốn chục năm qua, tập thể người Việt hải ngoại đã đóng góp công sức qua nhiều phương diện để chống chế độ cộng sản. Từ quyên góp vật chất, xả thân tranh đấu cho tự do nhân quyền cũng như no cơm ấm áo của người dân nội địa đến việc lên tiếng tố cáo trước dư luận quốc tế về tội ác mà đảng cộng sản đang cai trị đất nước Việt Nam một cách dã man. Tuy phải nói rằng công cuộc tranh đấu của người Việt hải ngoại không thể đánh đổ trực tiếp được chế độ cộng sản. Nhưng các hoạt động chính trị tại đây đã thành công vẽ vang về mặt dân vận, quốc nội vận và quốc tế vận, đồng thời ngăn chận được sự phát triển ngoại giao, chính trị cũng như kinh tế của tập đoàn cộng sản ở các nước ngoài. Ngoài ra phải ghi nhận thêm một điều quan trọng nữa : truyền thông của tập thể cộng đồng người Việt hải ngoại đã vô hiệu hóa âm mưu tuyên truyền của chúng. Xin lướt qua vài trọng điểm thành công của người Việt hải ngoại :
 
- Điểm thứ nhất, cộng sản và thành phần nằm vùng thường gọi các hình thức sinh hoạt tranh đấu tại hải ngoại của người Việt tự do là ‘võ mồm’. Nhưng nếu không có ‘võ mồm’ nầy thì giờ đây cán bộ cộng sản đã đi đầy đường, ngồi chật các quán café tại những nơi có người tỵ nạn định cư. Cờ đỏ sao vàng treo rợp trời trong các siêu thị người Việt, nhất là tại chợ Phước Lộc Thọ, ngay trung tâm Sàigòn Nhỏ tại Nam Cali. Và, chắc chắn những nơi sinh hoạt của người Việt hải ngoại phải đồng loạt treo hình già dịch HCM. Người tỵ nạn có thể bị đổi lại danh xưng mới là người Mỹ, người Pháp, người Úc, người Anh, người Bỉ, người Canada…gốc Việt cộng ! Và, những ai muốn được về Việt Nam du hí thì phải làm đơn đóng tiền xin trở lại quốc tịch (song tịch). Hơn nữa, chắc chắn tất cả người Việt trên thế giới tự do đều phải có nghĩa vụ đóng góp định kỳ tiền của gởi về xây dựng nhà nước, học tập thường xuyên chính trị chính sách đường lối của đảng. Trẻ con ‘hồ hởi’ ghi tên vào hội ‘nhi đồng yêu bác Hồ’ và ra đường phải mang khăn quàng đỏ. Sinh hoạt xã hội đồng loạt đoàn thể hóa, trong đó các thành phần già trẻ lớn bé đều trở thành hội viên các hội yêu nước dành cho bô lão, thanh niên, phụ nữ, trẻ con, sinh viên, trí thức của xã hội chủ nghĩa…
 
- Điểm thứ hai, các cộng đồng người Việt hải ngoại đã xóa bỏ toàn bộ cờ máu sao vàng tại những quốc gia có người định cư, là nơi mà cộng sản đã thiết lập quan hệ ngoại giao với nước sở tại. Đây là một thành công lớn của người Việt hải ngoại và cũng là nỗi nhục quốc tế đối với cộng sản hiện giờ. Thay vào đó, cờ Vàng Quốc Gia được vinh danh trở lại trên toàn thế giới. Có thể tóm gọn lại rằng, ở đâu có người Việt Tỵ Nạn thì ở đó vắng bóng cờ máu và thành phần cán bộ cũng như bọn nằm vùng không dám ló đầu ra  đường. Hơn thế nữa, nhờ công cuộc đấu tranh của người Việt hải ngoại, quốc tế mới nhận ra đâu là chính nghĩa của người Việt quốc gia, đâu là gian tà của Hà Nội cộng sản, thành phần tỵ nạn là ai và bộ mặt khốn nạn xấu xa tồi tệ của đảng cũng như nhà nước Việt Nam hiện giờ. Còn phải đề cập đến nữa, nhờ vào hành động tranh đấu của người Việt hải ngoại, dư luận thế giới mới nhận ra rằng Việt Nam bây giờ là một nhà tù vĩ đại, đất nước hoàn toàn không có tự do nhân quyền và bình đẳng. Xã hội Việt Nam được chia làm hai thành phần rõ rệt : thống trị (đảng viên cộng sản và tay sai bù nhìn) và bị trị (toàn dân).
 
