Wednesday, 18 July 2018

Bất Tuân Dân Sự

Bất Tuân Dân Sự

FB Tí Phạm: Đây là giai đoạn chín mùi cho BẤT TUÂN DÂN SỰ.
Tại sao?

1. Kinh tế của chế độ csvn đã đi đến chỗ rệu rạo và kiệt quệ.
2. Hà Nội đang bị bủa vây tứ phía và đã mất viện trợ và các giúp đỡ, vay mượn ưu đãi.
3. Trung Quốc đang lay hoay trong cuộc chiến mậu dịch.
4. Lòng dân đang oán thán cực độ.
5. Nội bộ cộng sản đang phân hóa trầm trọng.
6. Các công cụ bảo vệ chế độ đang hoang mang, mệt mỏi và lo sợ.
7. Các công cụ tuyên truyền cho chế độ bị mất tác dụng và đi đến chỗ phản tác dụng.

Bất tuân dân sự là phương thức đấu tranh nhằm:

1. Xây dựng ý thức của người dân nhằm kết hợp chặt chẽ và hành động cụ thể.
2. Làm rệu rạo xương sống kinh tế để làm suy yếu lực lượng bảo vệ chế độ.
3. Làm phân hóa và đổ nát cỗ máy chế độ.
4. Làm cho Trung Quốc thấy rằng nuốt Việt Nam là điều không thể được và làm cho bọn đày tớ của Trung Quốc thấy rằng bán Việt Nam là điều không thể xảy ra. 
5. Chuẩn bị cho một cuộc thay đổi trọng đại. Mỗi ngày, cứ mỗi người ở Việt Nam trong số 50 triệu người, tiết kiệm, không tiêu xài 20 ngàn đồng thì sẽ bị hụt 1000 tỉ đồng trong thị trường tiêu dùng. Đây chỉ là một khía cạnh nhỏ, chưa kể đến những tác động dây chuyền khác...

#bất_tuân_dân_sự HÃY PHẢN ĐỐI THUẾ PHÍ VÀ LÀM RỖNG NGÂN KHỐ BẰNG HÀNH ĐỘNG HỢP PHÁP. (FB Tí Phạm)

18.07.2018

Khi Bất tuân Dân sự Trở thành Một Bổn Phận Thiêng Liêng
Lời Mahatma Gandhi: ” Bất tuân Dân sự trở thành một bổn phận thiêng liêng khi nhà nước trở nên vô pháp luật và hũ hóa.”

Hiện tại thì nhà nước xã nghĩa ta đã hội đủ hai tệ nạn kể trên:

– Nhà nước vô pháp luật: Tình trạng tệ hại đến mức mà lãnh đạo cấp tỉnh ngang nhiên bắn giét, thanh toán nhau ngay tại trụ sở đảng và nhà nước giữa thanh thiên bạch nhựt: Đó là sự cố Yên Bái.

– Nhà nước tham nhũng, thúi nát: Trùm đảng tối cao Trọng lú vừa mới nhận một bức tượng ” bóc hồ ” bằng vàng ròng, nặng chỉ có 50 kí do Formosa ” cá chết ” công khai vi thiềng.

Cứ như lời thánh Gandhi, bây giờ đã đến lúc toàn dân Việt thi hành bổn phận ” Bất tuân Dân sự. “

ĐÃ ĐẾN LÚC TOÀN QUỐC BẤT TUÂN DÂN SỰ

Hơn 30 năm về trước, khi các nhân sĩ Miền Nam vận động quốc tế phục hồi Hiệp định Paris 1973, các nhà chánh trị Âu Mỹ khuyên:

“ Bà J. W. E Spies, lúc đó Bà là Chủ Tịch Đảng Christian Democratic Appeal và dân biểu Quốc Hội Hòa Lan, và hiện nay Bà là Bộ Trưởng Bộ Nội Vụ. Khi được hỏi về vấn đề vận động quốc tế cho tự do dân chủ ở Việt Nam,

Bà nói rằng người Việt Nam trước tiên phải hy sinh, phải tranh đấu cụ thể cho đất nước của chính mình trước khi mong đợi người ngoài giúp đỡ.” (1)

