Saturday, 11 January 2014

Chết "Bất đắc kỳ tử" khi về Việt Nam của một số người.....

Ai muốn về VN? 

Côn đồ xã hội đen đón chờ, đợi dịp hành hung tống tiền, Công An gài độ bắt giữ giam cầm, tra tấn, những cái chết bí ẩn vì tai nạn lưu thông được dàn cảnh, chết vì tắm biển (?) (trường hợp luật sư HUY, cựu Thiếu Tá Cảnh Sát Tư Pháp VNCH), chết vì ngộ độc hay bị đầu độc và nhiều nguyên nhân mờ mịt khó hiểu (trường họp xãy ra cho nhiều đối tượng mang tiền về đầu tư, trường họp vài cựu sĩ quan CTCT, an ninh tình báo về thăm thân nhân ở quê nhà), bất đắc ky tử vì "choáng"(Bố ai hiểu được giải thích của Cộng Sản).  

Ít ai biết được trường họp cựu Tổng Giám Đốc Đông Phương Ngân Hàng và nhiều doanh gia từ nước ngoài về VN với mục đích tìm thị trường kinh doanh đã bị Công An, Hải Quan, Thuế Vụ khủng bố tống tiền ra sao? Trường hợp gần đây nhất, Ông Đính Hùng, cựu sĩ quan HQ/QLVNCH về thăm thân nhân lâm bệnh, đã bị Công An thành Hồ thẩm vấn tại phi cảng Tân Sơn Nhất và tống xuất mặc dù Tòa Đại Sứ Cộng Sản VN tại Hoa Thịnh Đốn đã cấp chiếu khán nhập cảnh cho "khúc ruột ngàn dậm" xa quê hương nhớ Mẹ hiền.  


Bất đắc kỳ tử 


WESTMINSTER (NV) - Chỉ riêng trong Tháng Bảy, 2013, có ít nhất 4 người Việt ở hải ngoại về thăm Việt Nam, và chết tại đây do đủ mọi nguyên nhân.

Có người bị chết chỉ bởi vài câu cãi nhau. Có người bị chết vì kẻ cướp. Có người chết do tai bay vạ gió. Và có người chết mà không biết lý do rõ ràng.

Điểm lại một số những bất trắc mà những người này gặp phải khi quay về thăm nơi chôn nhau cắt rốn, cuối cùng dẫn đến những cái chết tức tưởi, để lại bao nỗi hoài nghi trong lòng người ở lại, để thấy rằng, những ai khi quay về Việt Nam cần chuẩn bị trước tâm lý đương đầu với chuyện “điều gì cũng có thể xảy ra.”

Nguyễn Xuân Cảnh, 30 tuổi, cư dân San Jose, chết tại Sài Gòn vào ngày 1 Tháng Bảy, 2013 mà "gia đình không thể hiểu lý do vì sao." 

Những cái chết có lý do:

Lý do mà Việt Kiều Pháp 36 tuổi, Liêm Quốc Vinh, bị tước đi mạng sống vào ngày 19 Tháng Bảy, 2013 khi về thăm quê hương, đơn giản chỉ là “cãi nhau trong lúc nhậu.”

Theo báo Pháp Luật, anh Vinh đến thuê phòng tại nhà nghỉ Thanh Hoa ở Vũng Tàu để ở trọ. “Thấy một nhóm vài nhân viên của nhà nghỉ đang ngồi nhậu, anh Vinh cũng tham gia vô.”Rượu vào lời ra, anh Vinh lời qua tiếng lại cùng một nhân viên của nhà nghỉ. Khi anh Vinh rời khỏi nhà trọ, người thanh niên kia đuổi theo “dùng dao bấm đâm anh Vinh.”

Dù đã cố sức gọi điện thoại cho người nhà đến chở đi cấp cứu, nhưng mọi chuyện đã muộn màng.

Bà Trần Thị Minh, Việt kiều Mỹ, sinh năm 1964, khi quyết định trở về Sài Gòn để bán căn nhà ở Gò Vấp có lẽ cũng không bao giờ ngờ đó là chuyến đi định mệnh của mình.