- Điểm thứ ba, nhờ vào ‘võ mồm’ hải ngoại, cộng sản Việt Nam e ngại không dám mạnh tay đàn áp người dân và các nhà tranh đấu trong nước vì chúng e ngại ảnh hưởng quốc tế và…cũng nhờ thế ‘võ mồm’, hải ngoại đã đánh động lương tâm quốc tế để họ lên tiếng ép buộc bạo quyền Hà Nội phải giảm án, phóng thích một số nhà tranh đấu bị bắt mà chúng đã kết án nặng nề trong những năm qua.
 
Tóm lại, cộng đồng người Việt hải ngoại đã thành công trong vai trò tranh đấu nhưng tại sao không thể trực tiếp đánh ngã được chế độ cộng sản Việt Nam ? Lý do chính trước tiên, cộng đồng hải ngoại chỉ là một tổ chức đơn thuần chính trị, không có khả năng tài chính cũng như quân sự, là hai yếu tố quan trọng để đánh đổ chế độ cộng sản trong nước. Ngoài ra, còn ba lý do phụ cũng không kém phần quan trọng nữa. Một, Những hình ảnh không mấy tốt đẹp của người Việt hải ngoại đã làm quốc nội mất niềm tin qua việc đánh phá nhau trên các phương tiện truyền thông, cũng như hoạt cảnh của số người trong hàng ngũ chống cộng, nhất là một ít thuộc thành phần lãnh đạo cộng đồng, đoàn thể, đảng phái lại đi về Việt Nam thường xuyên. Những người nầy vừa bước xuống máy bay thì vâng-dạ với tên kiểm soát visa nhập cảnh và lòn-cúi-van-xin với đám công an phường khóm để được phép an toàn ăn-chơi-du-hí. Hai, số cộng sản nằm vùng và đám cò mồi đón gió tại hải ngoại khá thành công trong việc mua chuộc những người ham danh tham tiền và thiếu liêm sỉ để trực tiếp đánh phá các cá nhân cũng như tổ chức chống cộng tại hải ngoại. Ba, chủ trương chính quyền Mỹ là muốn kềm chế sự phát triển và lớn mạnh của bất cứ tổ chức chính trị nào có gốc xứ ngoài ở trên đất nước của họ. Riêng với Việt Nam, dĩ nhiên người Mỹ cũng không muốn các cộng đồng chúng ta trở nên một khối chính trị lớn mạnh, hữu hiệu, có uy tín và thế lực trước quốc tế. Cộng đồng người Việt còn có thể bị xem là con bài Mỹ dùng để ra giá, nói chuyện hoặc xử dụng như một môi trường trái độn cho việc hòa giải hòa hợp với cộng sản mỗi khi cần đến !
 
