“Cứ đầy đi, không phải nghe lời bà ấy!”.
Trưa nay đi ăn đám cưới, mình được xếp ngồi cùng mâm với mấy bác già cả nam và nữ mình trẻ nhất mâm.
Người ngồi ngoài cùng rót tuần bia đầu tiên, đến lúc rót vào cốc bác nam đối diện mình thì bác nữ bên cạnh nhắc:
- Một chút gọi là thôi anh ạ, nhà em không uống được!
Bác nam phản ứng tức thì:
- Cứ đầy đi, không phải nghe lời bà ấy!
Tất nhiên cốc bia được rót đầy sủi bọt, tất cả cùng chạm cốc và bác nam làm một hơi hết sạch cốc bia, bác nữ cằn nhằn:
- Đã bảo uống ít thôi lại uống hết cả cốc to thế này, huyết áp lại tăng vùn vụt cho mà xem. Trước lúc đi đo là bao nhiêu?
Bác nam gạt đi:
- Kệ cái thằng huyết áp đấy, mình đang đi ăn cưới đấy bà!
Rồi bác nam thò đũa gắp miếng đùi gà đầu tiên trên đĩa, bác nữ lấy đũa của mình gõ cái vào đũa bác nam:
- Không ăn đùi, nhiều mỡ, ăn miếng lườn màu trắng kia kìa. Mỡ trong máu ông cao lắm, ông phải kiêng cho tôi chứ.
Bác nam hạ đũa xuống gắp miếng lườn trắng phía dưới vào bát, chuẩn bị cho lên miệng. Thì bác nữ lại gõ cái đũa vào bát bác nam ý dừng lại rồi thò tay vào bát bác cầm miếng thịt gà về bát mình. Bác nam hỏi:
- Bà làm gì đây?
- Tôi bỏ da ra cho ông, da nhiều mỡ ông không ăn được!
Bác nữ bóc miếng da ra rồi để lại miếng thịt gà vào bát bác nam:
- Đấy, ông ăn đi, ông phải biết bệnh của mình và chỉ ăn như thế thôi.
Rồi bác quay ra cả bàn:
- Ông nhà tôi bị huyết áp cao, tim mạch, tiểu đường, mỡ máu, lúc nào cũng một đống thuốc theo người đấy ạ, bệnh từ miệng mà ra, nhắc ông ấy liên tục phải chú ý khi ăn uống mà ông ấy không nhớ.
- Mệt bà này quá, ăn đi, tôi vừa gắp vào bát đã kịp bỏ da ra đâu mà bà… - bác nam gắt.
Cả bàn cụng ly ăn uống hỉ hả nói cười, bác nữ cạnh mình xoay đầu đũa và bắt đầu gắp tôm vào bát mọi người. Con tôm bắt đầu hướng về phía bác nam, biết ý bác giơ bát ra đỡ con tôm và bảo:
- Cảm ơn bà, bà cứ để đó cho tôi tự nhiên.
Bác nữ vợ ngồi bên cạnh trợn tròn mắt lên:
- Ôi, ông không ăn được tôm, chô-lét-tơ-rông trong tôm cao lắm, ông không được ăn.
- Cái bà này - bác nam gắt - người ta gắp mời mình thì mình phải nhận đã, ăn hay không tính sau.
Mọi người lại ăn uống nói cười, cụng ly, bác nam mới với đũa vào đĩa tim xào cần tây, bác nữ lại thò đũa gõ vào đũa bác nam cái:
- Món này hôm nay họ xào mặn lắm, ông không ăn được, ăn sang cái khác đi.
Bác nam vứt cạch đôi đũa xuống bàn đứng bật dậy:
- Ông chủ đám cưới đâu rồi? Ông đâu rồi?
Bác quát to nhưng đám cưới đông và ồn nên chỉ mỗi bàn mình nghe được bác quát và ông chủ đám cưới thì ở rất xa nên cũng không nghe được, bác cằn nhằn:
- Sao ông ấy lại xếp bà này ngồi cạnh tôi nhỉ? Bữa nào cũng ngồi ăn cạnh bà ấy rồi, đi ăn cỗ cưới cũng không thoát.
Bác ngồi phịch xuống với tay rót đầy cốc bia, bác nữ giữ chặt cốc bia:
- Ông không được uống, ông phải kiêng!
- Bà bỏ tay ra - bác nam gắt. - Bà để nguyên cho tôi ăn uống nếu không tôi đi sang bàn khác ăn đấy, tôi không ngồi đây nữa đâu.
Bác nữ rên rỉ:
- Bệnh đầy người ra, tôi lo là lo cho ông đấy, ông cứ ăn cho sướng mồm sướng miệng ông rồi nằm một chỗ thì cũng thân này hầu chứ ai! - quay ra cả bàn phân bua - đấy các bác xem, ông ấy biết bệnh của mình nếu có ý thức trong ăn uống thì tôi không phải nhắc thế đâu.
Rồi bác nữ quay sang bác nam dằn giọng:
- Ông không được uống cốc bia này nữa, lúc nãy ông uống cả cốc kia là quá tiêu chuẩn ngày hôm nay rồi.
Bác nam nhìn cả bàn:
- Xin lỗi các bác đã làm các bác mất vui, có lẽ tôi không nên ở đây nữa làm ảnh hưởng đến các bác quá, tôi rất ngại. Các bác cứ tự nhiên nhé, tôi xin phép ra ngoài. Rất xin lỗi các bác, lượng thứ nhé!
Nói rồi bác nam đứng dậy, bác nữ kéo tay bác nam:
- Ơ, ông đi đâu đấy?
Bác nam hất tay bác nữ ra:
- Đi về chứ đi đâu, ngồi mà không được ăn không được uống thì ngồi làm gì!
Bác nữ thấy vậy cũng đành chào mọi người rồi đứng lên đi theo bác nam, cả mâm im một lúc rồi một bác bảo:
- Kinh nghiệm xương máu các ông nhé, đi ăn cỗ là không được cho vợ đi cùng.
- Mà nếu cho vợ đi cùng thì nhất quyết không được ngồi cùng mâm - bác nam khác đế luôn.
Cả mâm lại cụng ly ăn uống hỉ hả.
Bích Ngọc