Saturday 20 April 2019

Nguyễn Thị Thanh Yến : VỀ QUÊ MÌNH KHÔNG CON?

Về quê mình không con
Mới đầu mùa đã nắng 37 độ
Gió lào rít ầm ầm qua khe cửa
Hoa cắm đêm qua vội héo dẫu chưa tàn

Thiên nhiên lẽ nào cũng giận dữ ngút ngàn
Khi không điểm thành thủ khoa, ngoài 30 lại trật
Thương bao phận đời quăng quật
Lại âu lo khi ma tuý ngập tràn

Có nơi nào không chỉ với hai trăm ngàn
Là có thể vô tư sàm sỡ
Bộ từ điển có khi còn phải sửa
Bởi Việt Nam bây giờ nứng và nựng như nhau

Về đi con, về mà thấy nỗi đau
Trẻ con được dạy bắt đầu bằng những điều gian dối
Kinh tởm những bộ mặt thản nhiên khi phạm tội
Miệng vẫn chẳng quên gào những lời nói hay ho

Con về đi, về mà gánh cho mẹ bớt nỗi lo
Giá điện, giá xăng lao như tên lửa
Vào bệnh viện mà nghèo thì đừng vào nữa
Tiền ăn chẳng còn lấy đâu nộp phí chăm nom

Đời mẹ tảo tần nên chỉ muốn các con
Trung thực, giỏi giang, ngẩng cao đầu đế sống
Vậy mà nói sự thật bây giờ mấy người còn dám
Sợ án treo lơ lửng trên đầu...

Cao tốc Bắc Nam nếu anh bạn trúng thầu
Lấy ý kiến của dân, chắc mẹ không là dân nữa
Chỉ thấy rõ tim mình đang ứa
Đau thắt ngực này, sao thế Việt Nam tôi?

Con về đi, ừ mà thôi
Thẳng thắn như con biết làm gì để sống
Hãy tung bay nơi trời cao biển rộng
Mẹ sẽ chờ, ngày đất nước sang trang... 
Nguyễn Thị Thanh Yến
18042019