B. Chế độ cộng sản Việt Nam sẽ sụp đổ do bàn tay Mỹ và Tàu cộng ?
 
Xin tạm trả lời là có thể. Việt Nam ngày nay được ví như con chuột đang bị hai con mèo Mỹ và Tàu cộng đặt vào sân chơi để đọ sức vờn nhau và ra giá đổi chác qua các âm mưu chính trị của hai bên. Theo giới quan sát quốc tế, Chệt đỏ nắm được đa số đàn em đắc lực trong bộ chính trị đảng cộng sản Việt Nam và lèo lái đám nầy thi hành các chỉ thị từ Bắc Kinh. Dĩ nhiên Mỹ đâu thua kém, chú Sam chắc chắn cũng đã gầy dựng được một hệ thống nằm vùng, tạm gọi là lá bài chính trị có khuynh hướng theo Mỹ để sẵn sàng thi hành lệnh khi cần. Từ việc nầy, cũng nên nhớ lại một biến cố quan trọng trước đây, Mỹ đã chấp nhận huấn luyện quân sự cho hàng ngàn sĩ quan cấp tá qua tu nghiệp tại Mỹ. Như vậy cứ hiểu ngầm rằng, một khi đi Mỹ tu nghiệp quân sự (!) thì chắc chắn trong đám bộ đội sĩ quan cũng có người đã ngậm phải củ cà rốt của CIA. Còn nữa, trước đây vài năm, Hà Nội đã công khai để cho CIA đặt văn phòng tại thủ đô cũng như Sàigòn, thì đến giờ nầy thiếu gì những tên cộng sản trung kiên đã, đang và sẽ đưa tay nhận tiền và làm việc cho Mỹ ! Trong quá khứ hai tên khổng lồ Mỹ-Tàu-cộng cũng đã một thời xem Việt Nam là con bài để tính toán trao đổi số phận Việt Nam Cộng Hòa. Sau những lần đi đêm của Kissinger, hai kẻ thù đã ngồi chung với nhau thể hiện âm mưu xâu xé Miền Nam, và, kết quả cả Mỹ lẫn Tàu cộng đã bật đèn xanh cho Hà Nội xua quân vượt vĩ tuyến 17 vào chiếm Việt Nam Cộng Hòa năm 1975. Ngày nay, chú Sam và Chệt đỏ cũng diễn lại cái trò cũ nầy : chế độ tiên tiến hiện đại và chiếc nôi nhân loại của cộng sản vẫn bị hai nước lớn xử dụng như một con cờ để đấu trí, trao đổi và mua bán cho quyền lợi quân sự chính trị kinh tế riêng tư của họ. Vì lẽ nầy, Việt Nam đến hôm nay vẫn còn nằm trong vòng lẩn quẩn tranh chấp giữa Mỹ và Tàu cộng cho đến lúc nào cả hai bên đạt được những thuận lợi nào đó thì vấn đề Việt Nam cộng sản mới được giải quyết. Những thuận lợi nầy có thể là một thỏa thuận về việc chia vùng ảnh hưởng. Hoặc đồng thuận chia đều quyền lợi trên thân xác Việt Nam. Hoặc, một cuộc chiến tranh mới được dàn xếp tiếp theo với những con cờ khác.
 
Nếu một trong ba thuận lợi nầy xảy đến, lúc đó Mỹ và Tàu cộng sẽ bật đèn xanh cho thành phần của họ (Mỹ hoặc Tàu) hành động qua ba giải pháp. Một, hòa giải hòa hợp do đảng cộng sản nắm quyền chủ lực (mị danh bằng hình thức Trung Lập).Hai, trở lại chia đôi VN một lần nữa thành hai quốc gia như trước năm 1975. Ba, dứt điểm chế độ cộng sản để Việt Nam trở về chính thể Cộng Hòa.
 
