AUGUST 25 - 2018
Trong những vụ án Manafort và Cohen Diễn Đàn này đang bàn, điều lạ lùng nhất là thái độ của bộ trưởng Tư Pháp Jeff Sessions. Ông này ngay từ đầu đã tự ý rút lui ra khỏi việc điều tra can dự của Nga, lấy lý do ông là thượng nghị sĩ đầu tiên ủng hộ ông Trump rất mạnh nên muốn tránh chuyện xung khắc quyền lợi –conflict of nterest-, nhưng thực tế là để tránh bị điều tra về việc ông có thể đã có liên lạc với đại sứ Nga. Việc ông tự ý rút lui, không hỏi phép hay tham khảo ý kiến của TT Trump đã đưa đến tình trạng ông thứ trưởng Rod Rosenstein mau mắn biểu diễn quyền hành bằng cách bổ nhiệm ngay ông Mueller làm công tố đặc biệt điều tra về việc Nga can dự vào cuộc bầu tổng thống, với một ‘sự vụ lệnh’ mơ hồ khiến cho tình trạng trở nên rối loạn chẳng ai hiểu sẽ đi về đâu.
Câu chuyện biến thái trầm trọng từ điều tra can dự của Nga chạy qua điều tra TT Trump cản trở công lý khi sa thải giám đốc FBI, để rồi bây giờ thành truy cứu việc các phụ tá của tổng thống trốn thuế, việc trả tiền gái điếm, có thể lân la qua các kinh doanh của TT Trump từ ngày ông bắt đầu cơ nghiệp cách đây nửa thế kỷ, bất kể những chuyện chẳng dính dáng xa gần gì đến chuyện Nga can thiệp vào bầu cử tổng thống Mỹ.
Trong tất cả những vụ án này, bộ trưởng Tư Pháp đã im hơi lặng tiếng một cách thật lạ lùng. Khiến cho TT Trump bực mình lên TV đả kích. Ông Sessions đáp lễ ngay là ông “sẽ không để chính trị chi phối công việc của bộ Tư Pháp”. Thật là quái lạ!
Ông bộ trưởng chống mắt nhìn ông tổng thống bị rượt đuổi bởi ông công tố tìm mọi cách bứng ông tổng thống một cách cực kỳ vô lý, chẳng có nguyên do chính đáng nào, ngoài việc moi cho bằng được lý do để lật đổ một tổng thống đã được dân bầu một cách chính danh và hợp Hiến. Một là ông bộ trưởng phải có trách nhiệm bảo vệ Hiến pháp, bảo vệ kết quả bầu cử của dân và chấm dứt âm mưu đảo chánh này. Hai là ông bộ trưởng đồng ý với công tố là tổng thống đáng bị đuổi thì phải từ chức ngay.
TT Trump bị kẹt cứng không nhúc nhích được. Ông không thể sa thải ông Sessions được dù có quyền, vì làm vậy là đại họa chính trị mà quốc hội khó đồng ý vài tháng trước ngày bầu quốc hội lại, sẽ phải chống đối, và TT Trump sẽ khó có thể bổ nhiệm bộ trưởng mới, để rồi sẽ phải nhận ông Rosenstein xử lý thường vụ. Nếu phải sa thải luôn ông Rosenstein thì sẽ lập lại sai lầm đưa đến việc TT Nixon bị ép từ chức. TT Trump đã mạt sát ông Sessions với hy vọng ông tự ý từ chức, nhưng ông này ù lỳ nhất định không từ chức.
Tin mới nhất cho biết công tố Mueller đã đề nghị miễn tố mọi tội cho ông Allen Weisselberg, tổng giám đốc Tài Chánh tổ hợp Trump Organization, đổi lấy việc ông này hợp tác khai với ông Mueller về các giao dịch tài chánh của tổ hợp.
Tin này đáng chú ý vì rõ ràng là cuộc điều tra của công tố Mueller đã đi vào tổ chức kinh doanh của TT Trump, và không còn một chút quan hệ nào đến việc can dự của Nga hay sa thải giám đốc FBI nữa.
Điều kẻ này không hiểu nổi là theo luật Mỹ thì như vậy ông Mueller có quyền đi bao xa? Tới đâu là giới hạn của cuộc điều tra? Tới khi tìm ra được một tội nào đó của TT Trump để có thể truy tố và lật đổ ông, cho dù đó là tội thiếu thuế cách đây nửa thế kỷ? Nếu đây không phải là cố gắng để ‘đảo chánh’ thì là gì? Hơn 60 triệu cử tri đã bầu cho ông Trump sẽ nghĩ gì, làm gì? Đây có phải là giọt nước làm tràn ly, là lý do chính đáng để TT Trump sa thải ông Mueller bất chấp hậu quả không?
