Thưa quý vị, quý bạn phe ta thân kính,
Tháng tư khởi đầu cho Mùa Quốc Hận, tiện nhân xin chuyển tiếp ba bài thơ dưới đây của nhà thơ Portland tài hoa mà khiêm cung, Ngọc Bội, tức Thiếu tá Trịnh Đình Bội, Tổng Cục CTCT, người bạn vong niên và một trong những "đồng chí" chống Cộng bền bĩ, kiên cường nhất của tiện nhân.NLGO
KHÚC BẠC MỆNH
CHO MÙA XUÂN TAN TÁC
30 Tháng Tư 1975
Khúc bạc mệnh đàn đã trả xong?
Mà bao đau đớn chất trong lòng.
Vết thương còn thấm trên trang giấy
Ngọn bút chưa ngừng máu chảy tuôn!
Bao tháng năm qua đời nghiệt ngã
Nỗi nhà tan tác mất quê hương.
Oan khiên đổ xuống bao oan khuất
Giặc đỏ lộng hành gieo thảm thương.
Mãi nhớ những anh hùng tử sĩ
Hiến thân cho tổ quốc trường tồn.
Nấm mồ cô lạnh không nhang khói
Bụi phủ tan hoang nắm đất trồi!
Quân cướp tự phong ôi thắng cuộc
Lộ hình đảng trị diệt sinh linh.
Cúi đầu khiếp sợ quân xâm lược
Hống hách dân mình đâu nhục vinh?
Còn trời còn đất còn non nước
Thế nước lòng dân cách mạng hoa.
Ngọn đuốc đấu tranh bừng khí thế
Quê hương giành lại quyết xông pha!
NGỌC BỘI
HỌA DIỆT VONG
Hiểm họa bắc phương họa diệt vong
Nghìn năm nô lệ hận bên lòng.
Mò trai đẵn gỗ dâng châu báu
Ôi mất quê hương mất núi sông!
TIẾNG QUỐC
Đất khách tha hương thương quốc phá
Quê nhà lận đận tủi gia vong.
Vẳng nghe tự đáy hồn sông núi
Tiếng quốc vang trời mãi gọi mong!
NGỌC BỘI