Bà Minh được thân nhân phát hiện chết trong nhà vệ sinh vào sáng ngày 31 Tháng Bảy, 2013, sau 19 ngày trở về quê nhà, trên người “đang mặc đồ thể thao, nằm ngửa, đầu quay vào tường và trên người có nhiều vết thương.” Công an nghi đây là “vụ án giết người, cướp tài sản.”

Trong khi đó, một Việt Kiều Hồng Kông, bà Trần Thị Thu Hương, chấm dứt cuộc sống của mình ở tuổi 42 vào ngày 8 Tháng Giêng, 2013, chỉ vì lý do “muốn xóa đi một vết sẹo trên mặt.”

Đi tìm cái đẹp ở thẩm mỹ viện Linh Nhung - Hà Nội nhưng đâu ai ngờ Thu Hương lại bị chết trong lúc chụp thuốc mê.

Và làm sao có thể hình dung được cảnh bà Hồ Mộng Điệp, 55 tuổi, cũng một Việt Kiều từ Mỹ về Sài Gòn ăn Tết Nguyên Đán cùng gia đình, lại có thể chết cháy một cách đau đớn ngay trong ngôi nhà của em gái mình, chỉ mới sau một ngày về nước?

Theo báo VNExpress, trưa ngày 25 Tháng Giêng, 2013, trong lúc bà Điệp ngồi ăn cơm mừng ngày hội ngộ ở tầng trệt cùng con cháu thì lầu 3 của ngôi nhà bốc cháy.

Trong khi mọi người chạy ra ngoài thì bà Điệp lại chạy ngược lên lầu 2 để lấy giấy tờ tùy thân. Đây chính là lý do khiến bà Điệp tử vong do ngạt khói.

Tuy nhiên, trong số những cái chết “có lý do” thì có lẽ cái chết của Việt kiều Mỹ Nguyễn Hữu Nhơn vào ngày 27 Tháng Bảy vừa qua là cái chết “lãng nhất trên đời.”

Ông Nhơn về thăm gia đình 2 tháng, phần lớn thời gian ông ở Sài Gòn. Khi chỉ còn vài ngày nữa là quay trở lại Mỹ, ông Nhơn về Biên Hòa-Đồng Nai thăm gia đình thì gặp nạn.

Một chiếc nồi hơi được chế tạo để hấp bánh tráng cách nhà ông Nhơn ở 7 căn, phát nổ. Phần lõm của chiếc nồi bay vút lên cao theo hình chữ C rồi rớt xuống xuyên qua mái tôn căn nhà ông Nhơn đang trú ngụ, trúng ngay xuống đầu ông, trong lúc ông đang đứng nghe điện thoại dưới hiên nhà!

Mặc dù được gia đình đưa đi cấp cứu, người Việt kiều này tử vong trước khi đến bệnh viên do vết thương đầu quá nặng.

Dẫu biết rằng sống chết có số, nhưng chết như thế này thì quả là hy hữu.
Những cái chết không thể hiểu

Bên cạnh những cái chết mà thân nhân người quá cố biết được lý do mất mát để có thể an ủi lòng, thì cũng có những Việt Kiều về nước và không bao giờ còn có cơ hội sống tiếp trong cuộc đời, nhưng lý do vì sao thì không ai biết một cách rõ ràng.

Quay ngược thời gian, trong cùng Tháng Tư, 2012 có hai Việt Kiều Mỹ chết chưa rõ nguyên nhân. 

Người chết vào tối ngày 12 Tháng Tư là ông Nguyễn Tăng Thẩm (có báo ghi là Nguyễn Văn Thẩm), 65 tuổi. Ông Thẩm được nhân viên khách sạn A. Trình ở Thuận An-Bình Dương phát hiện “chết tự khi nào” trong phòng. Nhiều người chỉ biết là chiều hôm đó ông Thẩm đi đâu đó rồi trở về khách sạn bằng taxi.