Ông David Steinman, một luật sư Hoa Kỳ và cộng sự viên của TNS Daniel Moynihan khuyến cáo rằng:

Sớm muộn gì quý vị cũng phải dùng biện pháp bất tuân dân sự (civil disobedience). Phải có phong trào bất tuân dân sự trên toàn quốc mới hy vọng thay đổi được chế độ cộng sản độc tài.” (2)

Thời gian nước chảy qua cầu. Câu nói “ sớm muộn gì “ ấy mới đó mà đã hơn 30 năm lững lờ trôi. Và những người trí thức Miền Nam năm ấy, nay đã vào tuổi xế tà trên dưới tám mươi!

Chỉ thương cho anh em quân cán chính thân phận nhỏ nhoi, không cần ai chỉ biểu, vẫn tự mình biết: Đối với vc mà anh em đã từng cầm súng đánh chúng, thua trận chấp nhận tù binh sòng phẳng thì phải quyết liệt đương đầu bằng sức mạnh.
Không có việc vận động quốc tế hoặc xin – cho.

Cho nên kể từ ngày lưu vong ra hải ngoại vẫn tổ chức nhau cùng với đồng bào tị nạn cọng sản thấy vc léng phéng nơi đâu là rượt đuổi tới đó, kể cả đối với những kẻ hoạt đầu chánh trị lăm le đối thoại, thỏa hiệp với bọn vc.

Ngày nay, những ai tự thấy còn có trách nhiệm đối với Đất nước, Dân tộc phải có thái độ dứt khoát: Bằng mọi thế cách đánh đổ chế độ vc bạo ngược cứu dân, cứu nước, ngoài ra không có cách gì khác.

Cách nay năm ba năm, ai nói rằng, không nên cực đoan, quá khích, phải tranh đấu từ từ, cải lương, cải cách trong khuôn khổ ôn hòa, bất bạo động theo học thuyết Gandhi, Mandela thì một là nói cho qua tang lề, hai là cò cưa thỏa hiệp với vc tranh giành quyền lực vì tham vọng cá nhân, phe đảng.

Hiện tại thì đã đến lúc quí vị thực thi tranh đấu bất bạo động Gandhi nếu như quí vị thật lòng muốn đập tan chế độ toàn trị cọng sản.

Ở bên Tunisia, anh sinh viên Bouazizi thất nghiệp, bán hàng rong kiếm sống, vì bị cảnh sát đạp đổ gánh hàng rong mà phẩn uất tự thiêu, phản đối cường quyền. Đồng bào của anh thức tỉnh vùng lên đập tan độc tài Ben Ali.

Năm 2011, bà mẹ Bạc Liêu Đặng thị Kim Liêng, vì uất ức bị cường hào lấn đất mà tự thiêu thân. Chỉ thân hữu tranh đấu của người con Tạ Phong Tần lên tiếng bênh vực một lúc rồi sự kiện trôi qua.

Ngày 6/12 vừa qua, anh Trịnh Xuân Tình, người gốc Thanh hóa trôi giạt vào Nam bán hàng rong nuôi hai con nhỏ. Từ Bình Dương đạp xe ba gát qua Thủ Đức , tải hàng xuống quận Bình Thạnh, Sài gòn, đường xa mấy chục cây số, bán. Cảnh sát, dân phòng dẹp lề đường tịch thâu hàng hóa. Anh theo năn nỉ xin lại, chúng chẳng cho mà còn còng tay đánh đập, té xỉu bên lề đường. Mãi mới được đưa vào bệnh viện cấp cứu! Không một ai đoái hoài cứu giúp!

Ngày 10/12/13, cường quyền huyện Nghi Xuân, Hà Tỉnh kéo 300 côn an, dân phòng đến cưởng chế, cướp đất của người dân xã Xuân Thanh cho công ty tư bản đỏ lập sân golf. Chúng đánh đập dã mang khiến 4 người dân bị thương nặng. Đồng bào phải tự đưa các nạn nhân đi cứu cha.