C. Chế độ cộng sản Việt Nam sụp bởi người trong nước ?
 
Chắc chắn đúng vậy : Chính người trong nước mới đủ khả năng đánh sập chế độ cộng sản và giải quyết chuyện tương lai đất nước. Nhưng tranh đấu không phải là van xin nhà nước, mà muốn thành công việc đại sự thì phải có bạo động và chấp nhận hy sinh đổ máu. Những bài học lịch sử đã cho thấy, muốn lật đổ một chế độ thì không thể ngồi chờ sung rụng hay hoàn toàn mong đợi bàn tay ngoại bang, mà, chính mình phải nắm phần chủ động. Tôi không tin tưởng lắm vào các tổ chức tranh đấu nhân quyền trong nước, vì trong đó có một số ngồi phòng lạnh, bình thân trước những lần vùng dậy của các thành phần trẻ, giáo dân, dân oan đứng lên chống lại nhà nước. Tôi cũng không tin tưởng lắm các tổ chức nầy vì một số là cò mồi của Hà Nội, vừa để đánh bóng cho chế độ vừa thập thò đóng vai con rối với thế lực hải ngoại, mục đích là chờ cái giải pháp hòa giải hòa hợp.  tôi cũng không tin tưởng lắm vào giới trí thức tại nội địa chẳng qua là phần lớn họ đang hưởng ân huệ của nhà nước cộng sản. Số còn lại thì trùm chăn, có dịp tập họp viết thỉnh nguyện van xin và trình lên chính phủ. Ngoại trừ vài vị có tinh thần yêu nước đã lên tiếng, nhưng cũng là những con én nhỏ, đâu đủ sức làm nên mùa Xuân !
 
Về hình thức và hành động cho cuộc cách mạng lật đổ chế độ cộng sản Việt Nam thành công, tôi hy vọng vào hai giải pháp : sẽ do quân đội nhân dân trực tiếp ra tay hoặc toàn dân xuống đường hỏi tội, xuất phát đồng loạt trong nội địa :  
 
1. Bí mật, hữu hiệu, chính xác và nhanh chóng là do quân đội nhân dân chủ xướng và hành động. Ưu điểm của quân đội ở đây chính là sức mạnh (vũ khí - quân luật) cần thiết, bảo mật tối đa, dễ tạo bất ngờhành động chớp nhoáng và chính xác ngay trong lòng đối phương theo mô hình của một cuộc đảo chánh.
 
Hoặc :
 
2. Công khai, ồ ạt và đồng loạt xuống đường trong khí thế sôi sục của toàn dân từ Nam chí Bắc. Biến cố nầy phải được một nhân vật đủ uy quyền và có thực tài trong vai trò một vị tổng tư lệnh. Các nổ lực chính xuống đường của dân chúng trong giai đoạn chót dứt điểm chế độ cộng sản gồm sáu thành phần sau (21-26) :
 
21. Giới trẻ trong nước : Giới trẻ, nhất là các blogger can đảm công khai đứng lên chống việc bán nước cũng như thái độ khiếp nhược cúi đầu thuần phục quan thầy xâm lược Tàu cộng của đảng cộng sản Việt Nam. Lịch sử cách mạng thế giới đã chứng minh rất nhiều vai trò của thanh niên nam nữ, sinh viên qua các cuộc cách mạng lật đổ các chế độ quân chủ, độc tài và cộng sản thối nát trên khắp thế giới trong những thế kỷ vừa qua. Đối với Việt Namsức mạnh giới trẻ chắc chắn sẽ là mũi nhọn dẫn đầu quần chúng và chọc thủng thành trì của tập đoàn cộng sản ngay khi pháo lệnh bắt đầu. Nhưng những gì đã xảy ra trong thực tế vừa qua ? Tuổi trẻ thật cô đơn, dấn thân mở đường cho một cuộc bùng nổ nhưng bị bơ vơ khi ra toà rồi âm thầm vào tù lãnh án. Tuổi trẻ Việt Nam cần phải được hướng dẫn và lãnh đạo theo sách lược tranh đấu để mồ hôi, nước mắt cũng như xương máu khỏi bị tiêu hao và hoang phí.
 