Trong khi đó, Việt kiều Trần Văn Lạc, 58 tuổi, được phát hiện chết ngay tại nhà người tình của ông vào trưa ngày 15 Tháng Tư tại Bà Rịa-Vũng Tàu. Cho đến nay cũng chưa ai nói về lý do vì sao ông Lạc qua đời.

Nhưng gây ồn ào và hoang mang nhất cho nhiều người là cái chết của cô Cathy Huỳnh, 26 tuổi,Việt kiều Canada và người bạn Mỹ đi cùng cô tên là Kari Bowerman, 27 tuổi.

Sở dĩ cái chết không rõ lý do của hai cô gái trẻ này được biết nhiều là bởi đài CNN nhập cuộc bằng bài viết “Mysterious tourist deaths in Asia prompt poison probe.”

Cathy và Kari cùng dạy tiếng Anh ở Nam Hàn và họ bay sang Nha Trang nghỉ Hè vào ngày 29 Tháng Bảy, 2012. Nhưng tối ngày hôm sau, cả hai đều được đưa vào bệnh viện Đa Khoa tỉnh Khánh Hòa trong tình trạng “ói mửa, khó thở, và có dấu hiệu mất nước trầm trọng.”Khoảng 3 giờ đồng hồ sau khi vào bệnh viện, cô Kari qua đời.
Cathy được cho về. Tuy nhiên, hai ngày sau đó, Cathy cũng “nhắm mắt xuôi tay.”

Cathy Huỳnh, 26 tuổi, Việt kiều Canada, chết tại Nha Trang với nguyên nhân chết “Choáng không hồi phục chưa rõ nguyên nhân”. Gia đình và bạn bè của cô Kari Bowerman, cư dân tiểu bang Wisconsin, nêu ra giả thiết là hai cô có thể chết vì trúng chất độc của thuốc trừ sâu.

Trả lời phỏng vấn của đài CNN, cô Jennifer Jaques, chị của Kari cho biết, “Thật là ác mộng khi cố đi tìm thông tin về cái chết của em tôi. Không có báo cáo của bệnh viện. Không có báo cáo của công an. Không có cái gì hết. Bất cứ điều gì đã xảy ra cho em tôi, tôi muốn chắc là nó không xảy ra cho ai khác hết.”

Bà Huỳnh Thị Hương, mẹ của Cathy Huỳnh, từ Ontario, Canada bay về Việt Nam lo hậu sự cho con gái, tỏ ra tức giận khi phát biểu với báo chí, “Tôi thật sự tức giận về sự vô trách nhiệm của đội ngũ nhân viên y tế trong bệnh viện. Con tôi chết bởi nó không nhận được sự chăm sóc, điều trị cần thiết khi được đưa vào bệnh viện.”
Do không nhận được lời giải thích nào từ nhà cầm quyền Việt Nam hay từ các giới chức lãnh sự Hoa Kỳ tại Việt Nam, gia đình và bạn bè của cô Kari Bowerman đã phát động chiến dịch viết thư để yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ mở cuộc điều tra.

Theo báo Dân Trí, ngày14 Tháng Tám, 2012, tức hai tuần sau khi Kari qua đời, mẫu bệnh phẩm của cô mới được gửi ra Hà Nội để xét nghiệm tại Viện Pháp Y Trung Ương. Và kết luận cuối cùng là nguyên nhân dẫn đến tử vong của cô Kari Bowerman là “suy hô hấp tuần hoàn cấp do hậu quả của phù não.”

Trường hợp Cathy Huỳnh, theo đề nghị của gia đình và Tổng Lãnh Sự Quán Canada, thi thể cô được bàn giao nguyên vẹn cho gia đình đưa về Ontario mai táng, không qua thủ tục mổ khám nghiệm tử thi. 

Mới đây nhất là cái chết của anh Nguyễn Xuân Cảnh, 30 tuổi, một Việt kiều sống tại SanJose, miền bắc California, cũng khiến nhiều người quan tâm, nhất là khi câu chuyện này được báo San Jose Mercury News tường thuật.