Trước tình cảnh xã hội mà con người hầu như vô cảm như vậy, nếu hàng sĩ phu cứ mắt lắp tai ngơ thì họa mất nước sẽ tới trong sớm tối!

Quí vị nhân sĩ, trí thức, lão thành kách mạng thường khuyên bảo giới trẻ tranh đấu ôn hoa bất bạo động, tôi cũng chìu theo quí vị nói tranh đấu bất bạo động:
Tranh đấu bất bạo động theo học thuyết Gandhi gồm hai vế:

Vế thứ nhất là BẤT HỢP TÁC: Vậy thì xin quí vị thực thi để nêu gương cho giới trẻ. Vừa rồi, đảng viên Lê Hiếu Đằng tiên bố bỏ đảng. Như vậy là bước khởi đầu. Bây giờ xin bước tới bước nữa: Trả lại căn hộ và cái sổ hưu để dứt khoát không dính dáng gì đến đảng nữa. Và từ rày về sau không nói một tiếng nào với đảng và nhà nước cọng sản nữa, nghĩa là chia tay dứt dạt chớ không còn cảnh “ Dẫu lìa ngó ý, còn vương tơ lòng.”

Tôi chỉ nêu một trường hợp đển hình. Nếu đông đảo quí vị theo gương ấy, nhất là quí vị đang tại chức đồng loạt từ chức, từ nhiệm thành phong trào BẤT HỢP TÁC trên toàn quốc thử xem bọn lãnh đạo cọng sản đối phó thế nào?

Vế thứ hai là BẤT TUÂN DÂN SỰ: Vụ nầy thì chính quí vị không cần làm, bởi vì trong tay quí vị có một lực lượng lớn vô địch: Đó là Sinh viên – thanh niên – học sinh.

Quí vị chỉ cần đem tất cả nghị lực và tấm lòng thanh khẩn, với tư cách vừa là thầy học vừa là phụ huynh dẫn giải cho em cháu nghe về tình thế ngặt nghèo của Đất nước, nếu tất cả không liều thân hành động thì họa diệt tộc ngày càng tới gần không bề cứu gở và chỉ cách thế cho giới trẻ vận động tổ chức bất tuân dân sự trên toàn quốc. Sinh viên, học sinh bãi khóa, kéo nhau đi vận động:

1/ Nông dân chống ” cưởng chế ” cào nhà cướp ruộng đất và đòi ” quyền sở hữu ruộng đất. “

2/ Công nhân đình công, biểu tình đòi ” quyền an toàn lao động – lương bổng ” và nhất là ” Quyền Tự do Nghiệp đoàn. “

3/ Tiểu thương bị cướp chợ Biểu tình – Bãi thị đòi ” Quyền Có Chợ ” để làm ăn sinh sống.

4/ Sinh viên ra trường thất nghiệp xuống đường đòi ” Quyền có việc làm. “

5/ Dấy động ” Phong trào chống Sưu cao – Thuế nặng:

a) Thuế doanh nghiệp nơi các thành phố.
b) Thuế ruộng đất ở vùng nông thôn.

Tôi ở xa nhìn ngó chỉ nêu lên năm ba trường hợp tiêu biểu, còn như quí vị ở tại chỗ lại thêm kinh nghiệm làm cách mạng đầy mình, chắc chắn còn nhiều chiêu ngoạn mục mà quí vị đem ra thi thố thì các đồng chí cũ của quí vị có khi bó tay com!

Chỉ cầu mong quí vị vào lúc tuổi xế chiều vùng lên lần cuối để nhìn thấy Đất nước thoát cơn nguy biến vì đêm trường u minh cọng sản, thấy lại ánh dương quang thì quí vị cũng chuộc lại được phần nào lỗi lầm ngày cũ đã góp phần dựng lên chế độ phản nước, hại dân hiện tại.

Nguyễn Nhơn
(1)(2) Trích bài viết “Phục hồi Hiệp Định Paris 1973: Hoang tưởng hay hiện thực?‏” của Nguyễn Quốc Khải.