22. Thành phần bị bóc lột trực tiếp : Đây là một lực lượng gồm đại đa số, từ các thành phần thường dân đến công nhân, nhân viên nhà nước đang bị đảng cộng sản bóc lột đến tận xương tủy. Họ là những nhà giáo, công nhân hãng xưỡng, nhân viên văn phòng, thợ thuyền nhà máy đến tiểu thương, nông dân, buôn thúng bán bưng đều đã sáng mắt ra sau 38 năm sống dưới chế độ bịp bợm cộng sản. Thành phần sẽ sống chết tham gia với một cuộc cách mạng để đổi đời một lần nữa nếu có một cuộc nổi dậy đồng loạt. Trước đây họ được đảng bịp bợm bơm lên thành chủ nhân ông, nhưng ngày nay, cũng chính đảng đã trắng trợn bóc lột và dìm họ xuống trở thành những kẻ khốn khổ nghèo đói nhất trong cái xã hội chủ nghĩa.  
 
23. Dân oan bất mãn chế độ : Những người trước đây đã ngây ngô đùm bọc nuôi dưỡng những tên nằm vùng và tiếp tay kinh tài nuôi Việt cộng cũng như tham gia tuyên truyền khủng bố sát hại dân lành tại Miền Nam. Sau khi chiếm xong Sàigòn, họ được cộng sản cấp cho căn nhà ván, vài ký gạo và một lô giấy tờ, bằng ban khen…Nhưng nay thì cũng do chính đảng cộng sản lột sạch, đẩy ra đường và biến họ thành ăn mày bị gậy. Đám dân oan nầy suốt ngày ăn vạ trước dinh thự của những thằng ‘cộng sản ăn cháo đá bát’ để đòi đất đòi nhà…Dân oan là thành phần bất mãn chế độ, sẽ hăng say có mặt hàng đầu trong đạo quân đi tiến vào hang ổ để hỏi tội bọn đầu sỏ cộng sản. Ai là người có khả năng lãnh đạo phong trào tranh đấu trong nước thì phải biết lợi dụng cơ hội ‘lấy gậy ông đập lại lưng ông’. Nếu ngồi salon xem truyền hình một cách thờ ơ và vô cảm thì xem như công cuộc tranh đấu đã vuột mất những cơ hội bằng vàng.
 
24. Khối người Việt thiểu số : Người dân tộc thiểu số Việt Nam hiền hòa, dễ tin, trung thành và dứt khoát. Nếu đã thuyết phục được thì cầm chắc lòng trung thành của họ. Nhưng một khi làm mất niềm tin, người thiểu số không còn là một dân tộc hiền hòa và dễ chịu nữa. Trước kia họ rất trung thành với chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, nhưng sau năm 1975, với việc nhồi sọ của cộng sản, họ trở nên thù ghét chế độ cũ. Bằng chứng, tù chính trị của chế độ cũ nào trốn trại, nếu rơi vào tay người Thượng thì khó thoát được màng lưới truy tìm của các trại tù. Nhưng rồi Hà Nội chiếm nhà chiếm đất và đẩy họ đến những vùng ‘khô cằn sỏi đá’ thì họ phản ứng rất mạnh mẽ không giống như tình trạng an phận của người KinhNói tóm lại, lực lượng người dân tộc thiểu số quá dư khả năng để bảo đảm cho một cuộc vùng dậy toàn bộ tại các vùng Cao Nguyên trên đất nước Việt Nam.    
 
25. Khối hữu thần chống cộng : Cộng sản không chấp nhận hữu thần. Chúng tịch thu tài sản giáo hội, giam tù tín hữu của bất cứ tôn giáo nào có hành động chống lại nhà nước. Dù tổng số các tôn giáo có truyền thống chống cộng như Công giáo, Tin lành, Phật Giáo Hòa Hảo và Cao Đài tại Việt Nam không đạt được đại đa số, nhưng các cộng đoàn tôn giáo nầy, không kể quốc doanh, là những thành phần đang làm cho nội bộ chính trị cộng sản phải lo sợ, nhất là trong giai đoạn nầy. Nhưng tại sao các lãnh tụ tôn giáo, nhất là Thiên Chúa Giáo lại ở trong tình trạng bất động mặc dù Vị Giáo Hoàng mới sau nầy có thái độ không thích các nhà nước cộng sản.
 