Theo lời kể của cô Sharon Nguyễn Mỹ Dung, chị ruột của anh Nguyễn Xuân Cảnh thì anh về Sài Gòn đi dạy kèm Anh Văn tại trường Anh Ngữ ILA từ cuối Hè 2012 và dự trù trở về San Jose vào Tháng Tám, 2013.

Thế nhưng, ngày 1 Tháng Bảy, 2013, gia đình Sharon bàng hoàng nhận được tin người con trai duy nhất trong gia đình có 6 chị em đã qua đời tại Sài Gòn.

Nói chuyện với phóng viên Người Việt, cô Sharon cho biết lý do cái chết của em trai cô được ghi trong hồ sơ tại bệnh viện Pháp-Việt là “phù phổi cấp” và “họ cũng nói thêm là anh qua đời vì chứng tim đột tử do thân thể chứa quá nhiềuchất lỏng không tống ra ngoài được.”

Tuy nhiên, đến giờ phút này, dù anh đã được gia đình đưa xác về chôn cất tại SanJose, nhưng cô Sharon vẫn cảm thấy cái chết của người em trai duy nhất trong gia đình “có quá nhiều bí ẩn”.

Những gì mà thân nhân của anh Nguyễn được biết là: chiều ngày tối Chủ Nhật, 30 Tháng Sáu, 2013, anh cùng người bạn thân ở Sài Gòn tên Nguyễn Chấn Phương đi ăn uống và sau đó rủ nhau đến quán nhậu sang trọng Banana Pub and Restaurant ở Quận 7 để uống rượu.

Tối đó, Phương đưa anh, trong tình trạng say xỉn, về nhà mình ở Phú Mỹ Hưng để nghỉ ngơi.Tại đây, anh đã trải qua một đêm ói mửa, tiểu tiện và đi cầu không ngừng.

Khoảng 9 giờ sáng sáng ngày hôm sau, 1 Tháng Bảy, Phương đưa anh vào một nhà trọ và để anh ở đó, dù anh “vẫn còn say xỉn, không tỉnh táo để tự mình đi đứng được.”

Nhân viên nhà trọ cho biết người Việt kiều này đã mua rất nhiều nước uống từ quầy tiếp tân và yêu cầu mang đến tận phòng.

Khoảng 6 giờ chiều hôm đó, nhân viên nhà trọ báo cho Phương biết “họ để ý thấy anh bất động và cơ thể bị lạnh.” Phương quay trở lại nhà trọ đưa anh vào bệnh viện.
Sau 40 phút làm “hồi sức cấp cứu”, bệnh viện tuyên bố anh Nguyễn Xuân Cảnh đã chết.



“Đến giờ này tôi cũng không hiểu tại sao lại như vậy. Tại sao Phương cũng đi nhậu với anh mà Phương không bị gì? Tại sao Phương lại không đưa em tôi vào bệnh viện?” Sharon nói qua điện thoại.

Sharon nói thêm một cách chán nản, “Luật bên đó không giống ở đây. Hình như họ chỉ làm có lệ, hồ sơ chứng tử chỉ có một tờ giấy, trong khi ở Mỹ thì cả một xấp giấy dày ghi đầy đủ chi tiết. Mình yêu cầu công an điều tra nhưng họ không có ý giúp đỡ thì mình cũng không biết làm gì hơn. Gia đình cũng đã gửi thư đến Tổng Lãnh Sự Mỹ, họ gửi về Việt Nam nhưng cũng không thấy ai trả lời gì hết.”

Dù đã từng trở về Việt Nam hai lần vào năm 2000 và 2012, nhưng sau lần trở lại Sài Gòn để đưa xác em trai mình sang Mỹ vào đầu Tháng Bảy vừa qua, cô Sharon Nguyễn Mỹ Dung, 38 tuổi, cho rằng “Tôi không bao giờ còn muốn trở về Việt Nam nữa.”