Những người thù ghét TT Trump dĩ nhiên sẽ vui mừng, nhưng những người lo xa cho thể chế dân chủ và ý nghĩa của cuộc bầu cử tổng thống sẽ đắn đo hơn.
Chính trị Mỹ thật là điên đầu.
CUỘC CHIẾN MẬU DỊCH MỸ-TC TIẾP TỤC
Cuộc chiến tăng thuế quan hàng nhấp cảng Mỹ và Trung Cộng tiếp tục mạnh trong khi đại diện hai nước đang thảo luận tại Hoa Thịnh Đốn.
Kể từ ngày Thứ Năm vừa qua, Mỹ tăng thuế quan lên đến mức 25% trên hàng nhập cảng từ TC tổng cộng trị giá 16 tỷ đô, liên quan đến 279 sản phẩm. Ngay sau đó, TC trả đũa, tăng thuế quan lên mức tương đương trên số hàng nhập cảng từ Mỹ cũng trị giá tương đương, phần lớn là sản phẩm dầu hỏa và hóa chất.
Tổng cộng cả hai bên đã tăng thuế quan trên hàng hóa nhập cảng trị giá 50 tỷ đô. TT Trump đã đe dọa sẽ tăng thuế quan trên hàng TC tới tổng số 200 tỷ đô.
Cuộc chiến này nếu kéo dài sẽ tai hại vô cùng cho TC trong khi ảnh hưởng trên kinh tế Mỹ cũng khá tai hại, nhưng thua xa những thiệt hại của TC. Đó là lý do TC một mặt trả đũa nhanh chóng và tương đương, nhưng mặt khác đã phải gửi một phái đoàn đặc biệt qua Mỹ điều đình.
Ai cũng biết cán cân thương mại Mỹ-TC đã là gánh nặng quá lớn cho kinh tế Mỹ, thất cân bằng tới cả 600 tỷ đô một năm, và tình trạng này không thể tiếp tục lâu dài. Trong cuộc chiến hiện nay, nhiều công ty Mỹ đã thiệt hại nặng, nhưng về lâu về dài, vẫn còn hơn là cả nền kinh tế phải chịu thiệt hại cả ngàn tỷ.
Nhìn vào thị trường chứng khoán hai nước thì biết bên nào thua thiệt. Trong khi Dow Jones vẫn vững mạnh ở mức 25.000-26.000 từ cả nửa năm nay, thì thị trường chứng khoán Thượng Hải, Hồng Kông, Thẩm Quyến,... đã bốc hơi cả ngàn tỷ đô.
TGĐ TARGET CA TỤNG KINH TẾ
Tổng Giám Đốc cửa hàng Target, ông Brian Cornell đã tuyên bố chi tiêu của dân trên hàng tiêu thụ -consumer spending- chưa bao giờ mạnh như bây giờ, có thể nói là mạnh nhất mà ông được thấy trong suốt cuộc đời kinh doanh của ông.
Số bán của Target trong tam cá nguyệt 2 đã gia tăng đồng loạt so với con số cùng kỳ năm ngoái, cho dù đang phải cạnh tranh sống chết với Amazon là công ty bán hàng qua trang mạng.
Không phải chỉ có Traget không, mà các cửa hàng lớn như Kohl, Nordstrom, Macy cũng đều cho thấy số bán tăng mạnh đồng loạt.
Thành quả kinh tế này của chính quyền Trump là một nhức đầu vĩ đại cho đảng DC không biết phải giải thích làm sao cho cử tri việc kinh tế đang phát mạnh. Chỉ còn cách lái qua những việc dấm dớ như cuộc điều tra cùa ông Mueller, việc các ông Manafort và Cohen bị ra tòa, việc Trump kỳ thị nói chung,...
TNS MCCAIN
Tin mới nhất cho biết TNS John McCain đã yêu cầu chấm dứt mọi chữa trị về tình trạng ung thư của ông. Ai cũng hiểu đó là điềm báo không lành.
Ông McCain có lẽ là chính trị gia Mỹ có quan hệ chặt chẽ với VN nhất, từ VN của VNCH đến VN của VNCS. Trong thời chiến tranh, ông là một trong những phi công bị bắn rớt đầu tiên tại BV và đi tù lâu năm nhất. Sau thời chiến tranh, ông lại là người chủ trương giao hảo mật thiết với Hà Nội nhất.