26. Các chính đảng chống cộng : Thành phần cuối cùng phải nhắc đến là các đảng viên trung kiên của các chính đảng có truyền thống chống cộng sản lâu đời tại Việt Nam. Họ là những người đã và đang sinh hoạt nội bộ cũng như hoạt động tranh đấu trong bóng tối từ hàng chục năm qua. Tôi dứt khoát khẳng định rằng đây là thành phần hoàn toàn tin tưởng. Họ là những đảng viên được đào tạo đúng đường hướng và hoạt động đắc lực chống ngoại xâm, chống cộng sản cũng như phục vụ quốc gia dân tộc. Ngày nay, họ sẽ trở thành những cán bộ đắc lực trong công cuộc tranh đấu ở giai đoạn cuối và là chuyên viên đầy đủ khả năng để xây dựng lại Đất Nước Việt Nam trong thời hậu cộng sản.
 
Tóm lại, như đã trình bày ở phần 2, một khối quần chúng với vài chục triệu người trên toàn quốc là một lực lượng quá thừa khả năng để quật ngã chế độ cộng sản. Nhưng tại sao vẫn trật vuột cho đến ngày nay ? Có phải quốc nội vắng bóng một nhà lãnh đạo thật đúng nghĩa để phối hợp và lèo lái con thuyền tranh đấu ? Nếu đúng như vậy, cuộc tranh đấu kiểu ‘rắn không đầu’ nầy sẽ kéo dài cho đến bao giờ !
 
Nếu trong nước có lãnh tụ thì vị nầy cần phối hợp với những nhân vật hải ngoại, quan trọng là phải biết chọn ở nước ngoài những người có khả năng văn hóa, có kiến thức cao chính trị, và nhất là, những người phải có một quá khứ cũng như hiện tại thật trong sạch, thực tâm yêu nước thương nòi. Có như vậy, khối người Việt chống cộng trong và ngoài nước mới thành hình được một mặt trận toàn hảo vừa tranh đấu, vừa tiếp thu và vừa chuẩn bị kế hoạch cần thiết để bảo vệ nhân mạng, tài sản quốc gia cũng như dân chúng trong các giai đoạn giao tranh, chuyển tiếp cũng như thời hậu cộng sản.
 
Đừng trông chờ hoàn toàn vào Mỹ hay bất cứ một thế lực quân sự chính trị nào cho tương lai Việt Nam. Không một quốc gia nào thương yêu bao bọc và giúp đở cho Việt Nam nếu họ không áp đặt được cái cùm đô hộ cổ điển hoặc tân thời, trực tiếp hay gián tiếp lên đầu đất nước và dân tộc chúng ta. Người Việt Nam phải tự cứu lấy mình, và người trong nước mới chính là đầu tàu để làm một cuộc cách mạng !
 
Kết luận, không thể nào tiên đoán được thật chính xác thời điểm sụp đổ của chế độ cộng sản Việt Nam. Một điều nên làm là hằng đêm, trước khi lên giường ngủ, nên dành một vài phút cầu nguyện Ơn Trên cũng như Vong Linh những Vị Anh Hùng đã nằm xuống phù hộ cho Đất Nước và Dân Tộc Việt Nam sớm thoát khỏi ách cộng sản.
 
Đến thời điểm nầy thì đã đầy đủ Thiên Thời, Địa Lợi, Nhân Hòa. Cứ chờ từng ngày một, và biết đâu, một sáng nào đó vừa thức dậy sẽ nhận được tin : Quân đội nhân dân vừa bắt giữ toàn bộ những tên cộng sản đầu sỏ trung ương đảng. Hoặc, những người yêu nước từ Lạng Sơn xuống đến Cà Mau đã đồng loạt xuống đường xé bỏ cờ máu và giật sập hình tượng tên khốn nạn HCM !
 
Đinh Lâm Thanh
Paris, những ngày cuối năm 2013
 
* Nguồn : http://www.hvhnvtd.com