Một người bạn thời trung học của Cathy Huỳnh, người được Sở Tư Pháp Khánh Hòa cấp giấy chứng tử với nguyên nhân chết là “Choáng không hồi phục chưa rõ nguyên nhân”, tên Jetty Lý, nói với đài CNN rằng, “Tôi thiết nghĩ ít nhất chúng ta cũng cần phải để cho thế giới biết chuyện gì đang xảy ra… để có thể khi đứa con trai hay con gái của một ai đó nói rằng chúng trở về South Asia, thì đó sẽ không phải là lời chia tay vĩnh biệt.

GÓP Ý CỦA Người lính già QLVNCH Võ văn Sĩ 

Kính thưa quý vị,

Tôi xin miễn bàn về những cái chết lãng nhách của những con "vịt kìu".
Ở đây tôi muốn nói đến cái sự cà chớn của bọn cướp Việt Cộng và đám truyền thông của chúng.

Đọc bài "Ai Muốn Về Việt Nam" tôi nhận thấy có 2 điều rất trái khoáy cần phải lên tiếng để cho lũ cưóp Việt Cộng ngoáy lỗ tai trâu nghe cho rõ:

1/- Việt Kiều ???

Những người ở hải ngoại có quốc tiịch Pháp, Mỹ, ... gốc Việt Nam đa số là đồng hương tỵ nạn Cộng Sản. Họ đâu có phải là công dân của Việt Cộng, họ đâu có phải là "người Việt tạm trú nơi đất khách quê người" mà bọn Việt Cộng và đám truyền thông của chúng bá vai bá cổ tròng vào đầu họ hai tiếng Việt Kiều ? Bây giờ những người đó là những người Mỹ, người Pháp,... gốc Việt chớ không phải là Việt Kiều. Nhờ các ông/bà VC tý...............!!!
2/- Đi hay Về ???

Như trên đã nói. Những người Mỹ, Pháp,... gốc Việt Nam chớ không phải là Việt Kiều. Do đó, nếu họ có trở lại Việt Nam thì họ Đi Việt Nam và Về Mỹ, về Pháp,... chớ không có chuyện họ "Vể Việt Nam"!!!.

Những kẻ sống tha hương đều mang tâm trạng "hoài cố hương" và "nhớ thương người thân kẻ thuộc" của họ. Do đó, dù biết rằng quê hương đang bị thống trị bởi một tập đoàn đảng cướp của giết người CSVN nhưng họ lại quá chủ quan về cái quốc tịch ngoại quốc của họ đang có nên họ đã trở lại Việt Nam, đi Việt Nam để thăm lại nơi chôn nhau cắt rún, thăm mồ mã ông bà cha mẹ hay thăm người thân bệnh hoạn, cùng khó... Sau khi đó thì họ lại trở về Mỹ/Pháp để sống. Họ chỉ "đi Việt Nam" chớ làm gì có chuyện họ "về Việt Nam" ? Đừng có bá láp và bắt quàng vô liêm sỉ !

Kính thưa quý vị,

Tóm lại, bọn VC là một lũ đầu trâu mặt ngựa. Chúng vô cùng tàn ác, gian manh và xảo quyệt. Chúng lợi dụng tâm trạng "hoài cố hương" và "tình thương người thân kẻ thuộc" bị khốn để trấn lột và giết hại những người ở hải ngoại về thăm quê hương, thăm người thân.

Tôi chỉ thông cảm với những kẻ ngay lành ở hải ngoại về thăm quê và người thân nói trên. Còn đối với những con "vịt kìu" vô liêm sỉ trở lại Việt nam để "du lịch" (?), để "kiếm gái tơ" (trâu già gặm cỏ non), để "kiếm đĩ đực" hay lũ vô loại "áo gấm về làng" thì chúng có chết hết cũng đáng kiếp mà thôi !

Trân trọng kính chào quý vị.

Người lính già QLVNCH Võ văn Sĩ