Đối với người Mỹ, TNS McCain tuy thuộc đảng CH và đã từng tranh cử tổng thống đại diện cho đảng CH, nhưng lại thuộc khối ‘lửng lơ con cá vàng’, khi thì biểu quyết theo CH, khi thì theo DC. Khi ra tranh cử tổng thống, ông đã muốn mời TNS Joe Lieberman của DC đứng cùng liên danh với ông, nhưng bị đảng CH phản đối quá mạnh nên từ bỏ ý định đó. Ông Lieberman là TNS đã từng đứng cùng liên danh với PTT Al Gore, tranh cử chống liên danh Bush-Cheney.
Trên căn bản, ông McCain thuộc khuynh hướng bảo thủ, tuy hay xích mích với các tổng thống CH như Bush và Trump, nhưng thường biểu quyết cho các chính sách bảo thủ.
Trong những ngày cuối đời gần đây, ông đổi lập trường, có vẻ bị chi phối bởi thù ghét cá nhân, quay qua chống TT Trump rất mạnh, thường chỉ trích TT Trump còn mạnh hơn mấy chính khách DC. Ông và hai bà TNS của Maine và Alaska đã là những người biểu quyết cứu sống Obamacare, cho dù trước đây ông đã từng chỉ trích Obamacare rất mạnh.
Việc ông McCain không chịu từ chức để thống đốc CH của Arizona có thể bổ nhiệm một chính khách CH thay thế, đã và sẽ khiến CH mất một phiếu tại Thượng Viện, để chỉ còn đúng 50 phiếu. Sẽ gây khó khăn lớn cho TT Trump, nhất là trong vấn đề phê chuẩn thẩm phán Kavanaugh vào Tối Cao Pháp Viện.
Bất kể chuyện gì, đồng ý hay không với ông McCain, dân VN cũng không thể không ghi ơn ông đã hy sinh một quãng đời tươi đẹp nhất trong nhà tù Hỏa Lò của CSBV để giúp bảo vệ tự do cho VNCH.
(Diễn Đàn này sẽ không đăng những góp ý thoá mạ TNS McCain, tuy sẽ đăng những chỉ trích nghiêm chỉnh)
VỪA ĂN CƯỚP VỪA LA LÀNG
Cô phụ tá phản phúc Omarosa mới đây đã lên tiếng tố cáo TT Trump muốn khai mào một cuộc chiến chủng tộc chống dân da đen.
Vẫn sách lược cũ, đối với dân da đen, bất cứ làm nghề gì, chức vụ đến đâu, hễ đụng đến sợi lông chân của họ là y như rằng, đó chỉ có thể là kỳ thị màu da của họ.
Thậm chí, có khi không đụng đến họ cũng vẫn là kỳ thị. Điển hình là họ tố cáo giải Oscar trong ngành điện ảnh có quá ít giải cho các đạo diễn và tài tử da đen. Họ đòi hỏi giải thưởng phải tương xứng với tỷ lệ dân số. Có lẽ họ nghĩ nếu giải thưởng được phân phát theo tài năng thì họ sẽ vô vọng, do đó chỉ có một cách duy nhất họ có thể có giải thưởng là tính theo tỷ lệ dân số, cũng không khác gì việc nhận họ vào đại học, phải tăng thêm điểm để có đủ tỷ lệ sinh viên da đen trong các đại học. Ông thẩm phán da đen duy nhất trong Tối Cao Pháp Viện, Clarence Thomas, là người chống đối chuyện này mạnh hơn ai hết vì ông cho đây là một sỉ nhục với dân da đen, coi như họ là ‘công dân hạng hai”, với trí thông minh thua xa dân da trắng nên phải nâng đỡ.
Trong câu chuyện cô Omarosa, TT Trump không phải là người duy nhất sa thải cô. Trước đó, PTT Al Gore, TT Clinton, và cả đài NBC cũng đã sa thải cô rồi. Thế thì những người này có kỳ thị da đen không?
Chính ông Trump là người đã cứu cô ba lần. Cô này là người ‘khai chiến’ cuộc chiến màu da khi ồn ào tố TT Trump là kỳ thị, bây giờ lại la hoảng TT Trump khai chiến. Cái đó, các cụ ta gọi là “Vừa ăn cướp vừa la làng”.
Dù sao thì câu chuyện lãng xẹt của cô Omarosa đã đi vào lãng quên sau một hai tuần đinh tai nhức óc.
GIÁO SƯ ĐẠI HỌC CHỐNG TRUMP
Hơn bốn chục giáo sư những đại học cấp tiến nhất nước như Harvard, Princeton, Berkeley,... đã là ‘đồng tác giả’ một bài xã luận đăng trên báo cấp tiến New York Times, lên án chính sách ngoại giao của TT Trump. Giáo sư đại học cấp tiến chống TT Trump chẳng có gì lạ.
Họ muốn gì? Muốn trở lại tình trạng nước Mỹ ‘lãnh đạo từ phiá sau lưng’? Xin lỗi cả thế giới và tổng thống Mỹ gặp quốc trưởng các nước khác là phải khúm núm cúi gập người trịnh trọng vái lạy? Mỹ tiếp tục chi bạc ngàn tỷ làm cảnh sát bảo vệ cả thế giới trong khi cả thế giới phè phỡn chửi Mỹ dưới cái dù an ninh Mỹ? Bắc Hàn tiếp tục thử bom và hỏa tiễn trong khi Mỹ yên lặng ngồi cầu Chúa khấn Phật? Có phải đó mới là chính sách ngoại giao mà họ hoan nghênh không?
Trước khi các cụ tỵ nạn hồ hởi tung hô đám giáo sư này, xin các cụ nhớ lại dùm trong thời chiến tranh chống CSBV của chúng ta, các trường đại học này đã từng là những ‘mật khu’ của VC tại Mỹ và đám giáo sư này cùng với đám sinh viên của họ chính là những du kích quân VC nằm vùng tại Mỹ, suốt ngày mang cờ máu xuống đường la hét “Ho, Ho, Hochiminh”!
Các cụ thấy có nên tung hô chúng không? Hay là ta phải cám ơn chúng vì nhờ chúng giúp nên ta mới được cái ‘may mắn’ di tản qua Mỹ thành công dân Mỹ?
CHUYỆN DIỄU CỦA DÂN BIỂU DC
Dân biểu da đen Alcee Hastings của đảng DC tại Florida mới đây trong một cuộc nói chuyện với cử tri, đã đưa một câu chuyện diễu ra để mở màn.
Ông đố cử tri biết sự khác biệt giữa một khủng hoảng –crisis- và một đại họa -catastrophe-. Câu trả lời của ông: “Khủng hoảng là khi nào Trump bị rớt xuống sông Potomac [sông ở Washington DC] mà không biết lội. Và đại họa là có người cứu ông ta lên”.
Câu chuyện diễu vô ý thức này nói lên sự ấm ức tột cùng của phe cấp tiến. Thua đau, thua đậm, mỗi ngày mỗi thua thêm, chẳng làm gì được, chỉ còn cầu mong thiên thần hay ma qủy giúp giết Trump thôi.
Kẻ này dám bảo đảm ông dân biểu này không phải là người duy nhất mơ mộng chuyện hắc ám này. Không ít dân cấp tiến cũng vậy thôi.
Xin chia buồn cùng những vị đó: hy vọng TT Trump chết đuối dưới sông Potomac coi như có xác xuất đúng.. 0,0000%, bất kể quý vị vái ông thần bà thánh nào. Chỉ có một cách duy nhất để quý vị bớt ấm ức, sống thọ thêm vài năm thôi: quên chính trị đi, về nhà chơi với các cháu nội ngoại cho khỏe.
Đây cũng là lời khuyên gửi đến các cụ tỵ nạn Việt luôn.
DÂN NAM HÀN GẶP LẠI THÂN NHÂN
Khoảng 330 người dân Nam Hàn trong 89 gia đình, phần lớn rất già yếu, ngồi xe lăn, đã được chở đến một thành phố Bắc Hàn để gặp lại khoảng 185 bà con thân nhân còn ở lại Bắc Hàn, sau hơn 65 năm chia cách.
Trẻ nhất cũng khoảng thất thập, trong khi người già nhất đã 99 tuổi. Đây là cuộc hội ngộ đầu tiên từ hơn ba năm nay, sau khi TT Nam Hàn và Chủ Tịch Bắc Hàn đã đồng ý cho dân hai vùng được gặp lại nhau.
Đây cũng là một bước tiến nữa trong việc tìm kiếm giải pháp hòa bình cho cuộc chiến Nam-Bắc Triều Tiên mà cho đến nay vẫn chưa chính thức chấm dứt. Cũng là một nhượng bộ nữa của Cậu Ấm Ủn.
Cho đến nay Cậu Ấm đã ngưng thử nghiệm bom hay hỏa tiễn nguyên tử được 9 tháng rồi, đồng thời Cậu cũng đã trả tự do cho ba công dân Mỹ gốc Nam Hàn bị tù khổ sai tại BH, và tiếp tục cuộc đàm phán kín trong hậu trường với Mỹ. Trong khi Mỹ chưa hề tháo gỡ bất cứ biện pháp trừng phạt kinh tế nào đối với BH.
Phe chống Trump cố tình khỏa lấp những tiến bộ này và tiếp tục tố cáo TT Trump bị Cậu Ấm lừa và đã thất bại hoàn toàn.
Những người không muốn nhìn thấy gì thì chỉ cần nhắm mắt là không nhìn thấy gì hết, quá dễ thôi.
TTDC GIAN TRÁ
Câu chuyện cô Mollie Tibbetts bị thảm sát, vứt xác tại một cánh đồng tại tiểu bang Iowa, nhiều người đã biết. Sau mấy ngày điều tra, cảnh sát Iowa đã bắt được một người tình nghi là thủ phạm. Anh này đã nhận tội tuy chưa ra tòa vì còn nhiều khúc mắc mà cảnh sát đang điều tra thêm.
Anh ta tên là Cristhian Bahena Rivera, 24 tuổi, di dân lậu gốc Mễ, đã bị bắt.
Tất cả báo cáo của cảnh sát đều ghi rõ anh này là di dân bất hợp pháp, ở lậu đã ít nhất 4 năm, không có giấy tờ di trú hợp lệ.
Thế nhưng báo New York Times loan tin với cái tít rất... ‘ý nghĩa’: “Di dân bị bắt vì tình nghi là thủ phạm giết Mollie Tibbetts”.
Quý vị có để ý thấy chuyện gì không? Đó là việc NYT cố tình không đăng kèm theo cái chữ ‘illegal’ hay ngay cả ‘undocumented’. Vẫn là cái ý đồ mờ ám muốn lập lờ đánh lận con đen cố hữu của TTDC thôi.
Không phải chỉ là NYT không đâu. Cả CNN cũng vậy, loan tin mà ‘quên’ kèm theo cái chữ ‘illegal’.
Được hỏi về vụ này, TNS Elizabeth Warrens, chuẩn ứng cử viên tổng thống năm 2020 của đảng DC, phớt lờ, lái qua chuyện TT Trump phạm tội chia cách gia đình di dân lậu. Chỉ khiến bà thượng nghị sĩ Iowa Joni Ernst nhắc khéo tên di dân lậu này đã chia cách cô Tibbetts khỏi gia đình của cô một cách vĩnh viễn.
CỤ TỴ NẠN VÀ OBAMA
Có một cụ tỵ nạn gọi TT Obama là tổng thống “hiền hòa, yêu chuộng hòa bình”. Đây không phải loại ‘Tin Vắn’ đáng đăng, nhưng vì tính ‘lạ lùng’ của nhận xét này, nên Diễn Đàn bàn qua cho vui, gọi là ‘thay đổi không khí’, tìm hiểu về quan điểm của các cụ tỵ nạn.
Cái câu “yêu chuộng hòa bình” dường như là một thứ huân chương của CS ngày xưa gắn lên ngực những tay ‘phản chiến’ thân cộng chống lại việc Mỹ giúp miền Nam chống đỡ xâm lăng của CSBV, bây giờ được mang ra xài để đeo lên cổ Obama, thật là thích hợp, xứng đáng.
TT Obama được giải Nobel Hòa Bình mà, đúng không? Hình như Lê Đức Thọ và Kissinger cũng được Nobel Hòa Bình, phải không? Ba đồng chí ngủ chung giường?
Hiền hòa? Có thật là TT Obama “hiền hòa” không?
Hiền hòa đi giết Khaddafi biến Libya thành một Somalia thứ hai, giết nhau loạn đả cả vạn người chết từ cả chục năm nay, đến cả đại sứ Mỹ cũng bị giết, đẩy cả vạn người khác vượt biển qua Âu Châu, chết chẳng biết bao nhiêu?
Hiền hòa nhìn ISIS từ một “đội bóng rổ trung học” biến thành một lực lượng khủng bố chiếm một nửa Iraq và một nửa Syria, cắt cổ hàng vạn người, đẩy cả triệu người dân Trung Đông chạy qua Âu Châu tỵ nạn?
Hiền hòa tặng các giáo chủ Iran cả tỷ đô đổi lấy một lời hứa của Iran không chạy đua võ trang nguyên tử mà chẳng ai kiểm soát được gì hết.
Hiền hòa nhìn Bắc Hàn tha hồ thử bom và hỏa tiễn trong suốt 8 năm trời.
Hiền hòa chống mắt nhìn cái lưỡi bò Trung Cộng liếm cả Đông Nam Á.
Hiền hòa hay ngu muội?